1 Ninh Quốc Công Khương Văn Chính vốn là khất cái xin ăn mọi người mà lớn lên, đủ tuổi liền đầu quân. Ai ngờ mười năm trôi qua, ông từ một tên lính quèn không ai thèm để mắt tới trở thành tướng quân thống lĩnh.
2 Đông Viện và Tây Viện Nghiêm Gia, tuy rằng ở sát bên nhau, nhưng mỗi Viện đều có cửa riêng. Các đời Kiến An Hầu đều ở tại Đông Viện, vậy nên trước cửa Đông Viện có treo tấm biển Phủ Kiến An Hầu, mà Tây viện lại là biển Nghiêm phủ.
3 Nghe phía tiền viện truyền lời đến, đoàn người đón dâu đã tới trước cửa phủ, Tống ma ma vội vàng để hai hỉ bà đỡ Nghiêm Tiêu Nghi dậy, dự định để nàng tới chỗ lão phu nhân bái chào, liền thấy Cát Nhi bên cạnh lão phu nhân đi tới.
4 Khương Kỳ không phải là nam nhân vô cùng khôi ngô, nhưng ngũ quan hắn đoan chính, làn da trắng nõn, sống mũi cao, khóe môi cho dù đang lúc hôn mê trông như vẫn đang cong lên.
5 Chỉ trong chốc lát, trong phòng đã đầy người, phu thê Đại Trưởng Công chúa và Ninh Quốc Công dường như chạy một mạch tới. Nghiêm Tiêu Nghi nhìn Đại Trưởng Công chúa ôm Khương Kỳ mừng rỡ rơi lệ, khiến ấn tượng về người phụ nữ đoan chính đại nghĩa trong lòng nàng hoàn toàn biến mất, bà lúc này cũng chỉ là một người mẫu thân bình thường.
6 Edit: tart_trung
Beta: gaubokki
Khương Kỳ có chút sững sờ, sau đó hắn nhận thức được bản thân thật sự tỉnh lại, không phải ở trong mơ, mà đã chân chính tỉnh dậy rồi.
7 Tiêm Nhu đem xe bốn bánh đẩy tới, lúc này Nghiêm Tiêu Nghi và Hoàng ma ma bắt đầu trang điểm, Khương Kỳ thì ngồi bên cạnh, vẻ mặt thỏa mãn nhìn Nghiêm Tiêu Nghi.
8 “Có cần để Trần thái y tới xem lại không?” Đại Trưởng Công chúa lo lắng nói.
Khương Văn Chính trầm mặc một lúc mới chậm rãi nói: “Ngày mai Trần thái y sẽ tới, chúng ta chờ mộtchút đi! Có lẽ vì Kỳ nhi hôn mê hơn nửa năm nên mới có chút khác thường”.
9 Nghiêm Tiêu Nghi bảo Hoàng ma ma mang theo Cát Nhi và Tiêm Xảo đi sắp xếp lại đồ cưới của nàng, trong phòng chỉ lưu lại mình Tiêm Nhu hầu hạ.
Khương Kỳ sau khi uống dược liền nghỉ ngơi một chút.
10 Editor: tart_trung
Beta: gau_bokki
Khương Kỳ thấy Nghiêm Tiêu Nghi cũng không quá để ý tới quá khứ của bản thân liền nhẹ nhàng thở phào, đồng thời trong lòng cũng có chút mất mát.
11 một lát sau, Nghiêm Tiêu Nghi được mời tới nhà chính, Khương Kỳ cũng không ngoài ý muốn đi theo nàng.
Đại Trưởng Công chúa vờ ra vẻ bất mãn, nói với Khương Văn Chính: “Nhi tử của chàng thật sự thích tức phụ này, nửa khắc cũng không muốn tách ra”.
12 Tuy rằng người bên ngoài đều biết Khương Kỳ đã tỉnh, nhưng tình huống cụ thể thế nào thì chẳng ai biết.
Gần đây, không ít người có tâm phái người tới trước cửa Phủ Quốc Công tìm hiểu, nhìn thấy Khương Kỳ xuất hiện liền báo cáo chủ nhân của mình, trong này đồng thời cũng có người Nghiêm gia.
13 Nghiêm lão phu nhân kéo tay Nghiêm Tiêu Nghi, cẩn thận đánh giá một lượt. Bà thấy sắc mặt nàng hồng nhuận, tinh thần không tệ, lúc này mới thoáng an tâm một chút.
14 Trăm năm trước có một vi hoàng tử, một ngày người đó tỉnh dậy, nói được Phật tự cảm hóa, ầm ĩ muốn xuất gia. Hoàng đế sao có thể cho phép hắn làm như vậy? Nhưng vị hoàng tử kia dùng cách tuyệt thực để tỏ rõ sự quyết chí, Cuối cùng, hoàng đế đành bất đắc dĩ xây dựng Khánh Quang Tự ở Tây Sơn cách kinh thành không xa, đồng thời mời không ít cao tăng tới đây trấn trụ chùa miếu.
15 “Chim non?” Đại Trưởng Công Chúa không hiểu hỏi lại.
Khương Văn Chính dường như hiểu ý đại phu: “Ý của Trần thái y là?”
“Lúc chim non phá vỏ chào đời, chúng sẽ sợ hãi vì cảnh vật xa lạ xung quanh, đồng thời sẽ đem thứ đầu tiên chúng nhìn thấy cho rằng đó là mẫu thân của mình.
16 “Nghi nhi, được rồi, đã tốt rồi”. Khương Kỳ có chút không được tự nhiên muốn dùng vạt áo dài che đi chỗ xấu hổ nào đó.
Nghiêm Tiêu Nghi không rõ ngẩng đầu nhìn Khương Kỳ: “Thế tử đừng lộn xộn, còn chưa đủ canh giờ”.
17 Tin tức thế tử Phủ Ninh Quốc Công tỉnh dậy đã sớm lan truyền trong cùng ngày hôm đó, những người trong kinh thành chỉ cần chú ý đến Phủ Ninh Quốc Công đều biết.
18 Hạ nhân đi mua xiêm y rất nhanh đã trở lại, Liêu Trường Hải tắm rửa sơ qua rồi thay một thân xiêm y bẩn ra.
“Nhìn bản công tử này, cho dù chỉ mặc xiêm y thô sơ cũng vẫn là dáng vẻ đường đường, khí độ bất phàm!” Liêu Trường Hải ngẩng đầu, nhìn nơi lương đình, tự mình cảm thán.
19 “Sao huynh lại nói giống đại ca đệ như vậy chứ? Đệ tới tìm huynh là để tìm cách mà!” Liêu Trường Hải có chút ủy khuất nói.
“Đừng giả vờ đáng thương, đó là do Đại ca ngươi quyết định, ta có thể quản chuyện trong nhà ngươi sao?” Khương Kỳ thấy vẻ mặt béo của hắn xụ xuống trông thật khó coi, một đại nam nhân mà làm ra vẻ ủy khuất như vậy làm gì chứ.
20 Ngự Thư phòng
“Bệ hạ, Vân Huy tướng quân Dương Hàm buộc tội Binh Bộ Thị Lang Lư Trạch Bảo tham ô quân lương, khiến tướng sĩ Tây Nam không no bụng, làm giảm sức chiến đấu, ảnh hưởng tới an nguy biên cương”.