Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 675: Viên Bàn

Chương trước: Chương 674: Thống Mã Phong Oa Dữ Thiên Hàng Hoành Tài



Nhìn ba bảo vật này, Lâm Hiên không khỏi suy nghĩ.

Khúc xương dài nửa trượng kia dễ nhận ra. Ở tu tiên giới Vân Hải coi như là một tà vật tiếng xấu lan xa, Oan Hồn Nhân Cốt Bổng.

Uy lực của pháp bảo này không bình thường. Nhưng bản năng Lâm Hiên lại cảm thấy căm ghét, hắn sẽ không bao giờ dùng. Nhưng giao cho Thi Ma là một lựa chọn rất được.

Mặc dù là bổn mạng pháp bảo nên trên Oan Hồn Nhân Cốt Bổng tự nhiên có ấn ký của Khổ Đại Sư. Nhưng với tu vi của Lâm Hiên bây giờ, vẫn có biện pháp mạnh mẽ diệt trừ.

Điểm này còn không làm khó được Lâm Hiên.

Sau khi cảnh giới tăng lên, một ít vấn đề khó khăn trước kia cũng được giải quyết.

Tu tiên giới chính là thần kỳ như vậy. Vì thế mới khiến mọi người không ngừng cố gắng vươn lên.

Về phần thanh chủy thủ, bề ngoài mặc dù rất bình thường. Nhưng Lâm Hiên lại có thể thấy được đây là một bảo vật, thuộc tính mặc dù không rõ, nhưng là vật mà lão quái vật Nguyên Anh kỳ giấu, nhất định không sai.

Chẳng qua thứ này lại không quá đặc biệt đến mức để khiến Khổ Đại Sư vì nó mà chết.

Như vậy Vạn Quỷ Hồ bất chấp khó khăn truy sát Khổ Đại Sư, bảo vật mà Vạn Quỷ Hồ muốn tìm chính là vòng tròn này.

Lâm Hiên trợn trừng mắt, trên mặt hiện lên vẻ cổ quái, đưa tay ra cầm chiếc khay lên.

Rất bình thường, thậm chí từ bề ngoài chỉu có thể cảm nhận được pháp lực rất nhỏ bé, cường độ chỉ tương đương một trung phẩm linh khí.

Nhìn như thế nào cũng thấy giống một khay đựng hoa quả.

Lâm Hiên nhíu mày, thử đưa thần thức vào trong, không có chút kết quả.

Đánh ra một đạo pháp quyết, khiến chiếc khay chuyển động, nhưng uy lực chỉ tương tự trung phẩm linh khí.

“Thiếu gia, có thể do chúng ta quên gì đó không?” Thấy Lâm Hiên mất công mất sức, Nguyệt Nhi có ý tốt mở miệng nói.

“Không đâu” Lâm Hiên kiên quyết lắc đầu: “Nguyệt Nhi, ngươi nghĩ xem, Khổ Đại Sư do ta tự mình tiêu diệt, người hóa thành bột phấn, Nguyên Anh cũng hồn về địa phủ. Không thể nào bỏ sót bảo vật nào trên người hắn cả”

“Không, thiếu gia, thiếu gia hiểu lầm ý ta. Ta muốn nói chính là lão quái vật đó có đưa bảo vật cho người khác giữ không?”

“Không có khả năng” Lâm Hiên như trước lập tức phản đối ý của Nguyệt Nhi: “Bảo bối này là do Khổ Đại Sư mạo hiểm tính mạng trộm từ Vạn Quỷ Hồ ra. Hắn thậm chí không trở về Kiếm U Cung để được che chở. Có thể thấy hắn rất coi trọng bảo vật này, muốn một mình độc chiếm. Ngươi nói hắn sẽ yên tâm giao cho ai khác sao?”

“A....” Nguyệt Nhi gật đầu, thừa nhận thiếu gia phân tích đúng là không sai.

“Huống hồ ngươi không phải không thấy lão quái vật lúc đó rất chật vật. Vạn Quỷ Hồ phái ra rất nhiều cao thủ, không ngừng truy sát. Hắn tuyệt đối không có cơ hội giấu bảo vật đi”

“Thiếu gia, người nói rất có lý. Nhưng ta cuối cùng vẫn cảm giác vòng tròn này không giống bảo vật, quá bình thường”

Nguyệt Nhi vẫn còn cố cãi.

“Bình thường?” Lâm Hiên nhếch miệng cười: “Đó chỉ là từ bề ngoài mà thôi. Ta mặc dù không hiểu rõ điều huyền bí của vật này, nhưng cũng không phải trung phẩm linh khí thấp kém. Vạn Quỷ Hồ phí công phí sức như vậy, tám chín phần mười là vì tìm vật này”

“Ồ? Thiếu gia, người có chứng cứ gì sao?” Nguyệt Nhi nghe xong không khỏi cảm thấy hứng thú.

Lâm Hiên không giải thích, mà vươn một đầu ngón tay ra. Trên đầu ngón tay đột nhiên phát ra một đạo kiếm quang chói mắt đâm mạnh vào vòng tròn....

Bịch một tiếng nhỏ vang lên, vòng tròn bị đánh xuống mặt đất. Lâm Hiên khom lưng xuống nhặt, chỉ thấy bề ngoài vẫn trơn nhẵn như gương, thậm chí không có một vết rạn nào.

