1 Rạng sáng khi mười hai tiếng chuông vang lên, đêm khuya yên tĩnh, yên tĩnh giống như địa ngục không có linh hồn, gió thổi không ngừng nghỉ, những mảnh vụn ở ven đường đều bị gió thổi tung lên.
2 Cơ sở nghiên cứu rắn ở Trung Quốc, nơi này có những trang thiết bị khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất, hơn hai nghìn chủng loại rắn, là một khoa nghiên cứu rắn chuyên nghiệp và lớn nhất cả nước.
3 Rừng mưa nhiệt đới đều có đặc điểm kết cấu vô cùng đặc biệt, bởi vì hoàn cảnh sinh trưởng quanh năm cực nóng, ẩm ướt, hình ảnh rừng mưa nhiệt đới cao lớn rậm rạp, độ cao trung bình ba mươi mét trở lên, từ vòm cây đến những cây cối ẩn sâu bên trong chia làm nhiều tầng, bao quanh lẫn nhau.
4 Thạch động này không có lối rẽ , tính chất nước bùn dưới chân khôi phục nguyên dạng rất nhanh, trên trăm con rắn đi qua mà cũng không thấy một chút dấu vết nào.
5 Xích Nguyệt quốc, Bạch phủ thừa tướng. Sân sau ở phía tây phủ thừa tướng, mỗi ngày vào giờ này đều diễn ra một màn trình diễn quen thuộc. "Tiện nhân sinh ra nghiệt chủng, ngươi và nương ngươi giống nhau đều là đồ đê tiện".
6 Thân thể đau nhức rã rời truyền đến khắp mình mẩy chân tay, vốn tưởng là mình đã chết, bây giờ mở mắt ra nhìn thấy khắp bãi tha ma toàn là xác người. Bạch Băng khẽ chớp mắt, rắn lớn tấn công, sương mù mờ mịt, sau đó nàng hôn mê, hơn trăm con rắn bao vây tấn công, nhưng rắn không cắn chết nàng, hiện tại vẫn còn sống.
7 "Tỷ tỷ. . . . . " Bạch Nham kéo áo Bạch Băng, mũi sụt sịt "Chúng ta rời nơi này đi. . . "Bạch Băng cúi đầu thấy một đôi mắt trong veo sáng ngời, tràn đầy sự quan tâm, lo lắng thì trái tim xẹt qua một dòng nước ấm áp, giọng nói dịu dàng: "Chúng ta không phải đi đâu cả, muốn đi cũng là người khác phải đi, yên tâm, từ nay về sau tỷ sẽ bảo vệ đệ, những người đó ta sẽ không bỏ qua cho bất kỳ ai".
8 "Tỷ tỷ. . . . ta tới tìm ngươi đây. . . . . . " Âm thanh vang lên vô cùng thê thảm. "A. . . . Cứu mạng a. . . . " Bạch Lam nhìn người trước mặt, một thân quần áo màu trắng nhiễm toàn máu tươi loang lổ khắp nơi.
9 "Mau. . . . . Nước lanh, đi lấy nước lanh. . . . . " Các vị tiểu thư đứng lên hô to gọi nhỏ, đau lòng cho Trần Dung nhưng cũng không quên nhìn chằm chằm đầu sỏ gây ra chuyện -- Bạch Băng.
10 Bạch Nham chạy tới không hiểu gì, nhìn tỷ tỷ hỏi: "tại sao lại ầm ĩ vậy tỷ". "Đây là âm thanh chó mẹ kêu loạn ạ ! Chẳng lẽ người không nghe thấy sao? hơn nữa còn là chó mẹ ngã chổng vó lên trời ".
11 Bạch Nham quay sang chăm chú nhìn Bạch Băng đầy lo lắng, vẻ mặt ngập ngừng muốn nói. . . rồi lại thôi. "Đứa ngốc, tỷ tỷ bây giờ không giống như trước kia, có thể bảo vệ mình cùng đệ, phải tin tưởng tỷ tỷ".
12 "Hư. . . . Phu nhân, cẩn thận tai vách mạch rừng, nô tỳ cảm thấy bây giờ thất tiểu thư rất khác trước đây, nếu bị người có tâm nghe được sau lại đi mật báo cho thất tiểu thư, sợ rằng thất tiểu thư nhất định sẽ lại dở trò mờ ám".
13 Tây viện"Thất. . . . thất tiểu thư phu nhân mời thất tiểu thư đi ngắm hoa ở đông viện". Tiểu Thúy nhìn Bạch Băng bằng ánh mắt lo sợ, sau đó liền cúi đầu.
14 Nếu nàng không ra tay, chỉ sợ người bị hủy dung là nàng. Đại phu nhân run rẩy chỉ tay về phía Bạch Băng: "Ngươi thật độc ác". "Ai có thể làm chứng đây là ta làm?" Bạch Băng hơi nhíu mày, ăn vạ chưa ai có thể so được với nàng.
15 Ngày hôm sau ánh mặt trời chiếu xuống chói chang, xuyên qua tầng lá cây chiếu lên trên bóng dáng một người đang bận rộng ở trong rừng rậm. Bạch Băng đeo cái sọt trên lưng, tay cầm ít thảo dược vừa mới hái được, ở nơi này không chỉ lấy ma thú làm chủ mà còn có cả chế thuốc nữa.
16 Bạch Hào vừa nhìn thấy Bạch Băng, ngay tức khắc trên mặt liền nở nụ cười" Ngươi, nha đầu này lại vừa chạy đi đâu chơi, để mặt mũi nhem nhuốc giống như con mèo vậy".
17 Nàng muốn cho bọn họ biết, ở Xích Nguyệt quốc này ngoại trừ hoàng thượng ra thì chính là thiên hạ của Vương gia nàng ( nhà họ Vương ko phải lục Vương gia đâu nhé).
18 Vương Lượng nhìn quần áo của nữ nhi, trong lòng thật xót xa, mà rắn này lại không thể chọc vào được. Thế nhưng đầu óc nóng lên, không kịp suy nghĩ thì đôi tay đã bắt đầu xé rách quần áo của Vương Đông.
19 Sau khi cuộc náo loạn qua đi, phủ thừa tướng đã trở lại bình thường. Bạch Băng ngồi xổm trong phòng khách, cúi người xuống búng tay một cái lên trán tiểu kim: "Hôm nay làm không tệ".
20 Lục vương phủ. Giữa đêm khuya lúc này lục vương phủ đèn đuốc sáng ngời, trong phòng có hai nam tử đang ngồi đối diện nhau. "Lục đệ, nghe nói hôm nay ngươi xin thánh chỉ để thất tiểu thư của Bạch phủ thừa tướng vào vương phủ ở, đây không phải là sự thật chứ?" Xích Liên Vũ ngồi ở bên bàn sách, dùng nói nói cực kỳ kinh ngạc mà hỏi.