1 Chương MộtKhông thể tan vỡLy hôn hay không ly hôn chỉ khác nhau ở chỗ bên mình có một hơi thở hay không. Ly hôn?! Mặc dù biết rằng cuộc hôn nhân của mình chắc chắn có vấn đề, cũng từng phiền não không biết bao nhiêu lần, nhưng chưa lần nào nghĩ tới chuyện ly hôn.
2 Cần một danh phậnBạn như một ngôi sao giữa ban ngày, không phải là bạn không đủ sáng, chỉ có điều hào quang của bạn đã bị ánh sáng của Mặt trời che lấp mất rồi.
3 Đã bị cải tạoSau khi lấy chồng Cố Thả Hỷ cảm giác mình vừa chuyển từ tu viện sang ở tại am ni cô, nới đâu cũng là tu hành, không thể thoát khỏi bầu không khí cô quạnh.
4 Giữ lấy nhà, giữ lấy anhKhông biết là Cố Thả hỷ túm được cọng rơm khi sắp cết đuối hay những sợi rơm ấy đã bao bọc lấy cô. Trong tư thế đâm lao thì phải theo lao, cô đành tiếp tục cuộc hôn nhân mà mình đã chọn lựa.
5 Giai đoạn thắng lợiThế nào là một cuộc hôn nhân bình thường? Sống chung với nhau, cảm thấy thích ứng được, thế là đủ rồi. * * *Cố Thả Hỷ cảm thấy như phát điên lên, Triệu Vĩ Hàng quả thật đã nói là làm.
6 Bước vào thời kỳ băng giáKhi còn trẻ, cảm thấy yêu là hạnh phúc, không có sự đáp lại cũng không quan trọng, chỉ thấy rằng bản thân vẫn chưa yêu hết mình.
7 Chuyện qua rồi hãy để nó quaCố Thả Hỷ bây giờ không còn ai để yêu cũng chẳng có ai yêu và đã từng yêu. Cô giống như một chiếc lá khô trên cây vào cuối mùa đông, ánh nắng mặt trời cũng đã được hưởng rồi, mưa gió cũng đã phải chịu rồi nhưng vẫn kiên trì bám trụ lại, cũng không rụng xuống khi cần phải rụng.
8 Tường rào trái timHành trình đến Bắc Kinh, bức tường của Vạn Lý Trường Thành dường như đã chạy tới trái tim của cả Thả Hỷ và Triệu Vĩ Hàng, ngăn cách giữa quá khứ và hiện tại, ngăn cách luôn cả hai người.
9 Mộng khó thành, hận khó quênRõ ràng là đang đứng trước đầu sóng ngọn gió vẫn miễn cưỡng giữ được bộ mặt bình thản. Cố Thả Hỷ bắt đầu chờ đợi một cơn sóng lớn nữa qua đó, thà rằng để nó xóa đi tất cả, còn hơn phải mang trong mình một trái tim khắc khoải chờ đợi.
10 Nộp vũ khí đầu hàngThói quen, chỉ cần vài ngày là có thể hình thành, nhưng muốn vứt bỏ nó, e rằng lại cần đến một quá trình. Giờ đây, Triệu Vĩ hàng muốn rời xa Cố Thả Hỷ nhưng những lúc rời xa đó lại không hết mong ngóng.
11 Giờ đây Thả Hỷ cảm thấy rằng, tất cả mọi tình yêu trên thế gian này, trong mười cái thì cũng phải có đến tám, chín mối tình cầu chẳng được, ước chẳng thấy.
12 Chia lyRõ ràng vẫn là một Cố Thả Hỷ có phần ngây ngô nhưng không nản chí, vẫn là bóng dáng ấy, khuôn mặt ấy, nhưng tại sao trái tim của Tần Mẫn Dữ, mỗi khi gặp cô lại cao vút lên, lơ lửng trong không trung, mãi mãi treo ở đó.
13 Nguồn: KST Dịch giả: Nguyễn Thị Thúy Ngọc Chương 23 : Trăng sáng chiếu kênh rạch Định nghĩa của tôi là sống một cuộc đời yên ổn, không làm hại người khác và cũng không tự trách mình.
14 Nguồn: KST Dịch giả: Nguyễn Thị Thúy Ngọc Chương 24: Bản đồ, tuyến đường Thả Hỷ mua một tấn bản đồ Trung Quốc về dán lên tầng gác xép, mỗi lần nằm xuóng cô lại nhìn thấy nó.
15 Nguồn: KST Dịch giả: Nguyễn Thị Thúy Ngọc Chương 25: Làm bạn tuổi thanh xuân “Tớ giống như một chai nước, nước uống hết rồi, chai không cũng chẳng để làm gì, cũng không thể che được mặt trời trong trái tim anh ấy, tất cả những sự thân mật đó đều chỉ là do ảo giác.
16 Nguồn: KST Dịch giả: Nguyễn Thị Thúy Ngọc Chương 26: Gặp lại, rời xa, cũng có đôi khi Hóa ra, trong xã hội hiện đại thông tiên liên lạc phát triển như vậy, hai người vẫn vô cùng xa cách, vắng bặt tâm hơi như thế.
17 Nguồn: KST Dịch giả: Nguyễn Thị Thúy Ngọc Chương 27: Điểm dừng, tiếp diễn Cứ ngỡ là đến khi gặp lại anh, sẽ có thể bình tĩnh lại, có thể khiến những cây cỏ dại đang mọc trong tim cô, làm trái tim cô đau đớn kia có thể dừng lại, không mọc nữa.
18 Nguồn: KST Dịch giả: Nguyễn Thị Thúy Ngọc Chương 28: Tạm thời từ biệt Nếu như Triệu Vĩ Hàng quả thực không còn cơ hội sống sót, anh cũng tự nguyện giành cho Thả Hỷ một con đường sống.
19 Nguồn: KST Dịch giả: Nguyễn Thị Thúy Ngọc Chương 29: Gương vỡ lại lành Đến giờ Thả Hỷ mới phát hiện ra rằng, việc cô lần lượt mất đi Tần Mẫn Dữ và Triệu Vĩ Hàng, trong đó một phần có vấn đề từ bản thân cô.
20 Nguồn: KST Dịch giả: Nguyễn Thị Thúy Ngọc Chương 30: Đoạn kết Kết hôn là mong đợi được cùng bên anh đi hết cuộc đời, là cùng nhau gánh vác mọi việc, là sự tin tưởng lẫn nhau và cũng là trách nhiệm.