1 - Tất cả những thành viên trong thế giới động vật từ sinh vật đơn bào đơn giản nhất, đến sinh vật có vú phức tạp nhất tựa như động vật đều không ngừng sinh sản ra lớp hậu duệ để nối dòng, cũng bởi vì vậy nên thúc đẩy toàn bộ quần thể tiến hóa.
2 Tần Lãng từ phòng dạy học bằng thiết bị nghe nhìn đi ra, trong lòng cậu có chút tiếc nuối nho nhỏ, bởi vì còn một luồng hương thơm mà cậu không thể tìm ra ngọn nguồn.
3 Giọng nói tràn đầy sự tức giận của Đào Nhược Hương dường như vẫn còn vang vọng trên hành lang. Không ít học sinh cũng dừng lại xem thế nào, ai cũng rất tò mò không biết là học sinh mới chuyển trường đã nói cái gì với Đào Nhược Hương, mà khiến cô tức giận đến như vậy.
4 Đào Nhược Hương vốn có thể đứng bên ngoài lớp học chờ Tần Lãng xuất hiện, nhưng cô lại cố tình đến ngay chỗ ngồi của Tần Lãng để nói những lời này. Xem ra là cô rắp tâm muốn Tần Lãng trở thành mục tiêu công kích của tất cả mọi người.
5 - Tần Lãng Đào Nhược Hương vừa mới có một chút ấn tượng tốt với Tần Lãng đã bị câu nói kia của cậu đánh tan không còn chút dấu vết. - Em không được quá đáng như vậy! Đừng tưởng rằng em mượn danh nghĩa chữa bệnh thì có thể chiếm được tiện nghi của cô!- Đào lão sư, dì Đào.
6 Mười phút sau, cửa phòng lại mở ra lần thứ hai, Tần Lãng thoáng ngây dại. Đào Nhược Hương mặc một chiếc đầm hoa rất bình thường, lộ ra đôi chân trắng mịn như ngọc, cộng thêm đôi giày xăng đan cao gót màu kem, máy tóc dài óng ả thả tán loạn trên vai.
7 Sắc mặt Tôn Bác đen như đít nồi, suýt nữa đã bùng nổ rồi, nhưng mà ở trước mặt Đào Nhược Hương hắn phải ra vẻ mình là người lịch sự. Vì vậy hắn giả vờ không tức giận, nói:- Nói như vậy là em muốn mời Đào lão sư ăn cơm sao?- Không! Là Đào lão sư mời em ăn cơm!Tần Lãng cải chính lời Tôn Bác nói, sau đó nhìn sang Đào Nhược Hương, hỏi:- Đào lão sư à! Đúng vậy không?- Đúng là có chuyện như vậy.
8 - Đào lão sư à! Để cô đến ăn tối thật là ủy khuất cho cô. Sau khi Tôn Bác ngồi xuống thì lập tức đem menu đưa cho Đào Nhược Hương, nói:- Thích ăn gì cứ gọi đi.
9 - Chẳng lẽ tên tiểu tử này đang giả heo ăn thịt hổ?Tôn Bác chợt giật mình, sau đó hắn lại nghĩ:- Không đâu, tửu lượng của tên tiểu tử này rất tệ, nhất định là cố tình dùng chiêu này để dọa lão tử thôi, mình không thể để nó dọa dễ dàng như thế được!- Được thôi!Tôn Bác cầm lấy chai bia mà Tần Lãng đưa tới, ngửa đầu một cái lập tức đem chai bia cạn sạch.
10 Tần Lãng vốn không cần phải chạy trốn, nhưng mà cậu sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt vời để thân cận với Đào Nhược Hương như thế. Mới vừa chạy ra khỏi quán ăn đến một ngã rẽ thì Tần Lãng và Đào Nhược Hương đã bị mười mấy chiếc mô tô gầm rít điên cuồng lượn quanh, sau đó chặn lại.
