Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 676: Sự Tình Nháo Đại

Chương trước: Chương 675: Viên Bàn



Mặc dù đã lập trạm gác, nhưng với cơ trí của Lâm Hiên, trên đường đi vẫn dễ dàng qua được.

Bây giờ Lâm Hiên đang khống chế một thanh phi kiếm linh khí, hóa thành một đạo độn quang màu trắng bay về phía đông.

Lại nói, điều này đúng là làm khó Lâm Hiên. Với số tài sản của hắn bây giờ, nếu muốn tìm một kiện pháp bảo, trong trữ vật đại có không ít.

Nhưng linh khí, Lâm Hiên tìm khắp trữ vật đại, khắp người cũng không có nổi một kiện.

Đang lúc khó khăn, Nguyệt Nhi đưa cho hắn một thanh phi kiếm.

Đây là thượng phẩm linh khí. Nói về uy lực hiển nhiên không được Nguyệt Nhi để ý tới. Nhưng nó lại có hình thù đẹp mắt, là thứ mà Nguyệt Nhi thích, nên vẫn không vứt đi.

Vì vậy Nguyệt Nhi mới có mà đưa cho Lâm Hiên.

Lúc này hắn vừa bay vừa cẩn thận thả thần thức ra.

Một đường đi tới, hắn đã bị kiểm tra mấy lần. Cũng may với công pháp ẩu giấu khí tức của Lâm Hiên, dù là lão quái vật Nguyên Anh kỳ cũng không nhìn ra sơ hở, chứ đừng nói đám lập trạm, phần lớn chỉ là Trúc Cơ kỳ.

Huống hồ không có ai đi chú ý một tu sĩ cấp thấp Linh Động kỳ.

Cho nên Lâm Hiên mặc dù gặp chút phiền phức nhưng có thể nói là bình an trôi qua.

Thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, tuy nói tốc độ bây giờ hơi chậm, nhưng có lẽ nửa tháng sau cũng ra khỏi Đông Duyên Châu.

Lâm Hiên không vội, dù sao dhcm cũng chỉ có thể từ từ.

Nhưng theo thời gian trôi qua, hắn phát hiện tình hình có chút không đúng.

Theo lý thuyết, mình càng chạy càng xa, phải cảm thấy kiểm tra sẽ lỏng dần. Nhưng tình hình lại hoàn toàn ngược lại. Lâm Hiên phát hiện mấy ngày nay đám tu sĩ Vạn Quỷ Hồ lập trạm gác đã tăng lên gấp nhiều lần.

Hơn nữa cấp bậc cũng làm người ta giật mình, không chỉ có rất nhiều cao thủ Kết Đan kỳ, hơn nữa trong vòng nửa ngày hắn đã gặp năm lão quái vật Nguyên Anh kỳ.

Mặc dù không bị nhận ra, nhưng Lâm Hiên cũng sợ đến độ cả người đầy mồ hôi lạnh.

Có lầm không chứ, Vạn Quỷ Hồ điên rồi sao?

Cho dù chín thế lực lớn của Vân Hải đã kéo dài hàng vạn năm, nhưng theo tình hình này sợ rằng đã dốc hơn phân nửa cao thủ trong môn phái.

Lâm Hiên coi như đã trải qua mưa to gió lớn, nhưng chuyện lần này cũng khiến hắn trợn mắt há mồm. Vòng tròn đó rốt cuộc là cái gì mà khiến Vạn Quỷ Hồ thề không bỏ qua như vậy?

Nếu như nói lúc trước Lâm Hiên còn cảm thấy dễ dàng, tự nhận làm quá hoàn hảo.

Nhưng lúc này trong lòng hắn cũng có chút hồi hộp. Trên đời không có bức tường nào kín gió, chẳng may bị đối phương tra được đầu mối gì, mình hối hận không còn kịp. Sợ rằng không thể tiếp tục lăn lộn ở tu tiên giới Vân Hải nữa.

Biết chuyện lần này không phải trò đùa, Lâm Hiên không dám ôm ý định chơi đùa trong đầu nữa, mà bắt đầu cẩn thận đánh giá, tính toán, xem làm như thế nào để thần không biết quỷ không hay chạy ra khỏi vòng vây của đối phương.

Đương nhiên họa và phúc luôn đi kèm nhau. Trong lòng hắn cũng rất vui. Tiêu diệt Khổ Đại Sư, mình đã kiếm lớn.

Phú quý đạt được trong nguy hiểm. Lâm Hiên không phải người sợ chuyện, có thể nói hắn vui nhiều hơn buồn.

Lúc này hắn đang đứng trên một đỉnh núi hoang, đang trầm ngâm suy nghĩ.

Cách đây không lâu, Lâm Hiên gặp mấy Tán Tu, từ trong miệng bọn họ nghe được một đầu mối quan trọng.

Tình hình đối với hắn mà nói, càng lúc càng không ổn.

Có lẽ không tìm được bảo vật đã khiến tông chủ Vạn Quỷ Hồ tức giận. Người trong Quỷ Đạo, nhất là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, lòng dạ lão quái vật này đột nhiên là vô cùng độc ác.

Không ngờ hắn lại hạ lệnh thà giết lầm còn hơn bỏ sát.

