Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 674: Thống Mã Phong Oa Dữ Thiên Hàng Hoành Tài

Chương trước: Chương 673: Lệ Phách Đan



Sau khi đánh chết Lôi Báo, Nguyệt Nhi tiện tay bắn ra vài quả cầu lửa, hủy thi diệt tích, đây cũng là chiêu mà nàng học từ thiếu gia.

Như vậy, tu sĩ Vạn Quỷ Hồ đã chết hết, lại không có ai nhìn thấy. Dù như thế nào cũng không thể tính lên đầu Lâm Hiên.

Sau khi làm xong mọi chuyện, chủ tớ hai người không hề chậm trễ, ngay lập tức rời khỏi hiện trường.

Nơi này chỉ cách khu chợ không đến trăm dặm. Với tốc độ của Lâm Hiên chỉ nửa chén trà nhỏ là đến nơi.

Nhưng hắn mới bay được một phần ba đoạn đường, đột nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn quanh, trên mặt Lâm Hiên không ngờ lộ ra một tia hoảng sợ.

“Thiếu gia, sao thế?” Nguyệt Nhi tò mò mở miệng hỏi.

Lâm Hiên không trả lời nàng, mà nhanh chóng lấy Ẩn Linh đan ra, ăn vào, sau đó không nói một câu, trực tiếp bay về phía ngọn núi nhỏ cách đó không xa. Vừa hạ xuống, Lâm Hiên liền ẩn giấu hơi thở, ẩn thân vào trong rừng cây.

Vừa làm xong việc này, hai vầng sáng chói mắt đã xuất hiện ở phía chân trời, nhanh như chớp bay về phía này.

Vầng sáng thu lại, hiện ra hai tu sĩ.

Một lão già, lưng hơi còng, râu tóc hoa râm. Người còn lại là một mỹ phụ xinh đẹp, khoảng ba mươi tuổi.

Hai người đều là cao thủ Nguyên Anh kỳ.

Ở nơi hỏe lánh này, bình thường ngay cả tu sĩ Kết Đan kỳ cũng không có mấy, hôm nay thoáng cái xuất hiện hai lão quái vật, đúng là hơi kỳ lạ.

Lâm Hiên cẩn thận ẩn giấu khí tức của mình. Đối phương mặc dù cách xa mấy dặm, nhưng với ánh mắt của hắn vẫn thấy rõ ràng.

“Lệ sư muội, sao lại thế này. Bổn mạng lệnh bài của tám người Lôi sư điện đều biến mất, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn?”

Lão già thở dài một tiếng, mặt đầy nghi hoặc.

“Theo lý thì không. Khổ lão quái bị thương nặng, tu vi cùng lắm chỉ phát ra một hai phần mười. Với sức của tám người Lôi sư điệt, bắt hắn tuyệt đối không có vấn đề gì” Mỹ phụ mặt cũng khó coi, trầm ngâm một chút rồi mở miệng nói.

“Không phải đối phương có người giúp đó chứ?”

“Cái này... khả năng này rất nhỏ. Khổ lão quái mặc dù là trưởng lão Kiếm U Cung, nhưng lần này đi trộm bảo vật rõ ràng là ý của mình hắn. Nếu không sau khi thành công đã chạy về tổng đàn Kiếm U Cung để được che chở. Sao lại phải chạy một vòng lớn, chạy đến cái nơi chim không thèm ỉa này”

Mỹ phụ trông khá xinh đẹp, nhưng lời nói lại khá thô lỗ.

“Ừ, sư muội nói có lý. Nhưng nếu không phải tu sĩ Kiếm U Cung giúp đỡ, vậy không có lý nào đám Lôi sư điệt lại bị diệt” Lão già gật đầu, đồng ý với phân tích của mỹ phụ.

“Đúng là quái lạ. Theo ta biết, Đông Duyên Châu này không có tu sĩ lợi hại. Trong phạm vi ngàn dặm quan đây cũng chỉ có Thạch Hổ Thư Viện là hơi nổi tiếng”

“Thạch Hổ Thư Viện?” Lão già ngẩn ra, không khỏi lộ ra vẻ hứng thú.

“Ừ, đó là một tông phái thuộc Nho Môn, là môn phái cấp bốn năm. Đương nhiên bên trong môn phái cũng có mấy người tu tiên Kết Đan kỳ. Nếu như dùng hết toàn lực thì cũng có thể giết chết Lôi sư điệt. Nhưng bọn họ vẫn luôn không để ý đến chuyện đời, tuyệt đối không thể tự nhiên ra tay”

Mỹ phụ thản nhiên nói.

“Ha ha, sư muội đúng là nhiều kiến thức, đây cũng là một đầu mối. Ngoài ra còn có một khả năng, chính là có một lão quái vật Nguyên Anh kỳ trùng hợp đi ngang qua đây” Lão già vuốt vuốt râu, nghiêm mặt nói.

“Cái này... không trùng hợp như vậy chứ” Mỹ phụ nhíu mày, lập tức lại lắc đầu nói:

“Đương nhiên cũng có khả năng này. Sư huynh, đi về phía tây khoảng trăm dặm là một khu chợ, nếu là tu sĩ Nguyên Anh kỳ từ bên ngoài đến, tám chín phần mười sẽ đi vào trong đó”

“Được, vậy chúng ta chia làm hai đường, xem có thể tìm được đầu mối nào không. Dù như thế nào thì bảo vật đó nhất định cũng phải thu lại. Nếu không cơn giạn của tông chủ, dù là ngươi hay ta đều không thể gánh nổi” Lão già nghiêm mặt, gằn từng chữ một.

