1 2 giờ sáng tại New York, Mĩ. . .
Trước mắt lúc này là một khu rừng âm u. Từng đợt gió lạnh rít lên khiến người ta không khỏi dựng tóc gáy.
Vút. .
2 --- ---------Đại lục Huyền Vũ---- --------
Tại Lam Dực quốc cùng lúc đó có một hiện tượng kì lạ xảy ra khiến người dân không khỏi cảm thấy sợ hãi. Các cường giả đều đồng loạt nhìn lên trời, trong lòng dâng lên một cỗ cảm xúc khó tả.
3 Đó là thông tin về Đại lục Huyền Vũ, còn về khối thân thể này thì. . .
Nguyên chủ tên Mộ Dung Như Ly, năm nay 10 tuổi, là tam tiểu thư Mộ Dung gia- một trong tam đại gia tộc tại La Vũ thành.
4 Nặng nề nhấc người ngồi dậy, Phù La gắng gượng đưa thân thể đau nhức về phía một chiếc bàn trang điểm nhỏ nhắn cũ kĩ nằm trong góc phòng. Nàng muốn nhìn xem rốt cuộc “đệ nhất xấu nữ” trong mắt mọi người là như thế nào.
5 “Ly Nhi, tất cả là tại ta! Lẽ ra ta không nên để muội ở lại!”
Cách đây 2 canh giờ đột nhiên Lan Nhi vội vàng chạy đến tìm hắn, vẻ mặt thập phần lo lắng.
6 Dựa lưng vào tường, Mộ Dung Như Ly nhắm mắt truyền âm cho Mạc Hàn Phong:
“Ngươi có thể hiện thân được không?”Nàng cũng thực đang tò mò không biết hắn ta có dung mạo như thế nào đây.
7 Căn phòng nhỏ hẹp lại trở về vẻ yên tĩnh vốn có của nó, hai người đều theo đuổi suy nghĩ riêng của bản thân.
Mộ Dung Như Ly không dấu vết liếc Mạc Hàn Phong một lần rồi cúi đầu ngẫm nghĩ.
8 “Nhìn ngươi như vậy mà lại là Huyễn thú! Cũng có chút bản lãnh. “
Mộ Dung Như Ly bĩu môi lè lưỡi nói. Hừ, ta chọc, ta chọc, ta chọc chết ngươi! Dám mạnh hơn ta à! Chết đi!
Mạc Hàn Phong cảm thấy ngoài ý muốn, hắn không ngờ nàng lại có phản ứng như vậy.
9 “Bảy loại nguyên tố có lợi mà cũng có hại. Năng lực của ngươi cường đại là chuyện tốt nhưng huyền lực tiêu hao sẽ rất nhiều. ”Mạc Hàn Phong nghiêm túc nói, Mộ Dung Như Ly cũng chăm chú lắng nghe, thi thoảng lại gật đầu tán thành.
10 Nằm sừng sững giữa khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp này là một ngôi viện nhỏ cổ kính, trên cột cùng mái nhà được điêu khắc hoa văn tinh xảo, có nét xa xưa mà cũng trộn lẫn phong thái của hiện đại.
11 Ọc. . . ọc. . . ọc~
Căn phòng vốn đang an tĩnh đột nhiên vang lên một đạo thanh âm rất chi là "nhỏ nhẹ" và "lịch sự".
Mộ Dung Như Ly hai mắt trợn tròn, này là.
12 Mộ Dung Như Ly khóe môi cong lên:
“Làm sao? “
Lan Nhi nhìn nàng, khuôn mặt không giấu được vẻ kinh hãi:
“Ám văn. . . biến mất rồi?! “
Phải biết rằng nàng (LN) đã theo tiểu thư từ nhỏ, ám văn này cũng đã có từ khi tiểu thư mới sinh ra, có thể coi đó là vết bớt bẩm sinh không thể loại bỏ.
13 Đứng giữa sân là một nhóm sáu người lấy hai kẻ đứng trước làm trung tâm. Hai người nọ một nam một nữ. Nữ nhân là thiếu nữ chừng 13 tuổi, khuôn mặt thanh tú vẫn mang nét non nớt, ngũ quan tinh xảo, mày tựa liễu, làn mi cong giống cánh quạt nhỏ khẽ chớp chớp, môi mỏng đỏ mọng vểnh lên kiêu căng, cặp hắc mâu nhìn Mộ Dung Như Ly đầy khinh thường.
14 Mộ Dung Nhược Lan vênh váo hất cằm lên trời, khinh thường nói:
“Ngươi là kẻ nào? Dám xen vào chuyện của bản tiểu thư, không muốn sống nữa sao? “
Sắc mặt Mạc Hàn Phong cấp tốc trầm xuống, hàn khí tỏa ra ngày một lạnh thấu xương.
15 Mạc Hàn Phong xem qua cho Lan Nhi, xác định nàng ta chỉ bị thương ngoài da mới khiến tâm tình Mộ Dung Như Ly thả lỏng.
Cho nàng ta nuốt xuống một viên Mai Cơ đan, hắn lo lắng nhìn nàng.
16 Nghe Mộ Dung Như Ly cùng Mạc Hàn Phong kẻ xướng người họa, Thanh Thanh tức giận:
“Các ngươi. . . dám bảo ta là chó?! Đáng chết! “
Thấy hai người bọn nàng không thèm để ý đến mình, nàng ta quay sang ủy khuất với Dương Thanh Phi:
“Tiểu thư, bọn chúng không để Dương gia cùng tiểu thư vào mắt! “
Ngay từ khoảnh khắc Mộ Dung Như Ly nói Thanh Thanh là chó nàng ta (DTP) đã cảm thấy tức tối trong lòng, nay đến nàng ta cũng không thèm để vào mắt, coi thường Dương gia lại càng khiến nàng ta phẫn nộ.
17 Dương Tiễn đưa mắt nhìn theo hướng chỉ của Dương Thanh Phi, đôi tử mâu đã kết một tầng sương dày.
Trước mắt hắn là nam nhân một thân bạch y tao nhã như trích tiên, âm trầm như mặt nước tĩnh lặng nhưng cũng lạnh lẽo tựa tảng băng ngàn năm trên núi Tuyết Sơn.
18 Thời gian thấm thoát trôi qua. . .
10 tháng sau —
Bên trong Ly Nhan viện là một mảnh yên ắng, xung quanh được bao bọc bởi một tầng kết giới. Góc phòng là một chiếc giường được làm từ gỗ xoan, phủ màn chướng mờ ảo.
19 Khắp đường đến Lâm Vân viện không ít người nhìn Mộ Dung Như Ly, chỉ trỏ to nhỏ.
“Này, ngươi xem kia là vị tiểu thư nhà ai mà xinh đẹp như vậy?” Một nha hoàn nói nhỏ với kẻ bên cạnh, ánh mắt tò mò dừng lại trên người Mộ Dung Như Ly.
20 Nghe tin Mộ Dung Như Ly đến Mộ Dung Như Lâm vội vàng bỏ đống sách dược liệu sang một bên, nhanh chóng theo Lãnh Trần ra ngoài.
Lúc hắn chạy ra cư nhiên bắt gặp cảnh Mộ Dung Như Ly đang cầm một nhành hoa nhài đùa nghịch.