1 Mấy ngày nay trong gia trang xuất hiện điều lạ. Mới đầu gia cầm bị giết dần như bị sói hay cáo bắt trộm, trang chủ cho người canh giữ, rình trộm cả đêm mà không phát hiện được.
2 Ánh nắng ban mai vừa chớm, trời trong veo mát mẻ cùng hương mùa thu dìu dịu. Lão quản gia nhắm mắt lại, tìm chút bình yên trong khoảnh khắc bắt đầu ngày mới.
3 Những nhọc nhằn vất vả cùng cuộc sống khó khăn càng làm cho lão quản gia thêm tuyệt vọng và cam chịu số phận, một chút võ công thằng bé cũng không học được, xoay sở cuộc sống hàng ngày vốn đã khó khăn, huống chi tính chuyện báo thù.
4 Trong cuộc đời, duyên số luôn là thứ khó lý giải. Chỉ vì một giây một khắc mà người ta chẳng bao giờ gặp gỡ, cũng chỉ vì một giây một khắc đó mà cuộc tương ngộ làm thay đổi số phận cả đời người.
5 Đời người sướng hay khổ là do nhân tâm. Có người cả kiếp nghèo xác xơ, không vinh hoa phú quý nhưng vẫn hài lòng vui vẻ thì tạm coi là sướng, có người giàu có hiển vinh nhưng cả đời luôn theo đuổi ảo vọng thì luôn sầu khổ.
6 Cố nhân trở về trốn cũ, bao giờ lòng chả bâng khuâng. Nhưng với Trần Gia, lần trở về này lại khác, vì nơi đây gợi lại nỗi đau khổ giày vò lão suốt những ngày tháng vừa rồi.
7 Những cơn ác mộng cứ theo đến từng đêm, như một bóng đen phủ lên giấc ngủ, thiêu đốt tâm hồn Trần Gia, hối thúc lão. Phải báo thù thì trang chủ và phu nhân mới được yên nghỉ.
8 Bản tính con người hình thành một phần từ tạo hóa, phần còn lại là do cuộc sống ảnh hưởng. Đứa trẻ sinh ra như một trang giấy trắng. Bố mẹ chúng phác thảo lên vài nét đầu tiên, cuộc sống đổ lên chúng những gam màu khác nhau, để rồi chúng tự vẽ nốt bức tranh đời mình.
9 Người luyện võ, đặc biệt là người sống trong giang hồ thường rất đề cao hai chữ quân tử. Bởi lẽ, chữ quân tử ấy bao gồm cả lễ, nghĩa, trí tín, tín, là triết lý nhân sinh, luân thường đạo lý.
10 Vì mình gây chuyện mà liên lụy tới người khác, Lão Ba áy náy mãi không thôi. Bản tính lão vốn coi khinh mọi lẽ thường, không trọng lễ nghĩa, chỉ làm những gì mình coi là đúng, tôn trọng lẽ phải và sự công bằng.
11 Nhờ may mắn cùng sự trùng hợp ngẫu nhiên mà 2 mạng người mới giữ được. Từ lúc gặp họa đến giờ, có vẻ như Thích Tâm luôn là vị cứu tinh của Trần Gia. Phải chăng, Thích Tâm có tài tiên chi, đoán trước được sự việc lần này, mới ban cho Trần Gia ba viên Thần Dược vô cùng chân quý.
12 Những rắc rối cứ liên tục tìm đến với Trần Gia từ khi lão xuống núi, nhưng mỗi lần như vậy, lại có người giang tay giúp đỡ. Người xưa có câu: « Ở hiền gặp lành », trước giờ, cuộc sống trong trang gia tĩnh lặng yên bình, Trần Gia vốn chưa phải làm điều gì ác, vậy nên tạm coi những may mắn này đúng theo luật nhân quả.
13 Ánh lửa bùng lên dữ dội rồi tắt hẳn, trời hửng sáng. Đang tiết thu, thời tiết mát mẻ rất dễ chịu, trời không nóng mà cũng không quá lạnh, nhất là không khí trong rừng làm cho người ta sảng khoái và thư thái vô cùng.
14 Trời sáng hẳn, đám người Huynh Đệ hội lục đục trở dậy, bọn Tý, Út với mấy đứa thiếu niên kiếm đâu một bịch ngô, khoai rất to, cả bọn hỳ hụi cho vào lửa nướng, hương thơm lừng.
15 Phải chăng cuộc đời khéo sắp đặt, người cần tìm thì đã ngay ở trước mặt, chỉ hận là không đúng lúc. Có đúng Lão Ba chính là kẻ thủ ác mà Trần Gia đang tìm kiếm.
16 Hơn hai mươi năm trước, Lão Ba vốn tên là Trần Kiến Anh, người xứ Bắc, ven sông Ngũ Huyện Khê (nay thuộc tỉnh Bắc Ninh) xuất thân khá giả, không những nhiều ruộng đất lại có nghề làm gốm gia chuyền, đặc biệt gốm nhà này nét sắc thái riêng biệt, men da lươn, dáng của gốm mộc mạc,thô phác nhưng khỏe khoắn, chứa đựng vẻ đẹp nguyên sơ của đất với lửa, và rất đậm nét của điêu khắc tạo hình nên rất đắt khách.
17 Cuộc đời Lão Ba là một vở hài kịch trong bi kịch. Người ác ý có thể đem nó ra làm trò đùa để giễu cợt, người nghe có thể bật cười vì cái chết vô lý của Thị Kim vợ lão, nhưng với người chứng kiến câu chuyện, người trải qua nó thì lại là nỗi đau khôn tả.
18 Đêm khuya, tiệc tàn, người đã vãn, ai cũng phê pha trong hơi rượu, rượu ngon lại có bạn hiền, sống trên đời không gì vui hơn thế. Trần Gia gác lại mọi toan tính và đau buồn, hòa mình vào cuộc vui, lâu lắm rồi lão mới thực sự vui như thế.
19 Nếu tất cả chỉ là cơn ác mộng, khi tỉnh dậy, cuộc sống lại như cũ, nếu người ta có thể giũ bỏ mọi thứ một cách thanh thản, quên hết đi và bắt đầu lại từ đầu, nếu cuộc sống cho ta lựa chọn một số phận khác, một cuộc đời khác, chắc hẳn, ai cũng có lần cầu ước như vậy.
20 Đêm khuya, trời tối. Tiếng sói hú giữa đêm nghe hoang vắng và cô quạnh vô cùng. Không biết cái Út đã đi đâu, thằng Háu lại khóc to hơn, nó mếu máo nói nghe không rõ tiếng.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Giới, Đô Thị, Khoa Huyễn, Huyền Huyễn
Số chương: 50