Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tâm Ma Chương 62: Cứu Dân

Chương trước: Chương 61: Thiên Lý Xạ



Vừa đặt chân đến đất Trường Yến, từ xa đã có một nhóm người đợi sẵn. Lão Cả và Lão Ba nhìn từ xa đã nhận ra là anh em Huynh Đệ hội. Đầu xuân gặp nhau, mọi người đều vui vẻ hớn hở. Người đi đầu thúc ngựa chạy lại gần, rồi xuống ngựa cúi chào :

- Lão Cả, Lão Ba, chuyến này hai lão huynh vất vả rồi.

Người này tên là Hoàng Tùng, dáng người thấp nhưng bệ vệ, ăn mặc tuy giản dị nhưng gọn gàng tinh tươm, thanh nhã. Lão lúc trẻ vốn là quan trong triều nhưng tính tình hồn hậu lại ưa cảnh điền viên nên chẳng làm quan được mấy năm đã cáo lão về quê, trồng cây nuôi cá, dạy chữ cho trẻ nhỏ, dần rà rồi gia nhập Huynh Đệ hội. Tính tình lão lại hào hiệp, ham kết giao nên được mọi người nể trọng, bầu làm chi trường của Huynh Đệ hội đất Trường Yến. Đã lâu không gặp lão Cả và Lão Ba, nay biết tin hai người đi qua nên Hoàng Tùng ra đón từ rất sớm. Lão Cả vừa thấy Hoàng Tùng xuống ngựa liền tung người nhảy xuống, thân thủ nhanh nhẹn, lão đỡ Hoàng Tùng dậy, cười nói :

- Hoàng lão, Hoàng huynh đệ, đâu cần đa lễ, anh em một nhà cả mà …

Lão Ba cười nói :

- Hoàng lão, lâu rồi chưa được uống rượu ngươi nấu, ta nhớ lắm … nhớ lắm … khà … khà … khà.

Hoàng Tùng đáp :

- Vậy thì bữa nay mời hai lão huynh cùng vui cảnh điền viên với đệ, sông thì có thể cạn chứ rượu thì đệ không thiếu.

Cả mấy người tay bắt mặt mừng vui vẻ đi vào làng. Vừa mới vào làng là một khung cảnh tang thương ảm đạm vô cùng. Lay lắt hai bên đường là từng nhóm người hốc hác, đôi mắt sâu hoắm, nhìn chằm chằm vào đoàn người. Một người đàn ông gầy giơ xương, mặt hốc hác, vừa thấy đoàn người tiến vào đã chạy lại, nằm dạt ra đường, rên rỉ :

- Mong các ngài thương xót cho ít cơm thừa canh cặn …

Nói đến đó thì tiếng trờ thành thì thào rồi đứt đoạn. Những xác người chết đói nằm ngay bên đường, chỉ da bọc xương. Lão Cả quay sang nhìn Hoàng Tùng, Hoàng Tùng thở dài đáp :

- Trước Tết có mấy ngày, một đạo giặc cướp hung hãn tràn vào làng, cướp sạch lương thảo của cải của người dân. Quân giặc cướp khốn khiếp chỉ nhằm vào dân lành mà cướp bóc, quan quân thì chỉ chăm chút tết nhất biếu xén nên chẳng ai đoái hoài truy xét. Tết đến mà muôn dân chịu cảnh đói kém, trời lại rét, không có gì ăn. Được mấy tuần thì nạn đói lan ra khắp vùng, người chết đói khắp nơi. Thật là thảm cảnh.

Lão Ba tức giận, mặt đỏ bừng bừng, nói :

- Quan quân ở đâu sao không cứu tế dân lành. Đã không bảo vệ được dân lại còn mặc dân chết đói.

Hoàng Tùng đáp :

- Gạo cứu đói không biết đã đi đâu hết thì lấy gì cứu dân.

Lão Cả nói :

- Chẳng lẽ kho lương của cả vùng không còn một hạt thóc.

Hoàng Tùng đáp :

- Một hạt cũng không còn, bao nhiêu thóc, gạo, khoai sắn trong nhà đệ cũng mang ra phát sạch cho dân rồi. Anh em Huynh Đệ hội chia nhau từng bát gạo, nhưng người đói nhiều khôn kể, không thể cứu hết được, đến bản thân, gia đình cũng sắp lo không nổi rồi.

