21 Hoa tâm, cũng có thể nói là không có tâm. Qua đủ loại chuyện như hôm qua, hôm nay lại chạm vào vết thương vốn tưởng đã khỏi hẳn, giờ nó lại như vừa mới bị.
22 Luyến tiếcTề Phàm bật đèn, thấy Lạc Kì đang ngồi trên sô pha mà hoảng sợ, nhưng cô vẫn gửi cho anh một khuôn mặt tươi cười rạng rỡ nhất. “Ngọn gió nào đưa Lạc tổng tới đây vậy!”Thiên Ân bé nhỏ dạo này tập nói, luôn thích gọi tiếng a y gì đó, Tề Phàm cứ ngây ngốc với nó giờ lại bị nhiễm thói quen này.
23 Thật ra Lạc Kì phải đi đưa tiền cho Chung Sấm. Chung Sấm muốn trang trí lại nhà cửa, người quay về có thêm một đứa trẻ. Hai người thương lượng, đây cũng là một gia tộc lớn, lễ đón cũng phải lớn một chút, nên anh giúp một phen, Chung Sấm hào khí, để tiền vào cửa hàng, tính toán một phần vào công ty.
24 Thế khó xửTương Hân vừa thấy Lạc Kì tới, chạy bổ nhào vào long anh, khóc không ngừng. “Nói cho tôi biết, đã xảy ra chuyện gì?”Vì Tề Phàm mà tâm anh sắp loạn rồi, giờ Tương Hân lại khóc, anh loạn càng thêm loạn, ngữ khí cũng không tốt lắm.
25 Mê luyếnĐưa Hàn Phi và thiên sứ về nhà, trên đường thiên sứ muốn xuống xe, lúc về trong tay còn có que thử thai. Tề Phàm đỏ mặt cất đi cẩn thận, Hàn Phi thở dài một hơi.
26 Giọt lệ bị quên đi ở góc đườngHẹn bác sĩ buổi chiều, Tề Phàm thay quần áo, nhẹ nhàng ra khỏi cửa, cô thật sự rất vui vẻ!Sinh mệnh, luôn luôn ngoài ý muốn, sẽ làm con người ta hạnh phúc, tỷ như, mang thai!Hiện tại tâm tình cô không yên lại có chút hưng phấn, cô đã xác định mang thai! Lúc này, cô không làm việc nặng nữa, đứa nhỏ này quả thực là trời ban cho cô!Rất muốn nói cho Lạc Kì ngay lập tức, không được nói thật là khó chịu!Trên xe taxi, hưng phấn của cô khó có thể tự kiềm chế.
27 Ngoài ý muốnBác sĩ mà Tề Phàm hẹn là bạn tốt của mẹ cô dì CổNguyệt Lan. Bằng tuổi với bà Tề, lại độc thân, nhìn Tề Phàm từ bé đến khi lớn lên, bà không có con cái nên coi Tề Phàm như con gái của mình, tự nhiên, bà cũng không phải ít gặp Lạc Kì.
28 Xe Lạc Kì chạy bay nhanh, điện thoại của cô lúc này vang lên, anh tùy tay cầm lấy, không ngờ có hơn mười cuộc gọi nhỡ! Màn hình biểu hiện là dì Nguyệt Lan, anh lập tức tiếp nghe.
29 Chia tayTuy Tề Phàm đối xử với anh rất lãnh đạm nhưng hai ngày qua Lạc Kì vẫn kiên trì đến bệnh viện chăm sóc cô. Bà Lạc cẩn thận quan tâm cô, cũng bởi vì có bà ở đây Tề Phàm mới không nói linh tinh với Lạc Kì.
30 Trở về điểm xuất phátThời gian vui vẻ thật sự qua rất nhanh, hai tháng Lạc Kì cho nghỉ đã hết. Tuy ông bà Tề luyến tiếc, nhưng Tề Phàm nói còn phải trở về làm việc lại, bọn họ cũng không thể miễn cưỡng cô.
31 Cái bẫy của cô chị Lạc(Chị Lạc Kì nếu mọi người vẫn còn nhớ)Lại một người khó đỡ Hàn Phi, làm cho Tề Phàm vừa mới về đã một đống việc: Đi trang điếm, quay cảnh cổ trang.