Nói cách khách chính là muốn đại khai sát giới.

Nếu như là các tông phái khác sẽ không dám làm như vậy. Bởi vì vừa ra lệnh như vậy, chẳng khác nào là địch của cả Đông Duyên Châu.

Nhưng Vạn Quỷ Hồ lại không coi việc nhỏ này vào đâu, người ta có thực lực hùng mạnh, có thể kiêu ngạo, vô lý, đừng có mà không phục, đây là quy định trong tu tiên giới.

Qua trạm gác đã không dễ dàng như trước nữa. Trừ phi có thể nói rõ thân phận của bản thân ra, nếu không sẽ bị mời đến phân đà của Vạn Quỷ Hồ, nhốt đó nói sau.

Lâm Hiên không khỏi khó xử. Trong tay hắn có lệnh phù của Trữ gia, nhưng môn phái trên Toàn Không Đảo, người ta có nhận ra hay không mới là quan trọng. Tám chín phần mười không thể nào lừa gạt để đi qua... Xông qua?

Vậy sẽ ngược lại tính toán của mình, rất nguy hiểm.

Huống chi nghe nói sau khi lệnh này được ban ra, đúng là có không ít tu sĩ đã xung đột với Vạn Quỷ Hồ, kết quả đều bị thiệt thòi.

Lâm Hiên không ngu như vậy, nếu không nắm chắc, hắn tuyệt đối không làm.

Lâm Hiên tạm thời nghỉ ngơi tại đây. Trừ phi nghĩ được cách hoàn mỹ, nếu không hắn sẽ không xuất hiện.

Đương nhiên vừa suy nghĩ, Lâm Hiên cũng thả thần thức ra thu thập chút tin tức. Những tin tức này không biết chừng sẽ giúp hắn thoát khỏi tình huống trước mắt.

“Sư thúc, chẳng lẽ chúng ta cứ bị mắc ở đây sao. Số linh thảo này đã nói mười ngày là giao. Nhưng theo tình hình lúc này, vậy nhất định chậm trễ thời gian, như vậy sẽ phải mất phí...”

Một giọng nói tức giận truyền vào trong tai, Lâm Hiên trong lòng vừa động, lập tức đưa thần thức về phía đó.

Mặc dù cách xa vài dặm, nhưng một bức tranh đẩy đủ đã hiện lên trong đầu.

Đó là một sơn cốc nhỏ, bên trong có mấy chiếc xe lớn dừng ở đó. Thân xe dùng tài liệu đặc biệt tạo thành, kéo xe không phải là ngựa, mà là mấy con yêu thú có cánh.

Trước xe còn căm mấy ngọn cờ.

Bố trí như vậy có điểm giống tiêu cục ở phàm nhân giới.

Đúng là như vậy, tu tiên giới cũng có những cuộc giao dịch hàng hóa không thể để vào trong trữ vật đại, vận chuyển trên đường dài, đúng là có chút phiền phức.

Vì vậy một số tông phái, gia tộc, thậm chí một ít Tán Tu quan hệ tốt với nhau liền quyết định tập trung lại, bắt đầu làm nghề này, kiếm được số tinh thạch không nhỏ.

Trường Phong tiêu cục chính là một trong số đó.

Cách đây không lâu, bọn họ nhận được một đơn hàng lớn, vốn chuẩn bị kiếm được một khoản tinh thạch lớn, không ngờ cuối cùng lại gặp phải chuyện như thế này.

Một khi quá hạn giao hàng, theo quy định, bọn họ phải bồi thường cho đối phương hai lần tổn thất.

Có bảy tám gã tu sĩ, chẳng qua người cầm đầu lại là một lão già áo trắng và một nữ tử mới khoảng hơn hai mươi.

Lão già là tu sĩ Kết Đan sơ kỳ, mà nữ tử chỉ là tu sĩ Trúc Cơ kỳ.

“Tinh Nhi, gấp có tác dụng gì chứ. Trường Phong tiêu cục nhỏ bé chúng ta sao có thể đắc tội được với Vạn Quỷ Hồ chứ” Lão già thở dài một tiếng, trên mặt hiện ra vẻ bất đắc dĩ.

“Hừ, dù là chín thế lực lớn Vân Hải cũng không thể nào bá đạo như vậy. Bọn họ muốn bắt ai đó, vậy mà ngăn cản tất cả đồng đạo lại. Tán Tu thì thôi nhưng mấy chấp sự trong Vạn Quỷ Hồ đều biết Trường Phong tiêu cục chúng ta, sao lại làm khó dễ nhau như vậy” Nữ tử trẻ tuổi trừng mắt nhìn, vẻ mặt đầy tức giận.

Cũng khó trách, tuy nói tông chủ Vạn Quỷ Hồ đã hạ lệnh người có thân phận rõ ràng có thể được qua, nhưng khi bên dưới chấp hành lại thay đổi một chút. Cho dù ngươi nói rõ ngươi là tu sĩ tp gì, là trưởng lão phái gì, bọn họ đều đòi tinh thạch.

Loading...

Xem tiếp: Chương 677: Trung Đẳng Phường Thị

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Bang Chủ Đoạt Yêu

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 10




Luân Hồi Cung Chủ

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 111


Hoàng Hậu Siêu Quậy

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 9