Lão Cả thở dài , nói :

- Cũng là lỗi của ta, an hem Huynh Đệ hội vùng này hầu hết là lương dân, không biết võ nghệ, đáng lý ra ta nên sắp xếp một vài anh em có võ nghệ ở đây tự lập nên đội dân quân. Chẳng qua ta quá tin tưởng vào quan quân vùng này, vẫn hằng tin rằng quan huyện vốn là người thanh liêm chính trực, đất nước thái bình thịnh trị, đức minh quân thương dân như con.

Hoàng Tùng đáp :

- Vị quan huyện trước thì đúng là chính trực thật, nhưng đã đi rồi, còn vị mới Đại Đức này thì … ôi thôi thật là … « cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan ». Vùng này quá xa kinh thành nên dù đức vua có thương dân cũng chẳng để ý hết được. Trốn quan trường ở lâu rồi ai cũng sinh tham lam vô độ, giữ được mình là vô cùng khó.

Lão Cả thở dài nói :

- Cả vùng rộng lớn vậy chẳng lẽ không còn kho lương nào sao ?

Hoàng Tùng đáp :

- Kho lương thì có, nhưng là quân nhu, không có lệnh vua ai dám động tới.

Lão Ba tức giận gắt :

- Cướp quân nhu chia cho dân lành, quân không bảo vệ được dân thì quân phải chịu khổ cùng dân.

Lão Cả nói :

- Không thể làm bậy vậy được, cướp quân nhu là tội tạo phản. Bữa nay cứu được dân nhưng lại hại dân. Chỉ e sau này quan quân truy ra thì cả vùng sẽ bị liên lụy. Nhưng trong lời lão đệ nói cũng có phần đúng, chúng ta cần bàn tính kỹ càng. Về nhà Hoàng lão đã, đây không phải nơi nói chuyện.

***

Đêm khuya, tiếng người rên rỉ, tiếng chim lợn quang quác tang thương. Một nhóm chín người mặc áo đen tung người nhảy vào phủ quan Đại Đức. Đại quan vừa uống rượu với mấy quan dưới cấp, giờ vẫn còn say trong giấc nồng, ngáy o o phì phò. Chín người chia nhau ra làm hai nhóm, một nhóm mò xuống chuồng gia súc, một nhóm lẻn xuống kho củi. Chỉ một loáng, khắp phủ rúng động, khói bụi mù mịt, trâu lợn bị chọc kêu ầm ĩ. Xong xuôi, cả chín người nhẹ nhàng nhảy ra khỏi phủ chạy về phía kho quân nhu. Đại quan đang ngủ cũng phải bật dậy. Hắn quát tháo ầm ĩ, người chạy đi chạy lại rầm rập. Không yên tâm, hắn cho gọi quan tổng binh của huyện lên. Lúc chiều vừa còn uống rượu mặn ngọt với nhau mà giờ hắn chửi tên tổng binh không ngẩng mặt lên nổi. Quan tổng binh sợ hãi, quan huyện mới về, chưa gây ấn tượng được gì đã bị chửi, vội vàng điều hết quân lính trong doanh trại về phủ quan huyện. Đang đêm tối mà lính chạy rầm rập như hành quân đánh giặc, cả huyện nhốn nháo nhộn nhịp, đèn đuốc sáng choang. Quân sắp xếp xong xuôi, Đại Đức mới tạm yên tâm. Hắn vừa vào phòng thì quân lính báo có Hoàng lão tới vấn an, Đại Đức lầm bầm : « Hừ, ngủ cũng không yên, quan lớn thật là trăm công nghìn việc. Gã Hoàng lão này vốn thân thiết với quan huyện cũ, lại từng là quan triều đình, văn hay chữ tốt, ắt có lúc dùng đến. Nay đến chắc muốn lấy lòng ta đây.» Nghĩ vậy hắn thấy làm đắc ý, quát :

- Chuyền hắn vào thư phòng.

Đại Đức khoác vội áo vào, vừa ngáp ngủ vừa đi vào thư phòng, đôi mắt đỏ ngầu.

Loading...

Xem tiếp: Chương 63: Hoàng Lão

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Năm Tháng Rực Rỡ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 141


You Love Me Forever???

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 30


Ngư Trường Kiếm

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 20


Đại Thần Manh Động

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 54