1 Thời tiết vào tháng ba, những bông tuyết trắng ở vùng Lâm Chi lại càng rời xuống ngày càng lớn. Một con đường dài vùng biên giới giữa hai huyện đã có từ tới 17 đến 18 đoạn đường đang có hiện tượng tuyết lở nên không hề thiếu những chiếc xe đi qua đây mà bị mắc kẹt lại ở nơi nào đó.
2 CHƯƠNG 1. Thu đến…. Gần đây thành phố C hay mưa, thời điểm ra cửa vào buổi sáng thì trời quang mây lượn lờ nhưng đến thời điểm về nhà vào buổi chiều đã là mưa to thật to.
3 CHƯƠNG 3. Cố viên. Một chiếc xe việt dã dừng ở trước cửa, cửa xe mở ra, người đàn ông dẫn đầu bước xuống. Cửa sau lúc này cũng hé mở, đi xuống dưới là bạn nhỏ Cố Gia Minh.
4 CHƯƠNG 5. Thời điểm đến bệnh viện bà Lý đang đứng ngoài cửa phòng cấp cứu, khi thấy Nghiêm Chân liền cuống quít lên. Nghiêm Chân bắt lấy bàn tay của bà Lý, “ Bà Lý, bà nội cháu thế nào rồi ạ?”“Tốt hơn nhiều, vừa mới tỉnh lại.
5 CHƯƠNG 7. Thời điểm Cố Hoài Việt lái xe trở lại Cố viên, đã là 10 giờ rưỡi tối. Hơn phân nửa khách đều đã về nhà, đèn phòng khách vẫn còn thắp sáng. Cố Hoài Việt không nhanh chóng vào nhà mà bắt lấy Phùng Trạm đang ở trong vườn quét tước, làm vệ sinh mà hỏi, “Còn có ai chưa đi vậy?”Phùng Trạm thu dọn xong xuôi mọi thứ đứng đó ngơ ngẩn nửa ngày, không biết có nên nói hay không.
6 CHƯƠNG 9. Tâm tình mấy ngày này của bạn nhỏ Cố Gia Minh thật không tốt. Ăn xong cơm chiều, bạn nhỏ này vừa buông bát, liền chạy bình bịch về căn phòng ở lầu hai.
7 CHƯƠNG 11. Vừa có chút cảm giác thanh tỉnh, trời cũng bắt đầu tờ mờ sáng. Nghiêm Chân nhìn nhìn đồng hồ, rồi sau đó nhẹ nhàng bước xuống giường, đi vào phòng bếp làm điểm tâm.
8 CHƯƠNG 13. Bởi vì thân phận đặc thù của Cố thủ trưởng nên trình tự kết hôn so với người khác cũng rườm rà hơn rất nhiều, nhận được giấy chứng nhận kết hôn đã là chuyện của hai ngày sau.
9 CHƯƠNG 15. Thực rõ ràng, Thẩm Mạnh Kiều như đang có cảm giác khó thở, có chút không thể tin, “Cô là phụ huynh của cậu bé?”Nghiêm Chân cười nhẹ, nhìn về phía bạn nhỏ Cố Gia Minh đang quyệt miệng cúi đầu, “Cô giáoThẩm có khả năng không biết, ba Gia Minh tham gia quân ngũ ở bên ngoài, không tiện để liên hệ.
10 CHƯƠNG 17. Mấy ngày nay, bạn nhỏ Cố Gia Minh chuyển biến thái độ tốt làm cho Lý Uyển vui sướng không thôi. Từ một đêm sau khi ở nhà Nghiêm Chân, tiểu tử kia đã tự mình chỉnh sửa chăn đệm, chủ động yêu cầu đến nhà cô giáo Nghiêm ở một thời gian.
11 CHƯƠNG 19. Cố Hoài Việt cùng sư trưởng Lưu Hướng Đông đứng ở một bên, lẳng lặng nhìn các chiến sĩ đang ở nơi đây ăn như hổ đói, hai người đệu lộ ra một nụ cười.
12 CHƯƠNG 21. Trở lại nơi diễn tập, Cố Hoài Việt vừa mới đổi xong thường phục đang đi ra ngoài. Tiểu Trương làm quân lễ chào anh, mỉm cười đi vào bên trong, tốc độ so với bình thường nhanh hơn vài lần.
13 CHƯƠNG 23. Thẩm Mạnh Xuyên đi xuống xe, một thân thường phục nhìn qua thì dường như hắn thiếu chút lệ khí nhưng ánh mắt hắn đảo qua, vẫn là thành công dọa đến Lâm Tiểu Tiểu.
14 CHƯƠNG 25. Thứ Sáu, Nghiêm Chân đi tới thư viện rất sớm. Vừa vào thì Tiểu Lưu đang trực ca thấy cô cũng có chút kinh ngạc, “Chị Nghiêm, hôm nay không phải đến phiên chị được nghỉ sao? Chị thế nào còn tới đây vậy?”Nghiêm Chân cởi áo khoác ngoài đem cất xong xuôi rồi mới nói, “Tôi tới tìm Thường chủ nhiệm.
15 CHƯƠNG 27. Tháo dỡ vật tư xuống, chuẩn bị bắt tay vào nấu nướng. Không chỉ có những người ở lâu dài trong đội biên phòng đến đây, còn có tham mưu trưởng từ sư đoàn A từ xa hạ cố đến thăm, bữa cơm này dù thế nào thì cũng phải phải phong phú một chút chứ.
16 CHƯƠNG 29. Trở về giống như chỉ trong một cái chớp mắt. Mà thật chỉ trong chớp mắt họ cũng đã về tới thành phố C. Xuống khỏi máy bay, Nghiêm Chân bỗng nhiên cảm thấy nơi này ấm áp có chút vượt ra ngoài ý muốn của cô.
17 CHƯƠNG 31. Ăn xong cơm tối cũng đã khá khuya. Nghiêm Chân vội vàng dọn dẹp sạch sẽ rồi đi tắm rửa, hôm nay xuống máy bay xong liền đi lại liên tục nên thẳng đến giờ phút này mới có cảm giác mệt, cũng cảm giác được bụng dưới của cô trướng đau.
18 CHƯƠNG 33. Qua cánh cửa bộ đội này sẽ gặp những bậc lãnh đạo cao cấp nhất trong quân khu, Nghiêm Chân biết vậy nên càng cảm thấy áp lực hơn. Nhưng Cố Hoài Việt nhìn qua tâm tình giống như là rất tốt.
19 CHƯƠNG 35. Diễn tập năm sau lửa sém lông mày, tuy rằng trong quân đội còn không có chính thức hạ mệnh lệnh nhưng là huấn luyện hàng ngày vẫn không thể chậm trễ, lần này cùng quân khu G đối kháng là một lần cần dự án cho diễn tập thực chiến cho nên càng thận trọng.
20 CHƯƠNG 37. Cố Hoài Việt về nhà thấy Nghiêm Chân đang còn ngồi ngẩn người ở trên ghế sofa, nghe thấy tiếng mở cửa mới chậm rãi xoay người lại. “Anh tiễn họ về rồi à?”“Uh.