661 Tục ngữ nói người bùn còn nóng nảy, huống hồ Khổ Đại Sư là lão quái vật Nguyên Anh kỳ, từ phật nhập ma, tính cách nóng nảy càng có thể đoán được. Bởi vì bị thương nặng, không thể không tiếp tục nhẫn nhịn.
662 “Điều này không cần, chuyện nhỏ mà thôi. Nếu không có chuyện gì khác, Lý mỗ xin cáo từ”“Chờ một chút” Mặt Lôi Báo liền thay đổi, quang mang lóe lên, hắn đã ngăn trước mặt Lâm Hiên.
663 “Cục cục” làn sương máu không ngừng cuộn lên, sau đó “ầm ầm” một tiếng vỡ ra, làn sương máu đầy trời bắt đầu hợp lại trong đám thịt xương này, biến thành sáu mặt quỷ.
664 Chỉ trong nháy mắt, trong mắt Lôi Báo lóe ra một tia tàn độc, vươn tay ra, vỗ vào trữ vật đại, lấy ra một viên đan dược đen ngòm. Lệ Phách đan. Lệ Phách đan này do Quỷ Đan Thượng Nhân – đan dược đại sư trong Ma Đạo tự mình luyện chế, hôm qua có thể khiến cho tu vi tạm thời tăng lên rất nhiều.
665 Sau khi đánh chết Lôi Báo, Nguyệt Nhi tiện tay bắn ra vài quả cầu lửa, hủy thi diệt tích, đây cũng là chiêu mà nàng học từ thiếu gia. Như vậy, tu sĩ Vạn Quỷ Hồ đã chết hết, lại không có ai nhìn thấy.
666 Nhìn ba bảo vật này, Lâm Hiên không khỏi suy nghĩ. Khúc xương dài nửa trượng kia dễ nhận ra. Ở tu tiên giới Vân Hải coi như là một tà vật tiếng xấu lan xa, Oan Hồn Nhân Cốt Bổng.
667 Mặc dù đã lập trạm gác, nhưng với cơ trí của Lâm Hiên, trên đường đi vẫn dễ dàng qua được. Bây giờ Lâm Hiên đang khống chế một thanh phi kiếm linh khí, hóa thành một đạo độn quang màu trắng bay về phía đông.
668 Cứ như vậy, tu sĩ Đông Duyên Châu kêu trời gọi đất. Cho dù nói rõ thân phận, nhưng bị bao nhiêu tầng bóc lột, sợ rằng chưa thoát được ngàn dặm đã thành kẻ nghèo đói.
669 Hoa Anh Thảo. Nhìn tên của quán trà, Lâm Hiên không biết nói gì. Đúng là trùng hợp, hắn nhớ lúc trước mình vào một quán trà ở khu chợ U Châu, cũng có tên này.
670 “Lâm hiền đệ, ngươi nhìn xem, phía trước chính là Hỏa Vân Phong”Bậc thang đá bằng phẳng khúc chiết, hai gã nam tử ăn mặc như tu sĩ đang từ từ đi tới. Một gã trông rất bình thường chính là Lâm Hiên.
671 Tam Dương đoán phách đan?Lâm Hiên nghe thấy quen quen, ở trong đan lô vỡ tan, rơi ra những mảnh vụn hồng hồng trắng trắng, hiển nhiên luyện đan đã thất bại.
672 Nhưng loại linh căn này trời sinh đã thiếu một phách, tỷ lệ này một phần ngàn vạn. Đưa mắt lịch sử trăm vạn năm của tu tiên giới, cũng không phải không có chuyện này xảy ra.
673 Một mùi thuốc thơm nồng nặc tỏa ra, nhìn dược hoàn đỏ rực bên trong, trên mặt Lâm Hiên rất cổ quái. Có lầm không vậy, không ngờ lại thành công. Kỹ thuật của mình, mình rõ nhát.
674 Không phải Lâm Hiên nghi thần nghi quỷ, chẳng qua hắn mặc dù nghe được cuộc nói chuyện của thầy trò Cổ Trường Phong, nhưng chỉ biết các tin tức nhỏ nhặt.
675 Sau khi có quyết định, Lâm Hiên liền giả vờ thành một tu sĩ chăm chỉ. Mỗi ngày đều ở trong động ít ra, ngồi xuống giống như một gã khổ tu. Thời gian từng ngày một trôi qua, trong nháy mắt đã hơn ba tháng.
676 “Các hạ chính là Lâm Hiên sư huynh sao?” nữ tử này quay đầu lại nhìn một cái nhưng đã mở miệng nói trước, trong mắt mơ hồ mang theo một tia kích động.
677 “Sao, sư huynh không tin lời Hồng Lăng sao. Ta từng làm gì có cần giải thích với ngươi không?”Thiếu nữ nhíu mày, trên mặt lộ rõ vẻ khó chịu. “Ha ha, sư muội hiểu lầm.
678 Lâm Hiên cảm thấy một cơn lạnh từ xương sống lan ra. Dù là Hồng Lăng to gan hơn trời thì sâu trong mắt cũng để lộ ra một tia sợ hãi. Bên trong phòng ngoại trừ Cổ Trường Phong còn có một lão quái vật Nguyên Anh kỳ.
679 “Sư huynh quả nhiên ánh mắt như sao. Đệ tử này của ta trời sinh đã thiếu một phách so với người bình thường” Cổ Trường Phong mỉm cười mở miệng nói. “Ồ, chỉ có ba hồn sáu phách mà còn có thể bước lên tiên đạo, xem ra nữ tử này đúng là có cơ duyên khác”Liệt Viêm Thần Quân gật đầu, trong mắt hiện lên một tia khó hiểu.
680 Rất nhanh trời bắt đầu mọc lên, một đạo độn quang không bắt mắt lặng lẽ rời khỏi Hỏa Vân Phong. Bên trong đạo độn quang là một thiếu niên, không cần phải nói đúng là Lâm Hiên.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Võng Du, Xuyên Không
Số chương: 50