1 Trong studio Bách Thuận, trước ký túc xá cũ kỹ của học sinh xuất hiện tình cảnh, đạo diễn Lại Tiểu Phi lòng tràn đầy hy vọng đang khoa tay múa chân hướng dẫn nam nữ diễn viên.
2 Văn phòng Tổng giám đốc công ty xây dựng Song lâm yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng hít thở của hai đối tác đang bàn chuyện làm ăn là Quan Chính Bình và Hoàng Quốc Phú.
3 Đông! Hai chân Tôn Gia Nhạc chạm đất, từ thiên đường trở lại nhân gian. “Anh ta đi rồi”. Quan Chính Bình chỉ chỉ phương hướng Hà Hữu Nhân rời đi, sửa lại vạt áo xố xếch vì ôm cô.
4 Editor: Linh Phan Trời tối, y tá và bác Ngô quản gia đến thay ca với Quan Chính Bình. Quan Chính Bình đề nghị Tôn Gia Nhạc cùng anh về nhà, Tôn Gia Nhạc biết anh có chuyện muốn nói, đồng ý.
5 Quan Chính Bình nhìn vào mắt cô, thấp giọng nói: “Chỉ hi vọng là như thế”Bởi vì lo lắng bệnh tình của Quan Trần Như Ý, hai người quyết định hôn lễ là vào một tháng sau.
6 Cốc cốc…“Gia Nhạc, có trai đẹp tìm ở bên ngoài kìa”. Phụ tá ở ngoài cửa gọi. “Mời anh ấy vào”“Đánh người! Cô ta đẩy tôi!”Lời Tôn Gia Nhạc còn chưa dứt, Hoàng Lệ Văn lập tức ngã xuống đất kêu to.
7 “Tôi thích chính là sự sáng sủa, tốt bụng, cảm giác lúc tôi ở chung với cô ấy rất dễ chịu, những chuyện này không liên quan đến điều kiện bên ngoài của cô ấy.
8 Editor: Linh Phan
“Quan tiên sinh, Tôn tiểu thư, hai người không sao chứ? Phía trước xảy ra tai nạn liên hoàn. ” Giọng nói của tài xế truyền đến từ microphone.
9 Editor: Linh Phan
Anh đang làm cái gì! Thân thể anh cứng đờ, theo bản năng muốn lui về phía sau, lại đột nhiên phát hiện cô vậy mà đã hô hấp đều đặn, dường như thật sự đã ngủ thiếp đi trong vòng một phút.
10 Editor: Linh Phan
Lúc Tôn Gia Nhạc trở lại phòng khách, vừa vặnnhìn thấy Quan Chính Bình tháo mắt kính xuống, xoa hai hàng lông mày,xoay cổ, một bộ dáng cả người cứng đờ khổ sở.
11 Editor: Linh Phan
Hôm nay, nhà lớn của nhà họ Quan cực kỳ náo nhiệt.
Không phải bởi vì có thêm một vài vị trưởng bối thân thiết đến đây, mà bởi vì nụ cười trên mặt mỗi người cùng với sự vui vẻ lưu động trong không khí.
12 Tôn Gia Nhạc vùi mặt vào khăn tay, vừa khóc vừa cười khiến cô cũng không biết bản thân muốn gì nữa.
“Anh có biết họ đã phân chia rõ ràng không? Một phút trước khi mẹ em gọi tới, ba em gọi, nói ông ấy sẽ kết hôn sớm hơn em, cho nên phải bay đến Las Vegas cùng với người bạn gái nhỏ hơn ông ấy hai mươi tuổi, cũng không nghĩ đến khoản nợ trong thẻ của ông ấy vừa được em trả hết vào tháng trước.
13 “Sao hai đứa chậm chạp vậy?”
Hai người giật mình ngẩng đầu, chỉ thấy. . . Quan Trần Như Ý đang đứng trước cửa.
Quan Chính Bình vội vàng dùng thân thể che chắn cho Tôn Gia Nhạc.
14 Ngày hôm nay là ngày đại lành, ngày Quan Chính Bình và Tôn Gia Nhạc kết hôn, trong và ngoài nhà họ Quan đều bày đầy hoa tươi, chữ hỷ màu đỏ thẫm, nơi nơi đều chìm ngập trong sự hân hoan vui vẻ.