32 Cái bẫy của chị Lạc Kì [2]Hôm nay ngày hẹn với Lạc Vân. Tề Phàm rời giường từ sớm, tốn công tốn sức rửa mặt gội đầu kĩ càng. Tóc ngắn chỉnh lại, vì mắt có chút sưng nên trang điểm mắt nám khói, mặc chiếc váy vàng ôm lấy ngực, đi giầy cao gót khoảng bảy phân vui vẻ xuống lầu.
33 Bị cự tuyệt ngoài thế giới của côHàn Phi cùng Shadow đi rồi, Tề Phàm vì lo lắng cho Thiên Ân nên không giơ nanh múa vuốt với anh. “ Thiên Ân có chuyện gì à?”“Không có chuyện gì, chỉ là nhớ em thôi.
34 Tề Phàm xoay người, cẩn thận đóng cửa lại, sắc mặt khó gần với Lạc Kì. “Anh lại muốn gì nữa!”“Nói, về sau em sẽ nghe lời anh, không chụp mấy kiểu quảng cáo vớ vẩn kiều này nữa!”“Anh thần kinh!”Không muốn để ý tới anh thêm, Hàn Phi và thiên sứ đã ở dưới lầu chờ cô , cô không có thời gian cũng không có tâm tình đùa giỡn với anh ở đây, ngày mai cô còn có việc!“Tề Phàm, em mau đồng ý với anh đi!”“Lạc Kì, anh dựa vào cái gì! Là chồng cũ, hay là dựa vào anh là ông chủ?”“Tôi cho là lấy thân phận gì cũng được nhưng anh sẽ không có quyền cũng không có tư cách quản tôi, đây là chuyện của tôi, chả lien quan gì tới anh cả!”Dùng sức gạt tay anh ra, lúc trước vì xúc động quá, cô đã phải rời khỏi nơi này, cô không muốn để anh nhìn thấy sự yếu đuối của mình.
35 Giữ không đượcChậm rãi ăn xong đã là gần buổi trưa. Khi cô gọi cho Hàn Phi, anh cũng đang ăn cơm trưa với thiên sứ. “Phi Phi, sao sáng nay anh không gọi điện thoại đánh thức em?”“Biết tối qua em hẳn ngủ không tốt nên để em tự tỉnh vậy.
36 Ba ngườiLạc Kì nhìn thấy quần áo Tề Phàm, tròng mắt cứ như sắp rớt ra đến nơi!Thắt lưng nhỏ màu xanh đáng yêu, chiếc váy ngắn màu vàng mê người, tóc ngắn bên trên còn điểm chiếc cặp nhỏ, cô xác định là muốn dẫn con đi thế giới biển hay là đi viện trợ giao tế thế!Thiên Ân là người đầu tiên xuống xe, hưng phấn nhảy xuống, bổ nhào vào lòng Tề Phàm.
37 Em có thể tự bước qua đượcSáng tinh mơ, Lục đại doanh trưởng gọi điện như đòi mạng đánh thức Tề Phàm, hoá ra anh phải đi tập huấn, cầu xin cô và Khởi Linh chăm sóc cho Trác Thất.
38 Không ngừng lôi kéoTề Phàm ở lại Lạc gia ăn cơm tối, vì chúc mừng ngày thiếu nhi cho bé Thiên Ân, đầu bếp Lạc gia chuẩn bị bữa tối phong phú, quà cáp đầy lấy căn phòng nhỏ của cậu.
39 Ai ghen tị aiSáng sớm, trên bàn cơm họ Lạc, Lạc Kì và Tề Phàm không hẹn mà cùng mang một đôi mắt gấu mèo. Lạc Kì lơ đãng nhìn thấy vẻ mơ hồ của cô, thiếu chút nữa anh cầm giữ không được kéo lê cô từ giường Thiên Ân tới chỗ của mình!Cả một đêm, trong đầu tất cả đều hình ảnh cô ở dưới thân anh, dáng vẻ ý loạn tình mê, nghĩ tới cô ngay tại cách vách, mà thứ giữa chân anh đau đớn làm cho anh cả đêm không thể đi vào giấc ngủ.
40 Em không phải người quan trọng nhất trong lòng anhSau đấy, chỉ cần Lạc Kì ở nhà, Tề Phàm sẽ tránh trong phòng Thiên Ân không chịu ra ngoài. Khi Lạc Kì giúp Thiên Ân tắm rửa, cô sẽ xuống tầng xem ti vi cùng bà Lạc.