1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
cô- dạ hàn lâm tuyết(18t)
hắn- lăng triệt(23t)
hắn- tôn khắc hi(21t)
hắn- sở vân phong(24t)
hắn- bạch kình thiên(22t)
hắn- hà tử kiện(20t)
hắn- dương hoằng(19t)
hắn- lâm tuấn dật vũ(19t)
hắn- tiêu dục(22t)
.
2 tỉnh dậy. . . ! Tỉnh dậy. . ! Tiểu thư tỉnh lại đi. . . . . .
Trong mơ, dường như Dạ Hàn Lâm Tuyết nghe thấy có người nào đó kêu to. Cô cảm thấy toàn thân đau đớn, cố gắng mở mí mắt nặng nề ra, nhưng cuối cùng cũng phải chịu thua vì cơ thể này quá yếu.
3 Hai chân chân chậm rãi chạm đất, định dùng sức đứng lên, đột nhiên một tiếng hét kinh hãi phát ra từ ngoài cửa, hù cô vội vàng rụt chân về.
tiểu thư người tỉnh rồi, tôi lập tức báo cho Lăng vệ sĩ biết
Tiếng kêu vang hứng phấn, một cô gái mặc đồ trắng đen đúng chất người hầu xoay người xông ra ngoài, mà ở sau cô, một nhóm thiếu nữ mặc bộ đồ người hầu màu hồng phấn hoặc bưng đồ rửa mặt hoặc bưng những món ăn tinh xảo ngon miệng, sắp thành hàng.
4 Rửa mặt xong được Tiếu Hoa phục vụ, Dạ Hàn Lâm Tuyết uống một ít cháo loãng, sau đó ăn một ít điểm tâm nhỏ tinh xảo, cô chậm rãi quan sát những thiếu nữ đứng trong phòng.
5 Cô bất đắc dĩ nói, bộ dạng như bắc thang lên hỏi ông trời. Thấy vậy, Tiếu Hoa vô cùng kinh ngạc đáp lại:
tiểu thư, không phải người thích người hầu xấu một chút sao? Nói là đi bên cạnh người có thể phụ trợ thêm cho sự cao quý và mĩ lệ của người, cũng giống như cái gì nhỉ.
6 Dùng, gậy, sắt, đánh, chết. . . . . nuốt nước miếng đánh ' ực' một cái, khóc thét trong lòng: ' con bà nó, có phải vị nữ phụ này quá dã man không, đã háo sắc còn coi mạng như cỏ rác.
7 Nhắm mắt hồi tưởng lại khóa khứ, nước mắt cô chực rơi.
Cô là một cô nhi, sống ở dưới đáy dơ bẩn của xã hội. Từ nhỏ, vừa lọt lòng cô đã bị người ta ném trước cửa của cô nhi viện trong gió lạnh thấu xương của buổi ban đêm, được cô nhi viện phát hiện vào sáng hôm sau.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Ngày hôm đó mưa to, cô đứng trên thảm đỏ của máu , cô đứng đó, trên đống thi thể thối nát, máu lan cả lên áo quần cô, lên khuôn mặt lạnh lùng làm tăng thêm vẻ ma mị, quỷ dị của cô.
9 Con mất, anh lạnh lùng ra đi nhưng trái tim cô vẫn không thể nào quên anh được. Cô vừa yêu vừa hận anh. Lúc đó anh biến mất khỏi cuộc đời cô, không một vết tích.
10 KHÔNG. . .
Mở mắt nhìn trần nhà trắng sang trọng, nước mắt không biết từ lúc nào đã ướt đẫm gối, còn vương đọng vài giọt nơi khóe mắt, cô chống tay đỡ cơ thể mệt mỏi ngồi dậy.
11 trong lúc Dạ Hàn Lâm Tuyết đang nghĩ, quyết tâm tận hưởng cuộc sống sâu gạo sau này của Dạ Hàn Lâm Tuyết cũ thì một nam nhân được một cô gái lúc nãy hét lên dẫn đường, vồi vàng nhấc chân vào cửa.
12 tặng cho''talatieubachtho''
nam nhân kia thấy vậy mỉm cười giả tạo, nhưng sao cô thấy nó khang khác:
- tiểu thư, người đã không còn gì đáng ngại, người tính sao với Hoa Tử Lạt, cô ta làm người bị té đập đầu xuống đất.
13 Ngẫm nghĩ nhớ lại cốt truyện cẩu huyết đó, ' xem nào, Lăng Triệt là vệ sĩ 24/ 24 của Dâ Hàn Lâm Tuyết cũ, từ nhỏ đã kí khế ước với Dạ Hàn Lâm Tuyết cũ, còn gì nữa nhỉ?!.
14 Dạ Hàn Lâm Tuyết xuống nhà với bao nhiêu ánh mắt nhìn cô. Gì vậy, mặt cô dính gì sao? Cô sờ sờ khuộn mặt mình, đâu có dính gì. . . ?
- các người nhìn ta cái gì?
Cô lạnh giọng, mặt đen lại quát bõn người đó.
15 Hắn nói cô không biết xấu hổ, vậy cô sẽ cho hắn biết từ không biết xấu hổ là gì. Cô nói thiệt nha, trước giờ cô chưa bao giờ bị chửi như thế hết, cô đường đường là sát thủ thế giới ai ai cũng sợ vậy mà bị thằng ranh chết tiệt này chửi cho một vố.
16 '' xin lỗi những độc giả nha, vừa nãy mình đi học mới về, ráng viết 1 chương nhưng lại vô vị quá ngắn. mình phải về nhà nên không viết được, giờ mình đền bù nha.
17 Tóc. . .
Tóc. . .
Từng giọt máu nhỏ xuống nền tuyết lạnh băng, một người đàn ông nằm dưới nền tuyết, người có vô số vết thương lớn nhỏ, nhưng điều hắn nằm đây là vết thương lớn ở bụng.
18 Hắn bỏ đi, hắn không biết nghĩ gì nữa, hắn chỉ biết bỏ đi thật xa, rời khỏi cuộc đời cô, rời khỏi thế giới có cô. Hắn cố chấp bỏ đi, Hoa Dao Khinh đi theo hắn, hắn cứ nghĩ cô ta yêu hắn nên đi theo hắn.
19 Dạ Hàn Lâm Tuyết vươn tay ưỡn người hít thở. ha. . . ha. . loại bỏ được một người. cô thong dong xoay người bước xuống tầng hầm lấy xe đi dạo. dừng xe trước một căn nhà nhỏ trong khu rừng trúc, đứng trước căn phòng vừa ma mị, vừa huyền bí cô mỉm cười bước vào.
20 hắn là ai? cô không biết hắn nha?!
- ngươi là ai?
Dạ Hàn Lâm Tuyết lạnh lùng, khônq rét mà run hỏi hắn. hắn nghe thấy vậy không nói gì, im lặng quan sát cô.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 47