“Ừ” Mỹ phụ nghe xong không những không phản đối, trong mắt còn hiện ra một tia sợ hãi.

Sau đó hai người bay về hai phía, hóa thành hai vầng sáng khác nhau, biến mất ở phía chân trời xa xa.

Xung quanh lại trở nên yên tĩnh.

Một lúc lâu sau.

“Thiếu gia, lúc này sợ thiếu gia chọc vào tổ ong vò vẽ rồi”

“Thì sao chứ, dù sao Vạn Quỷ Hồ cũng không biết việc này là do ta làm” Lâm Hiên không thèm để ý nói.

“Điều này cũng đúng. Chẳng qua chuyện này hình như không đơn giản như chúng ta nghĩ. Nếu không Vạn Quỷ Hồ sẽ không phái hai lão quái vật Nguyên Anh kỳ đến đây”

Lâm Hiên nghe xong, lấy tay ngăn lại, suy nghĩ.

Mặc dù hắn không hiểu nhiều lắm, nhưng từ trong lời nói của đối phương cũng có thể đoán ra không ít đầu mối.

Nói đơn giản chính là Khổ Đại Sư tự mình hành động, lẻn vào Vạn Quỷ Hồ, cũng trộm được bảo vật quan trọng gì đó.

Điều này khiến Vạn Quỷ Hồ tức giận, truy sát, cuối cùng xui xẻo chết trong tay mình.

Hơn nữa điều này còn kinh động tông chủ Vạn Quỷ Hồ.

Phải biết rằng Vạn Quỷ Hồ là một trong chín thế lực lớn của Vân Hải, thủ lĩnh nhất định chính là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.

Có thể khiến người này tức giận, bảo vật đó nhất định không phải bình thường.

Nghĩ đến đây, tim Lâm Hiên đập mạnh. Chọc vào tổ ong vò vẽ tạm thời không nói, nhưng mình nhất định đã kiếm được một món lớn.

Nghĩ đến đây, hắn sao còn nhịn được nữa, vội vàng vung tay lên, lấy ra trữ vật đại của Khổ Đại Sư.

Đưa thần thức vào bên trong, bắt đầu tập trung tinh thần tìm kiếm.

Đồ vật rất nhiều, trong thời gian ngắn cũng không thể nào cẩn thận phân biệt. Lâm Hiên nhíu mày, quyết định chuyển hết sang trữ vật đại của mình.

Một vầng sáng lóe lên, đổ hết tất cả các thứ trong đó ra.

Dù là Lâm Hiên cũng không khỏi nuốt nước bọt một cái.

Lão quái vật Nguyên Anh kỳ quả nhiên là giàu có. Cái khác không nói, chỉ riêng trung phẩm tinh thạch đã có mấy ngàn khối.

Chỉ từng này đã là một món rất lớn.

Ngoài cái này ra còn có mấy chiếc hộp ngọc và những chiếc bình. Không cần phải nói, bên trong nhất định sẽ có dược liệu quý giá, và đám phù triện địa giai đáng giá.

Mặc dù với tu vi hiện nay của Lâm Hiên, sử dụng pháp thuật địa giai không phải việc khó, nhưng phù triện không cần mất linh lực, trong nháy mắt phát ra được sẽ có tác dụng hơn.

Ở những giây phút quan trọng thậm chí còn có hiệu quả bảo vệ tính mạng.

Đập vào mắt tiếp theo chính là một bộ kỳ trận, cầm vào tay thì ngửi thấy một mùi máu tanh.

Hiển nhiên để luyện chế vật này đã dùng không ít hồn phách sinh linh, đây là vật tà ác nhất trong Ma Đạo.

Ngũ Quỷ Liệt Hồn trận.

Lâm Hiên mặc dù đã đọc tâm đắc của Tuyền Ki, nhưng dù sao hắn cũng không phải là trận pháp đại sư. Hơn nữa U Châu và Vân Hải cách nhau xa như vậy, trận pháp cũng có điểm khác nhau.

Cũng may trên trận kỳ có thuê chữ, xếp lại một chỗ cũng không khó phân biệt.

Lâm Hiên kiêm tu cả chánh, ma, muốn khống chế vật này thì quá dễ dàng.

Nhưng hôm nay không cần vội vàng, còn có một đống pháp bảo đáng chú ý ngay trước mặt.

Một chiếc xương dài nửa thước.

Một thanh chủy thủ trông rất bình thường.

Kiện cuối cùng cũng là kỳ lạ nhất, không ngờ là một chiếc khay đặt hoa quả.

Loading...

Xem tiếp: Chương 675: Viên Bàn

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Vô Địch Hắc Thương

Thể loại: Võng Du

Số chương: 319


Cặp Đôi Xui Xẻo

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Giang Sơn Chiến Đồ

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự, Xuyên Không

Số chương: 50


Nam Chủ Không Cần Theo Ta

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 29


Thầm Mến

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 26