Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tâm Ma Chương 72: Thi Võ

Chương trước: Chương 71: Huynh Đệ Hội Tại Thăng Long



Phong Giang choàng tỉnh. Đầu vẫn còn choáng váng sau trận rượu, cổ họng khô rát. Cậu nhìn ra ngoài, trời đã sáng rõ. Phong Giang ngồi định thần một lúc cho tỉnh táo lại, cậu liền nhớ đến chuyện thằng Tèo. Chuẩn bị lại trang phục cho gọn gàng, Phong Giang đi tìm Minh Tuấn hỏi thăm tình hình nhưng lão đã đi từ sáng chưa thấy về. Thằng Tèo vẫn chưa có tin tức gì. Cậu càng thêm lo lắng. Cậu lại vội vã ra phố đi tìm Tèo, mong sẽ gặp nó ở một góc nào đó.

Tới xế chiều, Phong Giang mới trở về. Cậu đã đi hết các ngõ ngách, xóm chợ, hỏi từng người trên đường, Tèo vẫn biệt tăm. Cậu đành trở về nhà Minh Tuấn tìm lão nhưng lão vẫn chưa về, hỏi mọi người trong nhà về Tèo thì tất cả đều lắc đầu. Đến lúc này cậu thực sự linh cảm đến những việc chẳng lành. Sẩm tối, Phong Giang định bụng ra phố tìm tiếp thì vừa hay Minh Tuấn trở về, cậu vội vàng vào phòng chờ tin lão, nhấp nhổm không yên. Minh Tuấn bước vào phòng, mặt lão có vẻ nghiêm trọng. Phong Giang nhìn đã linh cảm chuyện chẳng lành. Không đợi Phong Giang hỏi, Minh Tuấn nói:

- Chuyến này thì to chuyện rồi, thằng Tèo định giật trộm túi tiền của Định Đồng, con trai của Tả kim ngô thượng tướng Định Hinh, bị bắt. Giờ đang bị giữ trong Định phủ.

Phong Giang không thể tin vào những điều cậu vừa nghe, liền nói:

- Không thể như vậy được, thằng Tèo đâu thể làm như thế.

Mấy đứa nhỏ vốn gần gũi gắn bó với cậu như an hem ruột, cậu biết rõ tính từng đứa. Minh Tuấn hơi nhăn mặt nói:

- Không thể sai được, trong Định phủ cũng có người của Huynh đệ hội, nếu cậu không tin ta, ta có thể lấy uy tín ra đảm bảo.

Phong Giang lấy tay vuốt mặt, đáp:

- Cháu không dám.

Thực tâm, Phong Giang vẫn không tin chuyện này, thằng Tèo nhất định không phải đứa như vậy. Nó đâu cần tiền để làm gì, hơn nữa tính tình nó vốn nhút nhát, lại lần đầu tới kinh thành, nhất định là có nhiểu nhầm. Phong Giang nói:

- Thưa chú, nhất định là có hiểu nhầm thôi.

Minh Tuấn thở dài nói:

- Hừ, quan trọng là nó đang bị nhốt trong Định phủ rồi. Đụng vào ai không đụng, lại dây vào Định gia. Ở thành Thăng Long này, Tả kim ngô thượng tướng là người thế nào chứ. Phen này ta biết làm sao, biết ăn nói sao với lão Cả đây.

Phong Giang vừa chán nản, vừa cảm thấy thất vọng về Minh Tuấn. Giờ mà lão chỉ lo đến việc công tội, chẳng đoái hoài gì đến Tèo, cậu nói:

- Việc này là do cháu gây ra, nếu lão Cả trách tội thì sẽ trách phạt cháu.

Minh Tuấn nhấp một ngụm trà rồi nhẹ giọng nói:

- Được rồi, được rồi, cháu ăn uống nghỉ ngơi đi. Đừng quá lo lắng, để một vài ngày nữa rồi ta lo liệu xem sao. Không hẳn là không có cách.

Phong Giang vâng dạ rồi một mình ra phố đi dạo. Cậu đâu thể ngờ tình hình lại trở nên xấu đến vậy.

