Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 686: Cận Kiến

Chương trước: Chương 685: Hồng Y Nữ Tử



“Sao, sư huynh không tin lời Hồng Lăng sao. Ta từng làm gì có cần giải thích với ngươi không?”

Thiếu nữ nhíu mày, trên mặt lộ rõ vẻ khó chịu.

“Ha ha, sư muội hiểu lầm. Vi huynh nào có ý đó, chỉ là quan tâm nên hỏi mà thôi”

Nam tử áo trắng vội vàng cười cười, hình như sợ thiếu nữ tức giận.

Nhưng đối phương không thèm để ý, vẻ mặt rất lạnh lùng.

Mà lúc này, Lâm Hiên lại đứng bên mà nhìn vẻ mặt rất bình tĩnh, chẳng qua trong lòng lại đang như có cơn sóng dậy.

Đúng là oan gia ngõ hẹp.

Lúc trước mình bị nữ tử này đuổi theo chật vật không chịu được, không ngờ hôm nay lại gặp được ở nơi này.

Hồng Lăng tiên tử!

Nữ tử này là cổ tu của Ngọc Huyền Tông. Lúc trước ở Băng Hỏa đảo, Lâm Hiên đã đánh với nàng ta.

Nhưng thành viên của nữ tử này đã là Nguyên Anh trung kỳ. Nàng ta giả lợn ăn hổ, chạy đến Liệt Dương môn làm gì?

Lâm Hiên lúc này đang rất nghi hoặc, chẳng qua không hề hoảng hốt.

Thứ nhất thành viên của mình bây giờ đã khác xa ngày xưa. Sau khi kết thành Ma Anh, thần thông đã không kém gì người tu tiên Nguyên Anh Sơ kỳ bình thường.

Thêm Thi Ma hỗ trợ, cho dù không địch lại nữ tử này, nhưng dễ dàng rút đi cũng không có vấn đề gì.

Thứ hai, Hồng Lăng nếu cũng ẩn giấu tu vi để lẻn vào trong Liệt Dương môn, không cần phải nói là có mưu mô rất lớn.

Cho dù nàng ta có thù oán với mình, nhất định cũng không tự làm loạn kế hoạch của mình, làm cho tất cả cố gắng trước đây tan thành mây khói.

Ẩn nhẫn một chút, Lâm Hiên tin rằng lão quái vật sống trăm vạn năm nhất định có.

Dù sao bên nặng bên nhẹ, chỉ cần không phải đứa ngốc là có thể phân biệt rõ ràng.

Nghĩ đến đây, hắn lập tức bỏ hết lo lắng xuống, ôm quyền chào đối phương: “Tại hạ Lâm Hiên, xin kính chào hai vị sư huynh, sư tỷ. Xin hỏi tên tuổi?”

“Thì ra là Lâm sư đệ, tiểu nữ Hồng Lăng, nói cũng thật trùng hợp, ngươi rất giống một người quen cũ của ta”

“Ồ, thật là trùng hợp, không biết người quen cũ của sư tỷ có quan hệ gì với sư tỷ?”

Lâm Hiên tươi cười, tùy ý hỏi.

“Cũng không có gì. Lúc đầu khi Hồng Lăng chưa bước vào tiên đạo, hắn là một vị hàng xom. Chẳng qua người này lại rất xấu xa, trộm gì đó của người ta, sau đó bị người ta chém chết”

Hồng Lăng vén mái tóc, trong lời nói có ý khác hản.

“Ồ, thật bất hạnh, chẳng qua trên đời này người giống người rất nhiều. Mà tại hạ không phải hàng xóm của sư tỷ. Ta rất thành thật”

Lâm Hiên mở to mắt, vẻ mặt không hề thay đổi.

“Đúng rồi, ta vừa nhìn đã cảm thấy de rất thành thật” Hồng Lăng híp mắt, động tác này giống hệt như lúc trước.

....

Hai người đấu võ mồm, thầm giao đấu một phen. Chẳng qua bọn họ tuy nói rất kín, nhưng Lôi Âm Nhi và nam tử kia cũng không phải kẻ ngu. Thằng mù cũng có thể nhìn ra hai người quen nhau từ trước, nhưng bởi vì nguyên nhân nào đó mà thành kẻ thù.

Nam tử kia không buồn mà vui. Bởi vì lúc đầu hắn còn tưởng Lâm Hiên và Hồng Lăng có quan hệ gì, thì ra hai người này xung đột với nhau.

Như vậy càng tốt.

Dù sao hắn nhất định phải có vị sư muội xinh đẹp này, không hy vọng xuất hiện một đối thủ cạnh tranh khó giải quyết.

Mặc dù thực lòng mà nói, hắn cũng không để Lâm Hiên vào mắt. Nhưng có thêm một người tranh đọat, như vậy sẽ thêm phiền phức.

Thân phận nam tử này cũng không nhỏ. Hắn vốn là đệ tử của một lão quái vật Nguyên Anh kỳ khác ở Liệt Dương môn, cũng không phải đệ tử Hỏa Vân Phong.

Chẳng qua một lần đến đây có việc thì gặp phải Hồng Lăng.

