1 Tháng tư ở Xuân Thành , cũng như tên của thành phố này vậy, xuân về hoa nở.
Ánh mặt trời chiếu rọi vườn hoa của biệt thự Lâm Hồ.
Đây cũng là nhà cũ của nhà họ Úy, nay đã qua bốn đời.
2 Thiếu nữ với gương mặt trái xoan xinh xắn, mái tóc dài đen như mực, cặp lông mày dài cong cong trên chiếc trán nhẵn nhụi, mái tóc dài , dày tựa như thứ tơ lụa thượng hạng, hoa cẩm tú xinh đẹp.
3 Thẩm Du An nói rất nhiều, có phần hơi vội vã, giống như cậu sợ nếu không nói sẽ không còn kịp nữa, tuy vội nhưng cậu vẫn rất dịu dàng. Những lời nói của cậu, tất cả đều là dặn dò, dặn cô phải ăn nhiều cơm không được kiêng ăn, dặn cô phải biết đối xử tốt với thân thể của mình.
4 “Tiệc chọn chồng? Chị hai, em không nghe lầm chớ?” Vẻ mặt Uý Thư Hoạ hoảng hốt, không dám tin, hai vị phu nhân bên cạnh nhỏ giọng nói thầm mấy câu, chẳng qua là cảm thấy quá đột ngột.
5 Buổi chiều chủ nhật, Uý Hải Lam đến bệnh viện thăm cha.
Thời tiết cũng không tốt lắm, bắt đầu từ buổi sáng đã mưa lớt phớt.
Mưa nhỏ như vậy rất khó dứt, nhìn bầu trời xám tro, hẳn là cả ngày hôm nay cũng thế này rồi.
6 Úy Hải Lam khó khăn lắm mới về đến Cẩn Viên, về đến nơi cũng đã qua giờ cơm tối.
Trong phòng không nhìn thấy một bóng người, mấy vị phu nhân và tiểu thư hẳn đã trở về nhà mình.
7 Úy Hải Lam đang ngủ nướng.
Từ nhỏ đến lớn, cô rất ít khi ngủ nướng. Hầu như là không bao giờ, đến giờ thức dậy, không đợi người làm gọi, cô đã sớm tỉnh lại.
8 "Tôi nói lại lần cuối cùng! Hãy về nói với Tần Trăn tiên sinh, Cẩn Viên chắc chắn tôi sẽ không bán! Mời các người hiện tại hãy rời đi!" Úy Hải Lam hít thở sâu một hơi, mấy lời vừa rồi nói ra không nhanh không chậm, nhưng lại cực kỳ có tiếng vang.
9 "Rất xin lỗi, Úy tiểu thư, Tần tiên sinh đang bận. "
"Úy tiểu thư, Tần tiên sinh có nói, ngài ấy không có thời gian. "
"Úy tiểu thư, Tần tiên sinh không muốn gặp cô.
10 Đây rõ ràng là sự đùa giỡn mà cô chưa từng phải chịu!
Úy Hải Lam không giống như những thiên kim tiểu thư bị chút nhục nhã đã vươn tay ra tát vào mặt người đàn ông kia, ngược lại quan sát anh ta.
11 Người đàn ông sau khi mang theo bạn gái dời đi, không đợi Úy Hải Nam lên tiếng thêm lần nữa, Tần Trăn quát lên, "Mời cô ta đi ra ngoài!"
"Tần tiên sinh, tôi chỉ cần mười phút, tuyệt đối sẽ không quấy rầy anh.
12 Cửa chính Vạn Kinh, người phục vụ đứng đó, tầm mắt không ngừng nhìn quanh các tân khách, dường như đang tìm kiếm ai đó. Chợt, đáy mắt anh ta thoáng qua sự mừng rỡ, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
13 Ra khỏi phòng bao, Úy Hải Lam đi về phía toilet. Bước đi rất ổn, không nhanh không chậm, vừa đẩy cửa một mình đi vào, không thể nhịn thứ ghê tởm cuồn cuộn trong dạ dày nữa, cả người cô gục xuống bồn cầu, ói ra.
14 Hai vệ sĩ lập tức nghe lệnh, một người kéo cô từ dưới đất lên, giữ chặt vai cô, không cho cô động đậy, tên còn lại mặt không đổi sắc xé rách quần áo của cô.
15 Úy Hải Lam rên lên một tiếng, đau đến nỗi cả khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, ý thức dần tan rã không rõ. Khi cô đau đến sắp bất tỉnh, dị vật trong thân thể rốt cuộc lui ra ngoài, hạ thân trống rỗng, thân thể cũng theo đó nhẹ đi, hai chân mềm nhũn vô lực, không cách nào tiếp tục chống đỡ, ngã ngồi xuống đất.
16 Mười một giờ khuya mới về đến nhà, Úy Hải Lam thuận lời tránh được người làm, vội vã trở về Sắc Vi uyển, lập tức tắm nước nóng. Cô như muốn rửa sạch cái gì rất kinh tởm, không biết đã dùng bàn chải cọ đi cọ lại thân thể bao nhiêu lần.
17 Người đàn ông thấy cô nhìn tài liệu chỉ cười không nói, dường như đã sớm có chuẩn bị, mở miệng nói, “Tần tiên sinh đã nói, cái giá này là cao nhất rồi, sợ rằng Úy tiểu thư khó tìm được người thứ hai ra giá tốt hơn.
18 Trước bữa cơm tối, người làm đã bày sẵn thức ăn ngay ngắn trên bàn.
Thường ngày bữa cơm tối của Úy gia luôn có đủ cả chục món ăn. Vậy mà hôm nay, trên bàn chỉ có bốn món mặn một món canh đơn giản, có chút mộc mạc.
19 Dù Triệu Nhàn có quả quyết từ chối cũng không làm Úy Hải Lam lung lay.
Thật ra thì Úy Hải Lam đã sớm biết kết quả, cô đoán bà sẽ không giao tài sản riêng của mình.
20 Ngoài dự đoán của Úy Hải Lam, Lôi Thiệu Hành lại xuất hiện trước mặt cô, toàn thân mặc y phục màu đen thoạt nhìn rất đắt tiền, áo khoác âu phục cũng không có cài nút, tùy ý mở rộng, bên trong là áo sơ mi trắng thắt cà vạt màu xanh dương, màu sắc này gần giống với màu đen, làm cho người nhìn không phân biệt rõ.