1 Gió thu ào ào thổi, núi non trùng trùng điệp điệp , hai thân kỵ tuấn mã gồm hai gã nam tử đứng trên ngọn núi lồng lộng. -Bẩm bối lạc gia, qua hết ngọn núi này chính là Trịnh huyện.
2 Phong cảnh bên ngoài đã bắt đầu mang hơi thở mùa thu, hoa rụng đầy vườn làm bầu không khí thêm hiu quạnh. Từng đợt gió ào ạt thổi, Hoa Nguyệt Hà nghe gió rì rào bên tai, mông lung nhìn xa xa phía sân nhà nơi những đóa hoa lay động, vẻ mặt trầm ngâm.
3 Đêm lạnh lẽo ẩm thấp, trong hiên phòng khách sạn Duyệt Lai nổi tiếng, hai nam nhân vẻ mặt nghiêm trọng trang phục đen tuyền cầm đuốc trò chuyện. Một gã gương mặt khôi ngô nhướng mày hỏi : -Nguyên Hạo, đã hai ngày rồi, chúng ta vẫn chưa tìm được bối lạc gia, hay là người đã nhớ nhầm nơi chỗ hẹn với người rồi ? -Nhiều chuyện, làm sao ta nhớ nhầm địa điểm bối lạc căn dặn chứ ? Một ngày tìm kiếm vô vọng khiến Nguyên Hạo mỏi mệt càng thêm bất mãn với lời phỏng đoá n bậy bạ của thuộc hạ.
4 - Lão bá, cho hỏi mấy ngày nay ông có thấy một nam nhân bộ dạng thế này đi qua đây không ?Nguyên Hạo hỏi một lão nhân tóc hoa râm, đang ngồi nhàn nhã trước sân.
5 - Vì sao ?Hoa Nguyệt Hà kinh ngạc hỏi. - Vì sao à? Có nhân tức có quả , ta chỉ đáp lại những gì nàng đã làm với ta thôi. Còn việc hạ nàng ăn mê dược thì với ta ngoài lạc thú ra nàng còn gì đáng nói chứ, haha.
6 Trời đã vào giữa đông, không khí lạnh lẽo cắt da cắt thịt. Từ nhỏ sinh trưởng ở phương nam quanh năm nắng ấm, Nguyệt Hà chưa bao giờ biết mùa đông phương bắc có thể lạnh lẽo rét buốt thịt xương đến thế.
7 Nguyệt Hà cẩn thận từng bước dò dẫm trên con đường mòn đọng nước lầy lội, lòng không ngờ đêm qua dòng suối đã đóng băng tích một lớp dày trơn trượt phả hơi lạnh lẽo buốt lên tận óc.
8 Bước chân Hoa Nguyệt Hà nhanh chóng mau lẹ hơn. Để tránh giẫm lên dấu bánh xe lầy lội kẻo lại trượt té nguy hiểm như hôm trước, nàng đạp bằng dấu chân trên tuyết sau đó mới tiếp tục vững chãi bước tiếp.
9 Hai ngày sau , tại đại sảnh của Tĩnh Hiền viện. -Bẩm cách cách, mời người dùng trà!Ngụy ma ma một bên không lơ là việc chăm sóc phúc tấn còn đang mê man bất tỉnh, một bên không dám thất lễ vội bưng bát trà lên, chiêu đãi người khách gần đây đến tạm cư tại Lễ Vương phủ, Mẫn La cách cách.