1 Nam Tầm đã chết, chỉ vì cứu một đứa bé chạy băng qua đèn đỏ, mà bị xe đâm cho nát nhừ, chết mới thê thảm làm sao.
Nhưng hiện giờ, cô nhìn xung quanh lại thành ra một mảnh tối đen, có chút ngu ngơ.
2 Nam Tầm cười ha ha một tiếng trong lòng, giọng điệu cực kì dịu dàng tự nhẩm trong đầu: "Bảo bối ngươi đi ra đi, ta đảm bảo không đánh chết ngươi đâu~"
Trên cổ tay Nam Tầm xuất hiện thêm một chiếc vòng bạch ngọc, vòng tay hơi nóng lên, tiếng Hư Không Thú trực tiếp vang lên trong đầu Nam Tầm.
3 Nam Tầm soi mói Tần Nhạc Hiên đang chiến đấu kịch liệt với đám Yêu nguyệt Ma lang thú ngoài kia, dáng dấp mạnh mẽ, rắn rỏi khôi ngô, đặc biệt đôi mắt như hoa đào khẽ nhếch lên, rất hấp dẫn người ta, cũng khó trách Túy Ly Huyên bị hắn dụ theo bỏ trốn.
4 Nước sông hắt lên một khuôn mặt thiếu nữ tuyệt đẹp, đẹp tựa thiên sơn tuyết liên*, khí chất sạch sẽ xuất thần, đôi mắt đẹp ẩn chứa sóng nước mùa thu uyển chuyển, trong suốt thấy đáy, không vướng một chút tạp chất nào, sống mũi thẳng đứng, đầu mũi trơn bóng, cơ hồ có thể trông thấy khuôn mặt đang chiếu ra những ánh nắng ấm áp, môi khép hờ tựa cánh hoa đào, lộ ra một khe hở, lờ mờ có thể trông thấy chiếc lưỡi màu phấn hồng.
5 "Biểu muội, muội đã xong chưa?" Xa xa truyền đến tiếng của Tần Nhạc Hiên.
Nam Tầm ôm tràng nhĩ thố vào trong ngực, đáp: "Biểu ca, ta rửa mặt xong rồi.
6 Nam Tầm lùi về sau một bước, thầm nghĩ toi rồi, tên Tần Nhạc Hiên này nhìn có vẻ thẹn quá hóa giận rồi.
"Tiểu Bát Tiểu Bát, ngươi mau nói gì đi! Ta coi như có biết Taekwondo với Tán đả*, nhưng thế giới này quá trâu bò, ta căn bản không đánh thắng được hắn.
7 Cha mẹ Túy Ly Huyên biết được con gái rượu của mình trở về liền vội vã đuổi tới.
Nam Tầm còn chưa ngồi ấm mông trên ghế đã thấy cửa phòng bị một cơn gió phá tan.
8 Nam Tầm trừng mắt, một đôi mắt đẹp nhìn hướng tràng nhĩ thố, cười hì hì: "Tiểu Bạch, uống cùng ta đi, chúng ta không say không về, hai ta vừa vặn có thể làm bạn đi đường Hoàng Tuyền*.
9 Tràng nhĩ thố vừa thoát khỏi khống chết ngay lập tức ý thức được nguy hiểm, phát ra một tiếng kêu chói tai, xòe móng vuốt bỏ chạy.
Huyết đồng* của người đàn ông hơi nghiêng, năm ngón tay vừa cong đã biến thành một bộ móng sắc bén tựa rồng lại tựa như chim ưng.
10 "Cục cưng, ngươi đừng nói nữa, hãy để ta lẳng lặng. " Nam Tầm không muốn nghe, nàng cảm thấy nếu cứ nghe tiếp sẽ không nhịn được tát chết chính mình.
"Nghĩ thoáng chút đi, sự tình đã qua.
11 Mấy vị trưởng lão không ngừng tận lực tẩy não Nam Tầm, cái gì mà phải hiểu được hy sinh cái tôi vì tập thể, làm như vậy cũng vì gia tộc Túy Ly.
Nam Tầm rất muốn phun nước bọt vào mặt họ.
12 Còn chưa mở mắt, Nam Tầm đã nghe xung quanh có người nhỏ giọng xuýt xoa "Đẹp quá", "Nhân tộc lại cũng có túi da đẹp như vậy", cái gì mà "Nghe nói đây là con gái độc nhất của gia chủ Túy Ly, nhân tộc vì dùng mỹ nhân kế cũng thực dám bỏ vốn lớn.
13 Trong điện, một đám yêu thú giương mắt nhìn nhau, không biết Yêu Vương vì sao bỗng nhiên tự lẩm bẩm, đợi đến lúc vô tình chúng liếc thấy Yêu Vương khóe miệng mang cười, nhưng cùng run lên trong lòng, không dám ho he gì nữa.
14 Không nghe Hư Không Thú đáp lại, Nam Tầm mới nhớ ra Tiểu Bát nhà nàng yếu bóng vía, sợ Yêu Vương cực kì.
Nam Tầm định làm bộ không biết mình hôn người đàn ông, nhưng điều này có thể sao?
Cái eo nàng ôm cường tráng như vậy, cái đầu cao to như vậy, kẻ ngu si đều biết không thích hợp rồi.
15 Vẻ mặt Yêu Vương bí hiểm nhìn Nam Tầm, hắn không nói lời nào, Nam Tầm cũng mím môi không nói lời nào.
Bỗng Yêu Vương phất tay hướng bốn người phía sau, trầm giọng nói: "Tất cả các ngươi lui ra.
16 "Khụ, khụ khụ. " Nam Tầm bị sặc nước miếng.
Đm! Chẳng trách Tiểu Bát vẫn không lên tiếng, hóa ra một tháng qua, Yêu Vương một mực giám thị nàng?
Cmn cuồng nhịn trộm a! (stalker)
Nam Tầm run lên một cái, nỗ lực nhếch miệng cười khan: "Đó là ta nói đùa, ngài cũng đừng coi là thật.
17 "Tiểu Bát Tiểu Bát, nhiệm vụ thất bại! Hai ta mau trốn đi!" Nam Tầm sợ hãi kêu to trong lòng.
Hư Không Thú tức tốc trả lời một câu: "Không cần từ bỏ.
18 Hồng Trù nhìn mà mặt đỏ tận mang tai: “Vương làm sao thô lỗ như vậy, ra tay cũng không biết nặng nhẹ. ”
Nam Tầm ha ha nói: “Hồng Trù yên tâm, lần này ta đã trả thù lại, phía sau lưng hắn toàn vết xước ta dùng móng tay cào, phỏng chừng còn chảy máu đấy, không thể nhẹ hơn ta bao nhiêu.
19 Khi tỉnh lại, trong phòng nồng đậm mùi thuốc gay mũi.
Nam Tầm vừa mở mắt đã thấy nam nhân ngồi bên giường, bỗng bật dậy đầy nghi ngờ: "Không phải ngài đi sủng hạnh mấy yêu thú xinh đẹp kia rồi sao, làm sao lại nhớ đến chỗ ta rồi hả?"
Nam Tầm chỉ đơn thuần khó hiểu, nhưng vào tai người bên lại thay đổi ý vị, tựa như đang ghen, oán trách hắn.
20 Nam Tầm đang định nói gì, bỗng nhiên Tiểu Bát lại kêu to hưng phấn: "Oa oa oa! Vừa nãy ta kiểm tra, giá trị ác niệm của Yêu Vương lại giảm 5 điểm, hiện giờ đã thành 70 rồi!"
Nam Tầm nghe vậy, hai mắt sáng lên.