61 Trong bóng đêm, đôi mắt Trần Thiếu sáng rực lên như mãnh thú, ánh nhìn độc địa tàn ác. Trần Gia bắt gặp ánh mắt của Trần Thiếu mà thấy rợn người. Tim lão đập thình thịch.
62 Vừa đặt chân đến đất Trường Yến, từ xa đã có một nhóm người đợi sẵn. Lão Cả và Lão Ba nhìn từ xa đã nhận ra là anh em Huynh Đệ hội. Đầu xuân gặp nhau, mọi người đều vui vẻ hớn hở.
63 Chín cái bóng áo đen lao như bay về phía rừng, cởi bỏ y phục, thay đồ thường dân rồi vội vã đi về phía kho quân nhu. Quân lính chạy rầm rập theo hướng ngược lại về phía phủ quan huyện, vậy là kế hoạch đã thành công một nửa.
64 Mọi việc xong xuôi, tất cả anh em Huynh Đệ hội nhanh chóng rút về nhà Hoàng lão. Vừa bước chân vào cửa, Lão Ba đã thấy mùi rượu thơm nức. Hoàng Tùng và Lão Cả đang vui vẻ ngồi trò chuyện.
65 Anh hùng hào kiệt cùng chung trí hướng, chỉ gặp nhau một hai lần đã thành chi kỷ, nói chuyện đôi ba câu mà nhưng hiểu rõ lòng dạ nhau. Lão Cả, Lão Ba đều là những đại anh hùng đại hào kiệt đương thời, còn Thích Tâm đức cao vọng trọng, thông tuệ minh triết, cả ba mới chỉ tình cờ gặp nhau một lần mà đều cảm mến thân thiết vô cùng.
66 Chương 66: Phục nguyên? Thích Tâm vốn là người thông tuệ. Kiếm thức uyên thâm, trí tuệ quảng bác. Những người gặp phải khó khan vướng mắc mà được ông giảng giải chắc chắn sẽ ngộ ra chân lý.
67 Nhìn thấy túi tiền của Định Đồng đeo lủng lẳng bên hông, màu nhung xanh làm nó bị thu hút. Tiền bạc đối với nó chỉ là vật ngoài thân, cuộc sống của nó vốn sung túc, chưa lúc nào phải lo nghĩ đến cơm áo gạo tiền.
68 Bốn tên gia đinh Định gia mải mê đuổi theo Phong Vũ, chạy vào một hẻm cụt mới nhận ra. Lúc quay đầu lại thì đã Phong Vũ đã đứng chặn trước mặt. Vừa thấy Phong Vũ, cả bốn đều giật mình.
69 Phong Vũ vừa đau vừa tức giận, chút nữa cậu đã phải trả giá đắt vì sự xơ hở của mình. Cậu lao vào gã cầm dao, lại xử chiêu Minh Nguyệt Phi Vân, tay nhằm thẳng vào mặt gã mà chém tới.
70 Công Thanh vừa ngồi xuống, Định Đồng đã hét toáng lên, chẳng qua là muốn ra oai đôi chút: - Bay đâu, hâm thức ăn lại mau. Lạnh thế này sao ăn được, muốn hại chết ta sao.
71 Mây đen ùn ùn kéo về, trời vừa chớm chiều đã tối om. Con phố tuy không rộng nhưng Phong Giang tìm mãi vẫn không thấy bóng dáng Tèo đâu. Cậu bắt đầu thấy nóng lòng.
72 Phong Giang choàng tỉnh. Đầu vẫn còn choáng váng sau trận rượu, cổ họng khô rát. Cậu nhìn ra ngoài, trời đã sáng rõ. Phong Giang ngồi định thần một lúc cho tỉnh táo lại, cậu liền nhớ đến chuyện thằng Tèo.
73 Chương 73: Thử thách. Mấy ngày nay Phong Giang không gặp được Minh Tuấn, đến bữa ăn cũng chỉ có mình cậu và mấy đứa nhỏ. Đồ ăn vẫn tươm tất thịnh soạn nhưng cậu có cảm giác gì đó lạnh lùng và thờ ơ.
74 Chương 74: Sơ loại Tiếng bàn tán vẫn râm ran không ngớt, mỗi người thêm một ý, làm câu chuyện càng thêm rôm rả. Một gã cao kều, gầy nhom nói: - Ngôi quán quân chẳng phải một nửa đã nằm trong tay Định công tử Định Đồng rồi sao.
75 Phong Giang lặng im đứng nhìn đối phương, khuôn mặt vô cùng bình thản. Cậu chỉ đợi tên đô vật lao vào là ra đòn kết thúc. Nhất cử nhất động cậu đã tính toán sẵn trong đầu.
76 Phong Giang vừa mới đi khuất, Công Thanh giậm chân nói: - Sao chú lại cản cháu. Hắn dám làm vậy với cháu. Giã Kiên đáp: - Ta không ra tay thì cái mạng nhỏ của ngươi có còn không.
77 - Vũ, mày đâu rồi. - Bọn tao về rồi này. Tiếng đập cửa phòng ầm ĩ. Một giọng nói uể oải từ trong phòng vang ra: - Ừ, tao ra giờ đây. - Nhanh đi, ngoài phố vui lắm, có lão bán tò he mới mở, trông ngộ lắm.
78 Chương 78: Đối thủ thực sự. Trời đã tối nhưng phủ Định gia sáng rực đèn đuốc như ban ngày. Căn phủ tráng lệ, lộng lẫy chẳng thua cấm cung, chỉ là nhỏ bé hơn.
79 Chương 79: Oan gia ngõ hẹp Tối ngày hôm ấy, Phong Giang đi theo một người về Định phủ. Trong phủ đang có tiệc, người làm ai cũng lúi húi bận rộn. Tên lính canh dẫn Phong Giang đi vào theo lối cửa sau.
80 Chương 80: Oan gia ngõ hẹp (tiếp) Phong Vũ đã bị Phong Giang nắm chặt tay, không sao thoát ra được. Vậy là thắng bại đã rõ. Phong Vũ lúc này thực sự lo lắng, thầm nghĩ: “Ta bị bắt ở đây thì toi thật rồi, chằng những làm xấu mặt gia tộc mà còn phạm trọng tội.