41 Anh không thương tôiTương Hân khóc một lúc lâu, mới thoáng dịu đi chút. “Đã ăn cơm chưa, tôi mang em đi ăn một chút gì nhé?” Lạc Kì than thở một tiếng, giúp cô lau nước mắt trên mặt.
42 Núi sông cũng có lúc gặp lạiTrang Nghiêm nhìn Tề Phàm ngồi đối diện, nhàn nhã uống nước đá, cơn tức vốn có đều bị thay thế bởi sự đau lòng. “Không phải chỉ bị thương phía sau lưng à, sao lại gầy thế này ?”“Biết anh tức giận, em nhất thời sốt ruột, nên gầy !”Thật sự có chút xem thường mình thành cái dạng này, cô cười vô tâm vô phế, anh lại không tiền đồ vui đùa với cô một câu, trái tim đập thình thịch.
43 Cho dù đau, cũng muốn yêu một ngườiLạc Kì là ở Gia Thượng nhìn thấy tin Tề Phàm gia nhập Hoa Thịnh, trên màn hình lớn Tề Phàm mặc váy trắng, chiếc váy khêu gợi phù hợp với thân hình, giơ tay nhấc chân nhìn mà xinh đẹp, vui vẻ thản nhiên.
44 Ai đauSau một tuần không gặp, Tề Phàm vẫn tránh mặt, không dám nhìn Trang Nghiêm. Ngược lại, Trang Nghiêm biểu hiện vô cùng tự nhiên, cứ như chưa từng phát sinh chuyện gì.
45 Diễn giả tình thậtNói cho mọi người để mọi người đỡ thất vọng nặng nề, truyện này ngược nữ chính là chính, nam chính ko bị người nhiều mà có khi là không bị ngược, truyện mà ngược nam chính là quyển của Trác Thất và Lục Kiêu ý ạ.
46 Yêu không nổiHôm nay ngày cuối quay MV, Tề Phàm thay trang phục đẹp, tóc ngắn lại càng thể hiện tư thế oai hùng hiên ngang. “Phàm Phàm, anh phát hiện em có rất tố chất làm sát thủ nhé!”Thiên sứ vừa giúp cô làm tóc, vừa tán vẻ kiệt xuất của cô!“Em rất muốn đổi đạn giả thành đạn thật!”Tề Phàm thưởng thức khẩu súng và đạn giả trên tay, vẻ mặt âm trầm.
47 Có yêuXe đến dưới nhà, Tề Phàm thưởng thức bắt tay cầm hoa cô dâu, trong lòng thầm nghĩ tất cả có liên quan đến mình và Lạc Kì. Bọn họ không có nghi thức, cũng không có tuần trăng mật, nghĩ đến khi cô mang thai Thiên Ân, nhớ đến khi cô về nước hai người không ngừng cãi nhau, nghĩ đến chuyện cô rời khỏi anh sau mỗi đêm tương tư đau khổ.
48 Không hề rối rắmRời khỏi nhà Tương Hân, Lạc Kì tới chỗ Đại Tả, Đại Tả thấy anh vừa sáng sớm đã tới đây, đã hiểu, lại khó nén trong lòng chua sót. “Sao phải làm như vậy?”Lạc Kì bình tĩnh hỏi anh ta, anh luôn uống rượu ở đây, có thể uống nhiều hay uống ít, tất nhiên trong lòng đã hiểu rõ.
49 Xin lỗi, em không còn khả năng để yêu anhSau lễ trao giải là tiệc rượu, Lạc Kì mang người mới ngôi sao nhỏ Kim Hỉ, mọi người quen biết tất nhiên phải đến chúc mừng.
50 Tình yêu, khó mà kiềm chếNhịp gõ của giầy cao gót hỗn độn làm Lạc Kì đang buồn ngủ dựa vào tường cũng phải thức tỉnh, nhìn thấy Tề Phàm mà dây thần kinh rung lên.
