1 Chu Lạc không hề biết tin tức cậu về trấn Thanh Thủy lại dẫn tới sóng gió không hề nhỏ.
Ông bà Chu tổ chức tiệc, tập trung ở trong sân nhà họ Chu, khen sinh viên đầu tiên trong trấn tuổi trẻ đầy hứa hẹn thế nào khiến cha mẹ không chịu thua kém, có người quay đầu lại thấy Chu Lạc ngỡ ngàng, kinh ngạc đứng ngoài cửa.
2 Năm 1999, Chu Lạc học lớp 12.
Rất nhiều năm sau đó, mỗi khi Chu Lạc nhớ lại khoảng thời gian này đều cảm thấy khó tin. Nam Nhã là người phụ nữ đẹp nhất trong trấn, nhưng đến tận kì nghỉ hè trước khi lên lớp 12, Chu Lạc mới để ý đến cô.
3 Chu Lạc chạy thẳng một mạch về nhà, phóng lên tầng hai, đạp cửa, giống như một kẻ ngốc đứng trong căn phòng oi bức.
Tim cậu đập dồn dập, máu nóng bốc thẳng lên não, cúi đầu nhìn xuống, thằng nhỏ đã dựng đứng, đẩy chiếc quần chơi bóng rổ lên cao, tạo thành một chiếc lều nhỏ, khẽ run rẩy.
4 Nam Nhã ở nhà nấu cơm, hơi bất ngờ khi nhìn thấy Chu Lạc dẫn Uyển Loan xuất hiện ở trước mặt. Cô nhanh chóng hiểu ra, cám ơn Chu Lạc, ánh mắt hơi nghiêm khắc nhìn về phía Uyển Loan.
5 Trong lòng cậu khó chịu, đột nhiên muốn mua thứ gì đó, nhưng cậu rất ít khi đi mua đồ bởi vì nhà cậu bán tạp hóa, quy mô không nhỏ, cũng tương đương với siêu thị mấy năm sau, muốn gì đều lấy ở nhà, ngày thường không có chỗ để tiêu tiền, mà trong trấn cũng chả có nơi nào để giải trí, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có mỗi cửa hàng băng đĩa.
6 Cô dường như cảm nhận được gì đó, ngước mắt lên, Chu Lạc nhanh chóng hạ tầm mắt xuống.
Kinh hồn bạt vía, đối diện chỉ là một người phụ nữ mà còn như vậy.
7 Buổi trưa trời nóng như thiêu đốt, cả người Chu Lạc đều bực tức, lại không muốn về nhà, vì thế tìm Trần Quân, rủ cậu ta ra khe suối bơi lội.
Lúc đầu chỉ có hai người bọn họ, ai ngờ lại gặp bạn học trong ngõ, truyền tới truyền lui, mọi người lại rủ rê nhau, cuối cùng có hơn mười người.
8 Tuy kì thi tháng mất nửa ngày, nhưng cũng chả ảnh hưởng gì đến Chu Lạc, cậu vẫn làm bài ổn định như bình thường.
Thi xong lại được nghỉ, cuối cùng đã có thời gian thư giãn, Chu Lạc tổng hợp lại những thông tin từng nghe về Nam Nhã qua những lời đồn.
9 Nam Nhã xoay người đi đến phía sau chiếc tủ, mở ngăn kéo ra, lấy ra bốn năm con rối, đây mới là sản phẩm hoàn chỉnh, mắt hạnh mày ngài, búi tóc màu đen, dáng vẻ khác nhau, nhưng đều mặc những bộ sườn xám giống nhau.
10 Đêm hôm đó, Chu Lạc lại nằm mơ.
Trong mơ cậu thấy mình đi lang thang trên núi vào buổi đêm, bậc thang chằng chịt, khúc khuỷu, trong nháy mắt đó cậu ở trong bóng đêm mờ ảo nhìn thấy Nam Nhã.