11 Đây là tình huống gì?Đuôi ngựa cùng với đám đàn em lập tức trợn mắt há mồm, giống như là bị hóa đá vậy. Cả Đào Nhược Hương cũng mơ hồ không hiểu thế nào.
12 - Ò ó o~Gà trống hát một khúc chào ngày mới. Vừa nghe thấy tiếng gà gáy lần thứ nhất thì Tần Lãng đã phản xạ có điều kiện bật người từ trên giường dậy, như mũi tên vọt khỏi dây cung, chuẩn bị bắt đầu học một môn bắt buộc nào đó.
13 Dị trùng, tên cũng như nghĩa, chính là không giống với những độc trùng bình thường khác. Người khác với dị nhân, ví như có người trời sanh có thần lực hoặc là trời sinh có trí lực, hoặc là thị lực, thính lực ưu việt, còn có những người khác có thiên phú dị bẩm ở những phương diện khác, những người này đều là dị nhân; Tương tự thú cũng có dị thú, ví như có rắn hai đầu, có bò ba sừng, còn có nhiều loài quái thú khác nữa.
14 Sau khi ra khỏi trường thì Đuôi ngựa dẫn Tần Lãng đế quán bar Blue. Quán bar này chính là sản nghiệp của Hàn Tam Cường, Tần Lãng còn chưa tới quán bar thì Hàn Tam Cường đã đích thân ra đón, bên cạnh hắn còn có một thiếu phụ khoảng chừng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi đang đứng, bộ dáng cô ấy có vài phần thướt tha yểu điệu trong bộ sườn sám màu xanh da trời.
15 - Kèn kẹt!Cánh cửa cuốn bỗng nhiên bị kéo lên. Mặt khác, ba tên đàn em cũng cảm giác được tình huống không thích hợp, vội vàng rút dao găm, đao ra. A Vũ cũng rút đao ra, nhưng lại cầm đao đặt trên cổ Tần Lãng, quay sang quát lớn với ba tên đàn em đứng bên ngoài:- Bỏ đao xuống!Đang lúc ba tên đàn em đang do dự không biết làm thế nào, thì có mười mấy tên côn đồ cầm đao sáng loáng chạy từ trên lầu xuống, bao vây bọn họ lại.
16 Bên trong tiệm thuốc, tất cả mười bảy tên côn đồ đều nằm xuống đất, cho dù có tên nào còn sức lực cũng chỉ có thể nằm trên mặt đất rên rỉ giả chết. Bởi vì Đường Lang Quyền của Tần Lãng thật sự rất uy phong, mạnh mẽ!Từ khi Tần Lãng chính thức bắt đầu ra tay, không tới thời gian hai phút thì tất cả mười bảy tên côn đồ đều bị đánh ngã.
17 Lúc Tần Lãng trở về phòng ngủ, vẫn chỉ có mình Triệu Khản đang ngồi chơi trò chơi. Tuy nhiên giường chiếu của Tần Lãng đã được trải xong, khăn trải giường; chăn; gối; mùng.
18 Chạng vạng tối, sáu giờ mười lăm phút, Tần Lãng đã cấp tốc chạy tới phòng thí nghiệm tiêu bản sinh vật. - Tần Lãng, em đến rồi. . . à!Đào Nhược Hương vốn đang đứng trên một cái thang để sắp xếp lại tiêu bản sinh vật, nghe thấy tiếng bước chân của Tần Lãng thì lập tức xoay người lại chào hỏi.
19 - KTV Kim Long Cung. Vừa ra khỏi cửa trường, Tần Lãng lên một chiếc xe taxi. - Mười lăm!Tài xế xe taxi trực tiếp báo một cái giá, hắn nhìn dáng dấp Tần Lãng còn non nớt nên muốn chặt chém.
20 - Một đầu phố bên ngoài trường Thất Trung là một nơi vô cùng béo bở. Hàn Tam Cường phân tích. - Béo bở hơn khu vực xe lửa sao?Tần Lãng lắc đầu nói tiếp:- Chắc là thứ khác.