Quay trở lại lúc Tèo bị lạc, nó đi vào một con ngõ nhỏ. Đang lúc loay hoay tìm đường thì gặp bốn tên hung hăng đi tới. Bốn gã đó là bốn tên gia đinh Định gia. Bọn chúng vừa bị Phong Vũ cho ăn nó đòn, lại sợ quay về bị trách phạt vì chỉ có một thằng nhóc mà cũng không bắt được, vừa hay gặp thằng Tèo lơ ngơ trong ngõ. Trông Tèo cũng có nét hao hao giống Phong Vũ, hơn nữa Định Đồng mới nhìn ngang qua thì sao phân biệt được. Một phen đại bại nhục nhã, cả bốn tên lấy thằng Tèo làm chỗ chút giận, cứ thế đánh cật lực. Rút kinh nghiệm từ lúc gặp Phong Vũ, lần này bọn chúng rất cẩn thẩn, ra toàn những chiêu hiểm độc. Tiếc thay, võ công của Tèo chói gà còn chẳng chặt. Thằng bé chỉ là trẻ con, võ nghệ sơ sài, chỉ biết gào thét chịu trận. Đến lúc Tèo gần như ngất đi bọn chúng mới dừng lại. Sợ Tèo nói lung tung làm bại lộ, chúng đánh thằng bé mặt mũi tím bầm, tới nỗi không nói được thì thôi, sau đó mới lôi thằng bé đi. Sau cùng, Tèo bị nhốt vào phòng giam của Định phủ. Cuộc đời thằng bé trở nên bi thảm từ lúc đó, chẳng qua cũng chỉ vì số phận nó không được tốt.

Trong mấy ngày sau, dù rất nóng lòng nhưng Phong Giang cũng không thể làm được gì. Để mấy đứa nhỏ ở nhà Minh Tuấn, cậu tha thẩn thả bước trên phố, lòng thầm cắn dứt không thôi. Đang đi trên đường, cậu bỗng thấy một đám đông túm tụm ở góc đường. Tò mò, Phong Giang lại gần xem xét. Có tiếng xôn xao bàn tán:

- Tham gia đi kìa, một vạn đồng Minh Đạo thông bảo (tiền tệ thời bấy giờ) chứ chẳng chơi.

- Ô như vậy chẳng khác nào thi võ chọn trạng nguyên!

- Đây là chỗ cho chúng ta đùa sao, ngươi không thấy ghi rõ cáo thị ghi là cao thủ võ lâm các danh môn chính phái sao? Chút võ mèo quèn của chúng ta thì chỉ có nhừ xương.

- Thì ngày thường chẳng phải ngươi tự xưng là cao thủ võ lâm sao. Ha … ha … ha…

- Cao thủ võ lâm cái cóc khô gì, chỉ là hư danh, hư danh hết.

- Ngươi có dám nói Hồng lạc môn là hư danh không?

- Ừ, chuyện này thì ta nhầm.

Mọi người huyên thuyên bàn tán, chỉ trỏ. Bỗng có tiếng quân lính quát:

- Dân đen, dẹp, dẹp hết, đây là chỗ cho các ngươi đùa bỡn sao.

Một nhúm người vừa tản ra lại ngay lập tức có một nhóm khác xúm vào. Phong Giang chen vào xem, cáo thị dán trên cao ghi đại ý như sau: “Bố cáo toàn thiên hạ, nhờ hồng phúc của tiên phụ, thiên hạ thái bình thịnh trị, nhưng không vì thế mà Trẫm thờ ơ việc chỉnh đốn quân ngũ, lo việc quân bị. Huống chi, gần đây dân chúng lại vui hưởng yên bình mà quên việc rèn luyện võ nghệ. Nay nhân dịp xuân mới, Trẫm tổ chức cuộc thi tài võ nghệ, trước là chỉnh đốn toàn dân, sau là mừng xuân mới. Thi tài dành cho cao thủ võ lâm khắp cả nước, người giành quán quân sẽ được một vạn Minh Đạo thông bảo, được cất nhắc vào quân đội. Thông cáo toàn dân”.

Phong Giang đọc xong, cậu cũng không mấy quan tâm, lúc này cậu không có tâm trí nào nữa. Hơn nữa, võ công của cậu đâu phải để mang ra thi thố như vậy. Đối với người luyện võ chân chính, những cuộc thi thế này càng bị xem thường. Nó chẳng khác mang võ nghệ của mình ra làm trò vui cho quan lại triều đình.

Quảng cáo

Loading...

Xem tiếp: Chương 73: Thử Thách

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tam Quốc Tranh Phong

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự, Xuyên Không

Số chương: 29


Tôi Không Phải Là Công Chúa

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 21


Trời Sinh Một Đôi - Đam Mỹ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Vụ án phòng thí nghiệm

Thể loại: Trinh thám

Số chương: 14


Linh Nhân Lệ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 27