11 Trương Thanh Lí cũng không thích chơi bóng bàn, chỉ muốn nhân cơ hội ở riêng với Chu Lạc một lát. Cậu vừa đi, cô bé đã suy sụp nửa tinh thần.
Khương Băng Băng cười cô bé: "Sao không đi cùng cậu ấy?"
Trương Thanh Lí lườm cô ấy xem như trả lời.
12 Hôm đó, Chu Lạc ăn xong cơm tối, mang cặp lồng ra cửa hàng tạp hóa đưa cơm, trong đầu cậu nhét đầy công thức vật lý và phân tử hóa học, nghĩ cách thức giải đề, không để ý dưới chân, đụng vào một vật nhỏ trước cửa hàng tạp hóa.
13 Nam Nhã thản nhiên nhìn cậu, Chu Lạc không nhìn ra bất cứ suy nghĩ nào của cô, nhất thời hơi hoảng sợ, đầu cậu lại cúi thấp hơn một chút, cố gắng nhìn thẳng vào mắt cô, cố gắng hi vọng cô có thể nhìn thấy thành ý trong mắt cậu: "Những lời đó không phải là suy nghĩ thật của em, xin lỗi, thực sự xin lỗi chị.
14 Chu Lạc trở lại phòng học, một đám học sinh nữ đang đứng bên bảng đen làm báo tường, chào đón Macao trở về (*).
(*) Bồ Đào Nha chuyển giao chủ quyền với Macao cho Trung Quốc vào ngày 20 tháng 12 năm 1999.
15 Trên đầu Chu Lạc đổ đầy mồ hôi, mặt đỏ bừng, vung tay vắt áo khoác đồng phục lên vai. Cậu rít một hơi thuốc thật sâu, khói thuốc còn chưa xuống đến cổ họng, Trần Quân đã cướp đi nửa điếu còn lại trong tay cậu: "Đưa đây.
16 "Có việc, việc nghiêm chỉnh là đằng khác. " Chu Lạc thức thời rụt tay lại, xoay người lấy quyển "Thập thi" trong cặp sách ra.
Nam Nhã nhìn tập thơ đã ố vàng, nhìn lướt qua, tim đập mạnh, nhưng cô không nói gì chỉ liếc cậu: "Cái đó có liên quan gì đến học tập chứ? Về đi.
17 Mới bốn giờ chiều, cửa lớn của cửa hàng sườn xám vẫn còn đang mở, Nam Nhã đang vẽ, hoảng sợ vì người xuất hiện trước mặt, kinh ngạc: "Sao cậu lại đến đây lúc này?"
"Hôm nay thi, nộp bài đầu tiên.
18 Buổi trưa trước khi đi học Chu Lạc ra cửa hàng băng đĩa, đúng lúc Lâm Quế Hương phải đi đưa đồ, dặn cậu trông coi cửa hàng tạp hóa, chờ bà trở về rồi đi học, Chu Lạc đồng ý.
19 Chu Lạc bỏ cặp sách xuống, kẹp bài thơ đã chuẩn bị trước vào trong vở, lại cầm bút viết thêm một hàng chữ lên đó.
Sau khi làm xong, cậu đứng nguyên ở đó chờ thêm mười phút, mới lấy lại dũng khí đẩy cửa ra, đóng cửa sau lại chậm chạp hơn bình thường rất nhiều, đi vào gian phòng bên cạnh, vén rèm lên.
20 "Chơi suốt cả đêm, đã ăn gì chứ?" Nam Nhã mở nắp bếp lò, xoay người đi đến bàn ăn, nói:"Chỉ còn ít thức ăn thừa buổi tối và một chén cơm, ăn không?"
Bụng Chu Lạc réo lên vì đói, cô lại chịu đích thân xuống bếp, người được lợi như cậu dĩ nhiên chẳng thể cự tuyệt:"Giờ chị có đưa em cái ghế, em cũng ăn.