51 Không thể quyết định, thì hãy hỏi trái tim của mìnhNgồi dưới đất, cô thật sự cảm thấy khó có thể tha thứ cho mình, cô làm sao vậy, sao lại trêu chọc Lạc Kì!Lại là một đêm không ngủ, cô nén giận với mình đến tận hừng đông.
52 Thoát không khỏi nanh vuốt của anhMấy ngày liên tiếp gọi điện cho Tề Phàm toàn là không người nhận, tới nhà cô cũng lần lượt bị cự tuyệt ngoài cửa!Anh thật sự không hiểu, rốt cuộc cô muốn phải anh thế nào, mới bằng lòng gặp anh!Trong đầu không ngừng hiện lên của dáng vẻ của cô, nghĩ có thể cô đang cùng Trang Nghiêm mà anh ghen tị như muốn cầm dao, đâm phập vào ngực anh ta.
53 Vẫn giậm chân tại chỗHôm nay là ngày Hàn Phi và thiên sứ lên đường, tuy đã nói Tề Phàm không cần tiễn, nhưng cô vẫn kiên trì muốn tới. “Phàm Phàm, anh với Phi không ở đây, em phải tự làm-như-chăm-sóc mình đấy nhé, đừng để cho người khác bắt nạt!”Thiên sứ đảo mắt suy nghĩ dặn dò cô, hại cô đi cũng khổ sở.
54 Lại một điều ngoài ý muốnNghỉ ngơi một chút, Tề Phàm đứng dậy tới phòng tắm rửa ráy đơn giản, Lạc Kì bất chấp giữ chặt cô ở cửa. “Đi đâu vậy?”“Tất nhiên quay về chỗ Thiên Ân!”Ánh mắt đưa nhìn xung quanh, không dám nhìn anh.
55 Rõ ràng rất yêu emHai ngày không đến trường quay, tất nhiên sẽ có người bất mãn, mà thái độ cô không tích cực, mâu thuẫn ngày trở nên gay gắt. Phó đạo diễn tìm cô nói chuyện, cô biểu đạt ý muốn rời khỏi đoàn làm phim, nhưng đối phương rõ ràng không muốn thả người.
56 Trang Nghiêm khóa chiếc vali da vào, nhìn lại căn phòng trống. Anh đã vô số lần từng ảo tưởng, cuộc sống anh cùng Tề Phàm ở đây. Giờ thì ảo tưởng đã bị sự thật đập vụn anh cũng không nên tự lừa mình nữa.
57 Hóa ra thật là Thiên ÝTrang Nghiêm nheo mắt mỉm cười nhìn người đàn ông trước mắt, anh siết chặt nắm tay, tỏ rõ anh đã dùng sức khắc chế thế nào. “Không thể tưởng được khi tôi đi rồi, người anh luyến tiếc nhất lại là tôi, anh còn không từ mệt nhọc đến tiễn tôi vậy.
58 Truyện đã kết thúc, đây là chương cuối rồi, cám ơn các bạn đã ủng hộ cả chặng đường dài như thế. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Còn 3 hay bốn cái phiên ngoại nữa.
59 Phiên ngoại về Kha Cơ Lạc
Ngôi sao vĩnh viễn không rơi xuống trần gian
“Lạc Lạc, ngạc nhiên không!”
Tề Phàm vừa nhìn thấy Kha Cơ Lạc nháy mắt bày ra khuôn mặt tươi cười, Kha Cơ Lạc thấy hành động của cô như vậy lại còn giương nanh múa vuốt chào hỏi với mình rất sợ cô sẽ nhảy dậy.
60 Phiên ngoại về Trang Nghiêm
Vô cùng luyến tiếc
Màn đêm buông xuống, tôi vẫn đang bận rộn trong phòng.
Có rất nhiều công việc, rõ ràng có thể giao cho cấp dưới phụ trách nhưng tôi vẫn tự thân tự túc.