1 Chương 1 (1. 0) Cái gì? Hôn Ước? Hôn phu? Chíp! Chíp! Chíp! Tiếng những chú họa mi đang hót bên ngoài ô cửa sổ màu hồng nhạt, cái thứ tiếng dễ chịu ấy đánh thức mọi giác quan của con bé đang nằm trên giường.
2 Chương 1 (1. 1) Trên chiếc xe limo màu đen sáng loáng, mang một vẻ cao quý, sang trọng thì cô gái ngồi trên đó có khuôn mặt đẹp tựa như đóa hoa trong nắng sớm dịu nhẹ lại phảng phất một nỗi buồn.
3 Chương 2 (2. 0) Hôn phu sao? Tên biến thái thì đúng hơn! -HOÀNG THÁI! CON ĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ THẾ HẢ? Đó không phải giọng của người nào xa lạ mà chính là “mẹ chồng tương lai” của nó - bà Xuân Huyền, người sở hữu giọng nói ‘nhỏ nhẹ’ đến nghiêng thùng đổ thúng, nghiêng nhà đổ cửa.
4 Chương 2 (2. 1) -Ừm. . . - Nó nhìn bà Xuân Huyền, nhưng rồi khi phân tích và xem xét lại lời nói của bà thì hoảng hồn - Dạ? Cô nói sao cơ ạ? -Con? Với “vợ con”? Chung một phòng? - Hắn đang buồn rười rượi thì nghe bà Xuân Huyền nói vậy, mắt sáng hơn cả đèn pha ô tô.
5 Chương 2 (2. 2) -Ê! - Hắn gọi nó. Nó không nói gì, vì vẫn đang chìm trong dòng suy nghĩ miên man. -Tôi bế cưng thế này đỡ mỏi chân hơn nhỉ? - Hắn cười cợt.
6 Chương 3 (3. 0) Đêm đau lòng! Ở nhà cùng biến thái! -A! Anh đang làm cái gì vậy hả? - Nó nói toáng lên, khuôn mặt đỏ ửng. -Làm gì chứ? - Hắn nói bằng cái giọng vô tội, nhìn nó rồi cười.
7 Chương 3 (3. 1) -Này! - Nó chọt chọt vào má hắn. -Hưm. . . - Mắt hắn vẫn nhắm nghiền lại. -Dậy đi! - Lay lay người hắn, nó nói, căn bản vì bây giờ nó thấy đói quá rồi.
8 Chương 3 (3. 2) -À. . . - Nghĩ ra điều gì đó, nó giật mình rồi bảo - Bây. . . bây giờ xưng. . . xưng hô kiểu gì? -Xưng hô? - Hắn tròn mắt nhìn nó, cười cợt - Cưng sinh tháng mấy vậy? -Tháng mấy? - Nó hỏi lại.
9 Chương 4 (4. 0) Trường mới Buổi sáng đẹp trời. . . Không khí trong lành bao chùm lấy mọi thứ. . . Yên tĩnh. . . -Á. . . ! Có lẽ không. . . Khi mà cái thứ âm thanh kinh khủng vừa rồi đã phát ra.
10 Chương 4 (4. 1) Một người đàn ông trung tuổi, mái tóc đã lấm chấm điểm những sợi bạc bước từ trong chiếc xe ra, kính cẩn cúi đầu trước hắn và nó. -Cảm ơn chú! - Hắn cười mỉm.
11 Chương 4 (4. 2) Kít! Nó đang mải suy nghĩ thì hắn phanh xe lại, làm nó chúi đầu về phía trước, mặt nhăn nhó một cách khó chịu. -Nè! Đi kiểu gì vậy hả? -Thôi nha! - Hắn kêu - Muộn học rồi đó! -Á! Muộn học! - Nó lúc này mới tá hỏa khi hắn nhắc đến hai chữ "muộn học".
12 Chương 4 (4. 3) -Em ngồi cùng Hoàng Thái nhé! - Cô giáo vỗ vai nó, mỉm cười. -Ưm. . . Dạ! - Nó chẳng biết nói gì hơn ngoài gật đầu lia lịa. -Cô! - Mấy tên nam sinh khác lại kêu lên một cách thảm thiết.
13 Chương 5 (5. 0) Chị họ - Hắc sắt công chúa Reeng. . . Reeng. . . Tiếng chuông hết tiết một chật reo lên, làm cả hắn và nó giật mình đứng lại. -Hết tiết một rồi đó! - Nó kéo tay áo hắn, nhắc nhở - Về lớp thôi! -Anh biết rồi! - Hắn cười.
14 Chương 5 (5. 1) -Đi chơi hả? - Mắt nó sáng rực lên. -Ừ! - Tên đó đã thay đổi bằng một nụ cười hiền. -Với những ai? - Nó hỏi tiếp. -Nhiều lắm! - Đếm đi đếm lại, hắn trả lời.
15 Chương 5 (5. 2) Nó ngồi đợi hắn, không biết làm gì đành ngồi hát vu vơ mấy câu trong bài hát tiếng Nhật mà nó yêu thích từ lúc còn nhỏ. Sazanami no BEDDO de me o samashita asa ni Subete ga owatte hajimaru no Atatakaku shizuka na hikari ni tsutsumarete Kibou ga michiteru umi ni kaeru no Hora shiawase no kane ga natte Nanatsu no umi ga kagayaki dashitara Ai no kiseki o ichiban suki na Anata to futari mitsumetai Soshite sotto KISU o shite ne -Này em! - Một giọng nam mang vẻ trầm ấm vang lên.
16 Chương 5 (5. 3) *** -Tớ. . . tớ thích bạn! - Một thằng con trai chừng mười năm tuổi tức là bằng tuổi đứng trước một đứa con gái và nói. -Bạn. . . bạn nói lại đi, tôi không nghe rõ lắm! - Nó ngẩng đầu, hơi nhăn mặt, không tin vào những gì vừa lọt vào tai mình.
17 Chương 5 (5. 4) -Tao thích đánh cô ta đó! - Yến Như trợn mắt nhìn cô. Im lặng. -Mày câm sao con nhỏ Asa kia? - Thấy Asa không trả lời, Yến Như vừa thấy phục bản thân vì nghĩ rằng làm cho cô sợ mà á khẩu, lại vừa thấy lo lắng trong lòng mà không hiểu lí do tại sao.
18 Chương 6 (6. 0) Bệnh viện cũng như ở nhà Chiếc xe màu trắng lao nhanh trên con đường vắng vẻ, những tán cây xanh rì rào ở hai bên, không khí lúc này thật mát mẻ nhưng nhìn thấy nó đau đớn với những vết thương trên người kia thì hắn lại cảm giác được lòng mình đang thắt lại.
19 Chương 6 (6. 1). . . Ngoài hành lang. -Yến Như, em không sao chứ? - Khuôn mặt hắn hiện rõ vẻ lo lắng cho người con gái trước mặt. -Dạ, em. . . không sao! - Nhỏ Yến Như khẽ cười nhẹ, siết chặt lấy bàn tay của hắn.
20 Chương 6 (6. 2) -Anh. . . Anh định làm cái quái gì vậy? - Tiếng nó hoảng hốt do quá bất ngờ mà nhìn người con trai đang ở phía trên mình. -Làm gì là làm gì? - Hắn chu mỏ tạo ra một khuôn mặt vô tội.