1 Hà Nội, Ngày 28 Tết Dinh Dậu.
Đỗ Mạnh Cầm thơ thẩn đi trên đường phố Hà Nội. gần tết nhưng thời tiết vẫn rất lạnh thấm vào lòng người.
Vừa đi, Cầm Vừa ngắm phố phường Hà Nội Tết đã gần làm đường phố người xe đi lại tấp nập, ngược xuôi sắm tết.
2 30 tết, trời vẫn lạnh.
Mạnh Cầm Lại cái kiếp lang thang không nơi về. Nhưng hôm nay có khá hơn là có 100 trong túi.
Vừa đi hắn vừa mong hôm nay đừng có ai để hắn làm việc tốt nữa.
3 -Ta chưa chết.
Đây là ý nghĩ đầu tiên của Đỗ Mạnh Cầm sau khi có lại ý thức. Khẽ ngồi dậy. 1 cỗ đau mỏi ập đến.
-
-Má đau khiếp. về sau không chơi dại như thế nữa.
4 Vâng khi về nhà thì ba đại mĩ nữ, 3 người con gái tiêu biểu của chúng ta là:-
-Cầm ơi lấy cho chị mày cốc nước.
-Cầm ơi, quần áo dự tiệc tối nay của chị mày có chưa.
5 -Không, bố mẹ, con còn sống, đừng bi thương mà. Các chị, em ở đây, các chị không phải làm khổ mình đâu.
Mạnh Cầm hét lên. Bật thẳng dậy, người đầy mồ hôi, nước mắt đã tràn đầy đôi mi.
6 Lão giả ngỡ ngàng nhưng rất nhanh hồi phục lại nói:
-Đứng dậy đi. Ta không nhận đệ tử đi.
-Không, xin người nhận ta. Qua bát cháo này ta có thấy trù nghệ của ngài rất tinh thâm.
7 Tối hôm đó, Phòng nghỉ riêng của viên trưởng Nakiri Senzaemon. Điện thoại chợt vang lên:
-Alo, Nakiri Senzaemon xin nghe.
-Uy Nakiri lão đầu đó hả.
8 Vốn trông món ăn của Yukihira cực kỳ lóa mắt lại trông thấy vẻ mặt đầy bình thản của Mạnh Cầm. Erina nghĩ rằng món này cũng sẽ thật lóa mắt. Nhưng khi mở ra thì.
9 Nhìn 3 người vẫn còn đang nghiền ngẫm. Mạnh Cầm chợt vỗ đầu. Yukihira chỉ sống với lão cha lấy đâu tình thương của mẹ và chị. Erina và hisako thì khỏi nói.
10 Mạnh Cầm vẻ mặt ngưng đọng nói:
-Ta muốn nói là. . là…. khụ. . ngươi có thể…. xóa tên ta khỏi danh sách trúng tuyển được không?
( ai đoán đúng cm nào)
Không gian chợt cứng lại.
11 -Uy cái gì mềm mềm thế này.
Khẽ tỉnh dậy. Cầm thấy mình trong tư thế thật khó đỡ. Mặt dán vào ngực của của cả Erina và Hisako. Tay thì phân biệt để vào 2, khụ khụ… v ú ấy….
12 Tootsuki Học viện. ngày khai giảng. Một thân ảnh đứng trước cổng học viện mà mặt đầy cảm xúc.
Không sai hắn chính là Đỗ Mạnh Cầm. Thật ra hắn cũng không muốn đi học đâu nhưng khổ nỗi là lão già sư phụ goi điện đến nơi hắn trú( thật ra không có tiền thì hắn chỉ có thể ở đó thôi.
13 Đỗ Mạnh Cầm mặt đầy biểu tình. Đậu, muốn tránh xa bà cô này rồi sao cứ gặp vậy. Bà này không cùng nhóm với Hisako sao.
Thật là không biết nói gì luôn.
14 Nhị nữ mở trừng mắt lắn nhìn cái bảng rồi nói:
-Ngươi … Làm cái gì đó.
-Thì quảng cáo a. Tôi đâu có giàu như các cô. Lão sư phụ chết tiệt chỉ cho tôi có 2 tháng tiền học còn nói “ tay làm thì hàm nhai”.
15 Cầm thầm kêu hỏng bét. Lại cái miệng không nghe lời. Va vào cô nàng lạnh băng độc mồm độc miệng thế naỳ thì đen rồi. Lại còn mở miệng bình luận người ta không phải muốn chết sao.
16 Tiếng khai cuộc vừa bắt đầu
Nene lấy từ trong thùng ướp lạnh ra 1 miếng thịt trâu đỏ mọng. Chất lượng cực tốt. Vừa mua cả con về giết lập tức mang đến đây luôn.
17 -Được rồi, bây giờ xin mời 3 vị giám khảo công bố lựa chọn của mình.
-Khoan đã….
Mạnh Cầm la lên khiến mọi người đồng thời quay lại nhìn hắn khiến mặt già không khỏi đỏ lên.
18 Tối hôm đó Kinokuni Nene về nhà. Nơi nàng ở là 1 tòa nhà đúng phong cách Nhật rộng rãi với sân cát và ao nhỏ, núi giả… Cả khu đất này bị nàng Sokugeki lấy được và bỏ tiền dựng nhà.
19 Hôm nay chính là ngày kết thúc 1 tháng quản gia. Mạnh Cầm hào phóng mời Nene ra ngoài ăn tối.
Một quán ăn sang trọng, 1 khung cảnh lãng mạng. Nhà hàng đã được bao chọn không 1 mống khách?
Tất nhiên là không rồi.
20 Hôm nay như bao ngày khác. Cầm lại đi học như bình thường và cũng không chút bận tâm vất hết cho Erina.
Đến trưa, 3 người lại ngồi ăn với nhau. Hisako lại gia hạn thêm 1 tháng nữa.