Vừa gặp đã chung tình, từ đó về sau hồn bay lên tận mây xanh, hắn mặt dầy chuyển sang Hỏa Vân Phong.

Nhất cự ly mà, đây là chân lý bao đời nay.

Mặc dù Hồng Lăng rất lạnh lùng với hắn, nhưng hắn- Sở Tuyên Nhân cũng mặt dày.

Mặc dù không có tư chất Thánh Linh Căn, nhưng hắn chỉ mất bảy mươi năm đã đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ. Tốc độ như vậy, nhìn khắp chín thế lực lớn Vân Hải cũng không có mấy người.

Không thể không nói, Sở Tuyên Nhân đúng là có thứ để khoe khoang, chỉ tiếc hai mắt bị lừa gạt, cóc ghẻ mà đòi ăn thị thiên nga.

Đường đường Hồng Lăng tiên tử sao có thể coi trọng hắn – một thứ rác rưởi như con kiến chứ.

Nếu không phải Hồng Lăng có ý đồ, không hy vọng đánh rắn động cỏ thì đã sớm giết con ruồi đáng ghét này rồi.

Không ngờ dám dây dưa mình, đúng là chết trăm lần cũng không hết tội.

Nhưng mà gặp phải Lâm Hiên ở đây, Hồng Lăng cũng có chút ngạc nhiên.

Thực lực của thiếu niên này không thể xem nhẹ, hơn nữa lại rất giảo hoạt.

Lần gặp nhau này nàng cảm thấy rất quái lạ. Nói như thế nào nhỉ, mặc dù không biết rõ cảnh giới cụ thể của hắn, nhưng đối mặt với mình mà còn có thể bình tĩnh như vậy, thật đáng ngờ.

Đương nhiên bây giờ chưa phải lúc trở mặt. Hai người đều ăn ý lựa chọn che giấu.

Lôi Âm Nhi và Sở Tuyên Nhân hai mắt nhìn nhau, cảm thấy rất quái lạ, nhưng lại không biết chen miệng vào như thế nào.

Cứ như vậy nửa canh giờ trôi qua, Lâm Hiên đang cùng Hồng Lăng đấu võ mồm. Đột nhiên cửa điện mở ra, vầng sáng lóe lên, một đồng tử từ bên trong đi ra, tay cẩm phất trần.

Mặc dù chỉ là Linh Động kỳ nhưng lại trông khá tiên phong đạo cốt.

“Bốn vị sư thúc đã đến, mời theo đệ tử đi vào gặp sư tổ”

“Được, ngươi đi trước dẫn đường” Lôi Âm Nhi cười nói.

Lâm Hiên và Hồng Lăng nhìn nhau, đều ngậm miệng lại.

Đi theo đồng tử, bốn người nối đuôi nhau đi vào đại điện.

Bên trong là nơi khác hẳn, đập vào mắt là một hoa viên không nhỏ, khoảng gần ngàn trượng vuông.

Ngoại trừ các loại kỳ hoa dị thảo, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy một ít Linh Thú.

“Trời ạ, đây là cái gì, Lục Nhĩ Báo” Lôi Âm Nhi đột nhiên dừng chân, lấy tay che miệng, giật mình.

Cách bọn họ khoảng mười bước có một con báo cao lớn uy vũ.

Nhưng khác với những con báo bình thường, nó có sáu tai. Đây chính là yêu thú bậc ba có thể chống lại Kết Đan sơ kỳ.

“Sư thúc không cần kinh ngạc, đây là sủng vật mà sư tổ nuôi dưỡng, rất ngoan, sẽ không làm người bị thương”

Đồng tử quay đầu lại, mỉm cười nói.

Mặc dù trên danh nghĩa Lôi Âm Nhi là đệ tử của Cổ lão quái, nhưng động phủ của sư phụ, nàng chưa từng đến.

Lúc này thấy yêu thú trong sách cổ, hiển nhiên nàng rất kinh ngạc.

Lâm Hiên và Hồng Lăng đều ra vẻ khiếp sợ. Đương nhiên đây là hai người đóng kịch.

Hừ đừn nói là bậc ba rác rưởi, dù là yêu thú Hóa Hình kỳ bậc bốn mà hiện ra trước mặt, hai người cũng không sợ.

Trong bốn người, Sở Tuyên Nhân lại ra vẻ tùy ý nhất. Người này có thân phận đặc biệt, trong đám đệ tử cấp thấp, hắn là người có kiến thức rộng rãi.

Đi theo đồng từ xuyên qua không ít lầu các, đi khoảng một nén hương, rốt cuộc đến một căn phòng hiện ra trước mặt.

Lâm Hiên lặng lẽ thả thần thức ra, lướt vào bên trong, trong mắt không khỏi hiện ra vẻ nghi hoặc. Ngẩng đầu nhìn thì phát hiện Hồng Lăng cũng nhìn sang phía mình. Hiển nhin nàng cũng phát hiện thấy điểm không ổn.

Loading...

Xem tiếp: Chương 687: Liệt Viêm Thần Quân

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Xà Lang Quân

Thể loại: Khoa Huyễn, Ngôn Tình

Số chương: 9


Nhập Vọng

Thể loại: Xuyên Không, Truyện Ma

Số chương: 66


Nhân Duyên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 35