1 Tề Phàm sau lần hít thở sâu thứ mười ba, rốt cuộc cũng áp chế thành công tên say bí tỉ lên ghế shô pha. Hôm nay kết thúc công việc cùng đồng nghiệp, Trang Nghiêm đưa cô về ngay, nhưng chỉ mới đưa đến cửa thang máy, cô lại nhận được điện thoại nhà phải về trước.
2 Lần trước tình cờ bắt gặp cô cùng Trang Nghiêm đi làm, không cẩn thận còn thấy Trang Nghiêm hôn cô, anh khó chịu như người sắp điên đến nơi. Đêm đó, mượn việc say rượu anh đến cửa nhà chờ cô, không nghĩ tới lại có thể chiếm tiện nghi được trong này.
3 “Anh Tiểu Kì, anh đợi em với, em theo không kịp !”“Nhóc bánh trôi, em chạy chậm như vậy, còn đòi làm vệ sĩ của anh, thật sự, giờ mà có chiến tranh, chắc chắn sẽ bị em liên lụy cho đến chết!” Lạc Kì không khách khí nói.
4 Gặp lạiThầy giáo vừa mới nói tan học, Tề Phàm đã là người đầu tiên xông ra ngoài. “Phàm Phàm, cậu chưa ăn cơm mà!” Bạn tốt gọi cô, cô không dừng bước, quay đầu xua tay với bạn.
5 “Dừng ở chỗ này là được rồi. ” Tề Phàm chỉ vào cái biển báo dừng ở ven đường. “Còn chưa đến cửa mà. ” Lạc Kì nghi hoặc. “Chỗ này là đến nơi rồi, em đi bộ vào được, rất gần.
6 Ăn cơm rất nhanh, người cùng nhà ngồi vây quanh một chỗ, sự hiện diện của Tề Phàm chẳng những không bất hòa, ngược lại còn làm cho không khí càng thêm ấm áp.
7 Náo nhiệt chấm dứt, đám đông cũng về. Đối mặt với một đống bừa bãi, Tề Phàm buồn bực đá văng đôi giày cao gót, tự túc đi đôi dép lông màu hồng, tựa vào sô pha, xoa mắt cá chân đau nhức.
8 “Phàm Phàm, mấy ngày nay cậu bận việc gì vậy? Đến cái bóng của cậu tớ cũng bắt không được, buổi tối sang nhà tớ ăn cơm đi. ”“Được, bảo mẹ chuẩn bị hai phần nhé, giờ tớ có thể ăn đây.
9 Bị hành hung ở trên giường, Tề Phàm đau đớn thét lớn một tiếng, ôm cái gáy, trừng mắt với anh. Xem ra, anh thật sự tức giận, một chút cũng không thương hoa tiếc ngọc.
10 Cầu hôn“Phàm Phàm, dạo này cậu rất kỳ quái, ăn nhiều vậy, từ bao giờ thì trở nên ăn được thế!”Nhìn Tề Phàm đang cầm hamburger ăn lấy ăn để, Trác Thất nhất thời ngoại trừ từ kinh ngạc chỉ còn từ không thể tưởng để hình dung.
11 Nhìn thấy Tề Phàm đứng trước cửa nhà mình, Lạc Kì nhíu mi. “Đến đây rồi sao không đi vào?”“Em tới tìm anh, có chuyện muốn nói với anh. ”“Sao thế, lại còn một hộp à?” Anh cười rất mờ ám.
12 Kết hôn [1]Đứng ở nơi nằm phía kia địa cậu, cầm tờ giấy kết hôn toàn tiếng anh, lòng Tề Phàm tràn đầy tư vị rối rắm. Rốt cục,cô đã lấy được Lạc Kì !“Sao thế, không vui à? Đây chẳng phải là thứ cô muốn sao?”Lạc Kì lạnh lùng hỏi cô.
13 Kết hôn [2]Đã mang thai sáu tháng, Tề Phàm vận động có chút không tiện, cô vẫn mỗi ngày kiên trì tản bộ chung quanh biệt thự chung. Một người phụ nữ Đông Phương xinh đẹp, hoặc là có thể nói là cô gái, nhìn qua còn chưa trưởng thành, lại vác cái bụng thật to, bức tranh này rất là hấp dẫn người, đi đâu cũng có người nhìn lại.
14 Sinh conNgày đó sau khi trở về đã là chạng vạng, Tề Phàm cảm thấy đau bụng, trễ một chút lại gặp may. Dì trông sợ tới mức lập tức sai người đưa cô đến bệnh viện, may mà bà sợ bóng sợ gió chuẩn bị.
15 Tình thươngTề Phàm tỉnh lại nhìn thấy Lạc Kì, oan ức tích tụ nước mắt mới từng giọt từng giọt lăn xuống. Lạc Kì ôm cô, vỗ nhẹ lưng của cô. “Được rồi, được rồi, đừng khóc , em khóc to như vậy là muốn anh chết đuối hay sao?”“Đồ trứng thối, giờ mới đến! Anh chết đuối đã khỏe!”“ Anh chết đuối, không phải em thành quả phụ à.
16 Mỹ nhân tâm kếMột hồi mây mưa qua đi, Lạc Kì nặng nề ngủ ở bên cạnh cô, Tề Phàm thì không một chút buồn ngủ. Cô thương anh, không thể nghi ngờ,. Cô tự hiểu được lòng mình, chỉ là cô dùng biện pháp ngu ngốc nhất giữ anh lại bên người.
17 Họa là từ miệng mà raKý hợp đồng xong, tuy công việc không phải bay tới bay lui chân không chạm đất, nhưng cũng một khắc không thể nhàn rỗi, dù là chỉ là vai nhỏ, thời gian không nhiều, quan trọng nhất phải là cái mặt.
18 Người bạn chân chínhKéo Hàn Phi ra ngoài, gió lạnh thổi qua, Tề Phàm run run. Hàn Phi cảm thán, khoác áo lên người Tề Phàm, Tề Phàm có chút kinh ngạc, vui vẻ lên xe Hàn Phi.
19 Hàn Phi nhìn Tề Phàm đầu đầy mây còn đeo một kính mắt bự màu xanh biển đi tới thì có loại dự cảm không hay. Cô vừa bỏ kính mắt xuống, trên mặt Hàn Phi lộ vẻ tôi biết ngay mà.
20 Có một loại yêu tên là buông tayĐinh Cừ cầm điếu thuốc trên bàn, rút ra một cây đặt ở miệng. Không có bật lửa, Lạc Kì dùng điếu đang cháy dở châm, điếu thuốc lại trong tay, hít sâu một ngụm, mới tiếp tục nói tiếp.