“Thấy chưa?” Lâm Hiên cười cười trêu chọc: “Nếu vật này chỉ là trung phẩm linh khí, với tu vi của ta bây giờ, một kích vừa rồi đã phá được nó. Nhưng ngươi nhìn vòng tròn này xem, không biết được làm bằng gì mà lại cứng rắn như vậy, không phải rất bất thường sao?”

“Ồ” Nguyệt Nhi ra vẻ đã hiểu, càng thêm tin vào phán đoán của thiếu gia: “Vậy vật này rốt cuộc có tác dụng gì?”

“Ta sao biết được” Lâm Hiên xua tay: “Chẳng qua Vạn Quỷ Hồ khua chiêng gióng trống như vậy, sau này chúng ta có thể nghe ra được chút tin tức. Về phần bây giờ, đây không phải điều cần quan tâm”

Lâm Hiên nói không sai, hai lão quái vật Nguyên Anh kỳ đang tìm kiếm xung quanh. Mặc dù hắn đã hủy thi diệt tích, nhưng ở lại đây vẫn khá nguy hiểm.

Lâm Hiên vốn định đến khu chợ, hiểu rõ một chút tình hình tu tiên giới Thất Tinh đảo, sau đó mới từng bước từng bước nhằm vào địa mạch hi hỏa. Việc này không thể gấp, chỉ có thể tiến hành từng bước một.

Chẳng qua bây giờ xem ra kế hoạch đó phải hủy bỏ. Lão già kia đến khu chợ, nếu mình đi vào gặp được, vậy không phải quá ngu ngốc sao?

Lâm Hiên mặc dù không sợ tu sĩ Nguyên Anh Sơ kỳ, nhưng nếu làm như vậy sẽ bị lộ ngay lập tức.

Cho nên bây giờ hiển nhiên không thể đến khu chợ, tin tức cũng chỉ có thể để sau này hỏi thăm.

Điều Lâm Hiên muốn làm bây giờ chính là mau chóng chọn một phương hướng, chạy ra ngoài mấy trăm, mấy ngàn dặm.

Chẳng qua Lâm Hiên cũng không hốt hoảng. Từ khi bước lên tiên đạo đến nay, các chuyện hắn đã trải qua nhiều hơn các tu sĩ cùng cấp rất nhiều. Cho nên chạy trốn đối với hắn cũng không có gì khó.

Không cần dịch dung, dù sao Lâm Hiên trông rất bình thường, chỉ dùng phương pháp ẩn giấu khí tức, khống chế tu vi ở mức dưới Trúc Cơ kỳ.

Không phải Lâm Hiên muốn giả lợn ăn hổ. Nhưng nơi này quá hẻo lánh. Tu sĩ cấp cao có thể đếm trên đầu ngón tay.

Tu vi thấp sẽ không bị người ta chú ý.

Thử hỏi, Vạn Quỷ Hồ cho dù muốn tìm bảo vật, ai lại chú ý đến một tên kém cỏi Linh Động kỳ chứ?

Con tôm con tép có chỗ tốt của nó. Lâm Hiên rất giảo hoạt.

Theo hắn suy đoán, nếu đối phương có thể đuổi sát theo Khổ Đại Sư, như vậy sợ rằng người phái ra không chỉ có hai lão quái vật Nguyên Anh kỳ mà thôi.

Nói không chừng trong vòng phạm vi vài ngàn dặm quanh đây đã bố trí thiên la địa võng. Một khi mình nóng lòng khống chế pháp bảo mau chóng rời đi. Như vậy hắn nhất định sẽ bị tra xét, tiếp theo sẽ là bị truy sát ngàn dặm.

Sự thật chứng minh Lâm Hiên đã đoán đúng. Vì trên đường đi tới, hắn quả nhiên cảm thấy tu sĩ ở xung quanh đột nhiên tăng lên, hơn nữa đám người này đều lộ ra vẻ cảnh giác.

Thậm chí trên không trung, mặt đất còn bố trí rất nhiều trạm gác, tiến hành kiểm tra tu sĩ đi ngang qua.

Cách làm khó hiểu và kiêu ngạo như vậy đã khiến không ít tu sĩ cấp cao bất mãn.

Nhưng không có ai ngu ngốc ra tay phản kháng. Bởi vì đám tu sĩ lập trạm gác đều để lộ thân phận của mình là Vạn Quỷ Hồ.

Phải biết rằng Thất Tinh đảo có diện tích rất rộng lớn. Các thế lực lớn tu tiên giới chia thành mười mấy khối. Chín khối lớn nhất bị chín môn phái lớn chiếm giữ. Những khối khác rồng cá lẫn lộn.

Mà Đông Duyên Châu cùng với mấy châu xung quanh đều thuộc về Vạn Quỷ Hồ, chẳng qua Đông Duyên Châu quá hẻo lánh, không có tài nguyên tu tiên gì cả. Cho nên Vạn Quỷ Hồ mới không đưa tay ra.

Nhưng nơi này dù sao cũng là trong phạm vi thế lực của bọn họ, các tông phái khác có ai dám có nửa câu nghi ngờ quyền uy của Vạn Quỷ Hồ?

Loading...

Xem tiếp: Chương 676: Sự Tình Nháo Đại

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Thời Tiết Ngày Mai Trong Xanh

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 8


Phế Thê Trùng Sinh

Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh, Huyền Huyễn

Số chương: 50


Hồ Ly Truyện

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 28


Cáo Báo Ân

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không

Số chương: 13