1 Tháng 3, mưa dầm liên miên, trời vừa mới sáng rỡ đảo mắt liền mưa to nặng hạt, mây mù xám đen bao phủ đầy bầu trời. Tuy nói mưa xuân ấm áp, nhưng lúc ban đầu cũng không tránh được lạnh lẻo đến thấu xương.
2 Dịch Sở chính là đang đau lòng cho cô gái nhỏ nhà người khác, thình lình nghe con trai hỏi, thu hồi ánh mắt, thở dài gật đầu một cái. “Ừ, mấy năm nay vẫn luôn không có.
3
Đèn đường nhàn nhạt tản ra màu sắc ấm áp, trong đêm tối có vẻ phá lệ ôn hòa.
Cố Trầm Quang nhìn bóng đêm bên ngoài, lại nhìn cô gái nhỏ bên cạnh mình, suy nghĩ một chút, dắt tay cô cầm trong lòng bàn tay.
4
Cố Trầm Quang dẫn Lộ Nam Tâm đi chơi. Trạm thứ nhất là đi quảng trường.
Tới Bắc Kinh ba tháng, đây là lần đầu tiên Lộ Nam Tâm nhìn thấy quảng
trường, khó tránh khỏi kích động.
5 Không lâu sau đó Cố Trầm Quang rời đi. Lộ Nam Tâm đứng trước cửa, mắt thấy anh kéo hành lý ngồi xe rời đi, cảm giác mất mác trong lòng từng chút từng chút một trào lên, trước mắt nhanh chóng trở nên mơ hồ, vành mắt nóng lên, lỗ mũi ê ẩm, không cách nào ức chế khổ sở.
6
Rất nhanh, người nọ ở đầu dây bên kia vang lên giọng cười trầm thấp chui vào lỗ tai. “Nam Nam, chúc mừng năm mới. ”
“Chú Tiểu Cố, chúc mừng năm mới! Chú có ăn sủi cảo không?” Lộ Nam Tâm cong mi, cười híp mắt hỏi anh.
7 Ngày hôm sau, sau khi tỉnh lại, Lộ Nam Tâm mơ mơ màng màng, chuyện đầu tiên làm là sờ trán…. . Cũng may, đã hạ sốt, trên trán đều là mồ hôi lạnh cả một đêm sốt cao.
8 Lộ Nam Tâm nắm chặt tay, đứng ở cửa nhìn Cố Trầm Quang. Đột nhiên cô có chút xấu hổ. Hai tay giấu ra sau lưng, mười đầu ngón tay xoắn xuýt, tất cả đều rối rắm cùng một chỗ.
9 Dịch Sở bị nghẹn không nói ra lời. Lòng tự ái của người phụ nữ trung niêng tương đối mãnh liệt. Bà trừng con trai mình một cái, anh một thân vân đạm phong khinh, khí định thần nhàn, có thể làm tức chết người.
10 Lúc Cố Trầm Quang trở lại khu nhà, trời đã nửa tối, mấy ngôi sao lẻ loi treo trên bầu trời, lảo đảo muốn ngã.
Anh dừng xe, cả bãi đậu xe chỉ còn lại màu sắc của những bóng đèn nhân tạo, màu trắng chói lọi chiếu sáng cả bãi đậu xe thành một mảnh tái nhợt, trống trải.
11 Lúc Cố Trầm Quang trở lại khu nhà, trời đã nửa tối, mấy ngôi sao lẻ loi treo trên bầu trời, lảo đảo muốn ngã.
Anh dừng xe, cả bãi đậu xe chỉ còn lại màu sắc của những bóng đèn nhân tạo, màu trắng chói lọi chiếu sáng cả bãi đậu xe thành một mảnh tái nhợt, trống trải.
12 Lộ Nam Tâm cực kỳ sửng sốt, ngốc tại chỗ, cả linh hồn trong nháy mắt trống không.
. . . . . . Có thai? Là huyết mạch quang minh chính đại của nhà họ Lộ, cho nên…… không cần đứa con riêng như cô nữa…….
13 Lộ Nam Tâm cực kỳ sửng sốt, ngốc tại chỗ, cả linh hồn trong nháy mắt trống không.
. . . . . . Có thai? Là huyết mạch quang minh chính đại của nhà họ Lộ, cho nên…… không cần đứa con riêng như cô nữa…….
14 Thật ra trong lòng Cố Trầm Quang tràn đầy tức giận. Anh cũng không biết tại sao trước khi đi Lộ Nam Tâm ngay cả một cú điện thoại cũng không gọi cho anh.
15 Thật ra trong lòng Cố Trầm Quang tràn đầy tức giận. Anh cũng không biết tại sao trước khi đi Lộ Nam Tâm ngay cả một cú điện thoại cũng không gọi cho anh.
16 Lộ Nam Tâm rũ mắt: ". . . . . . Ngày đó cũng không phải là Chủ nhật. "
Hoàn toàn tìm không được lý do, Cố Trầm Quang không khách khí vạch trần: “Xảy ra chuyện lớn như vậy, có phải Chủ nhật hay không rất quan trọng sao? Bình thường không phải là Chủ nhật, chú cũng không phải là cũng gọi điện thoại cho Nam Nam hay sao?”
Quả thật, bình thường lúc Cố Trầm Quang thỉnh thoảng rảnh rỗi, tính toán thời gian xem nếu Lộ Nam Tâm có thể nghe điện thoại hay không, cũng gọi về nhiều lần.
17 Lộ Nam Tâm rũ mắt: ". . . . . . Ngày đó cũng không phải là Chủ nhật. "
Hoàn toàn tìm không được lý do, Cố Trầm Quang không khách khí vạch trần: “Xảy ra chuyện lớn như vậy, có phải Chủ nhật hay không rất quan trọng sao? Bình thường không phải là Chủ nhật, chú cũng không phải là cũng gọi điện thoại cho Nam Nam hay sao?”
Quả thật, bình thường lúc Cố Trầm Quang thỉnh thoảng rảnh rỗi, tính toán thời gian xem nếu Lộ Nam Tâm có thể nghe điện thoại hay không, cũng gọi về nhiều lần.
18 Buổi tối hôm đó Cố Trầm Quang trở về, cả đêm lên kế hoạch đi du lịch, từ lộ tuyến đón xe đến địa điểm ăn uống, đầy đủ mọi thứ.
Lộ Nam Tâm tiến tới gần nhìn, xem thế là đủ rồi.
19 Buổi tối hôm đó Cố Trầm Quang trở về, cả đêm lên kế hoạch đi du lịch, từ lộ tuyến đón xe đến địa điểm ăn uống, đầy đủ mọi thứ.
Lộ Nam Tâm tiến tới gần nhìn, xem thế là đủ rồi.
20 Đêm hôm đó lúc Lộ Thịnh Minh đi, mưa vẫn tí tách rơi bên ngoài, mang theo cả tuyết.
Lộ Nam Tâm không có đi ra ngoài, đứng thừ người ra ở bên cửa sổ hồi lâu.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 35
Thể loại: Nữ Phụ, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 17