1 - Đại vương!. . . người tỉnh???
Gương mặt phấn son ngồn ngộn mỡ của Tiểu Phúc công công hiện ra trước mắt Dạ Tử Cẩm. Cặp lông mày lưa thưa tỉa mỏng, đôi mắt ti hí hẹp dài, quả mũi cà chua, đôi môi nhỏ xíu đỏ chót lộ ra giữa hai cái má núng nính mỡ, cổ rụt dưới cằm.
2 Cửu Dạ Vương một đường kéo nam nhân vào cung Tử Dạ, vốn từ nhỏ nàng đã có tính cách cô lập, âm trầm khép kín. Thế nên cả một cung điện rộng lớn chẳng có mấy người hầu kẻ hạ.
3 Người nằm đó, hơi thở đã nhẹ nhàng, mạch đập dần bình ổn. Dạ Tử Cẩm ngây người ra đó nhìn y một lúc, chung quy vẫn không tài nào nhớ ra nổi mình đã khi nào gặp người này.
4 Bên ngoài Ma Đô, lãnh địa của Quỷ Giới. . .
Một nhóm người đang đi tới, bộ dáng rất chật vật, trên đường đi không ngừng chém giết.
Thiếu niên đi đầu mặc một bộ trường bào màu bạc, mặt mày nhem nhuốc, vẫn không giấu được đôi mắt tuyệt đẹp nổi bật của y, sáng nhấp nháy như hằng tinh trên bầu trời đêm.
5 Tiếng đại bàng vỗ cánh bay ngang qua bức tường thành rêu phong, cổ kính. Dạ Tử Cẩm nhíu mi, cầm lấy Cửu Hình Kiếm nhanh chóng thoát ly khỏi cung Tử Dạ.
6 - Nhập gia tùy tục, Ma Đô cũng có luật lệ, chỉ cần là lúc mặt trời chưa mọc các ngươi phải tuyệt đối giữ im lặng, đi nhẹ nói khẽ, kẻ nào không tuân thủ thì cút!
Tử Cẩm lạnh giọng, thân ảnh màu tím đứng trên mái ngói lưu ly trông xuống đám người hỗn tạp đang ngây ngốc bên dưới buông lời uy hiếp.
7 - Ha ha. . . lâu ngày không gặp, cậu càng ngày càng biết nói đùa!
- Cũng không tính là lâu lắm, hơn nữa, vi phu chỉ nói sự thật.
Thần Y Mặc Vũ thản nhiên buông lời, khóe môi cong cong chậm rãi ngậm lại không cười nữa, đôi mắt màu lam nhạt của y nheo nheo lại như có như không đem lại cho Dạ Tử Cẩm một chút cảm giác y là đang thật lòng nghiêm túc.
8 Rời khỏi gian phòng của thái tử, Thần Y Mặc Vũ nhếch môi cười đắc ý. Nước cờ này, đã đánh ra rồi, y nhất định phải chờ xem kết quả.
- Là ai?
Tiếng sột soạt phát ra từ phía sau hòn non bộ trong vườn hoa, một cái bóng trắng từ đó chậm rãi đi ra, đứng trước mặt y.
9 Dạ Tử Cẩm he hé mắt, nhẹ nhàng nhỏm dậy nhìn quanh cái ổ rơm trống trơn. Cả người tê cứng mỏi mệt, cái tên thú thần chết tiệt cả đêm đem nàng làm gối gác chân.
10 Phòng ăn. . .
Một chiếc bàn lớn hình tròn bày đầy sơn hào hải vị, Dạ Tử Cẩm ngồi ở vị trí chính giữa, Lam Nhiên ngồi đối diện nàng, hai bên là Thần Y Mặc Vũ và Lộc Bạch đang đối mắt trừng nhau.
11 Trên bầu trời Ma Đô âm u mù mịt xuất hiện một đốm sáng le lói. . .
Lúc này mấy người Dạ Tử Cẩm đã đứng nghênh đón trên cổng thành, phía bên dưới, đám quân của Lam Triệt Vương nhao nhao một hồi rồi lập tức xếp hàng, ổn định lề lối.
12 Đại điện Ma Đô mọi người tụ hợp đầy đủ, Dạ Tử Cẩm ngồi trên ghế chủ vị, ngồi bên cạnh nàng là ca ca luôn luôn bận rộn.
Phía dưới, Quân sư, Lam Triệt và Lộc Bạch ngồi bên cánh trái, đối diện bọn họ là Lam Nhiên và thầy trò Mục Huyền ngồi bên cánh phải.
13 Đại điện Ma Đô mọi người tụ hợp đầy đủ, Dạ Tử Cẩm ngồi trên ghế chủ vị, ngồi bên cạnh nàng là ca ca luôn luôn bận rộn.
Phía dưới, Quân sư, Lam Triệt và Lộc Bạch ngồi bên cánh trái, đối diện bọn họ là Lam Nhiên và thầy trò Mục Huyền ngồi bên cánh phải.