41 Ban đêm yên tĩnh, ánh sáng rực rỡ hòa cùng với cơn gió lạnh thổi qua. Sau sự kiện ầm ĩ đó là quang cảnh vô cùng yên tĩnh, toàn bộ vạn vật xung quanh giống như đang chìm trong giấc ngủ say.
42 Sáng sớm, mặt trời chậm rãi mọc lên cao chiếu sáng tất cả sân rộng. Ánh mặt trời chiếu xuyên qua cửa sổ rơi vào trên từng người ở bên trong phòng, làm cho làn da trắng nõn mê người trở nên sáng bóng như ngọc có vẻ càng thêm mềm mại.
43 Đêm tối bắt đầu lùi đi, trong màn đêm đen dần dần trở nên sáng sủa, khôi phục lại sự yên tĩnh. Một đêm này đã khiến cho rất nhiều người không ngủ được.
44
45 Lục vương phủ. Trong đình nghỉ mát ở giữa hoa viên, một nam một nữ ngồi tại trên ghế, vẻ mặt nam tử thì lo lắng, nữ tử thì đôi mày liễu gắt gao nhăn lại.
46
47 Gió thổi mây trôi, thoáng cái một tháng đã trôi qua. Vào tháng tám hoa quế tỏa hương, rơi rụng khắp trên đất. Cảnh đẹp của hoa quế khiến cho rất nhiều người phải tranh nhau cả tụng vẻ đẹp này.
48
49 "Thất Huyết Linh Lung này là bắt buộc phải có sao" Thần Công Liên ngồi bên trên ghế đá, vẻ mặt đầy ý cười mở miệng. Bạch Băng nhẹ nhàng nâng mắt: "Xem diễn trò là được rồi, đừng có lắm lời!"Nói xong cũng ngồi xuống vị trí đối diện với Thần Công Liên.
50
51
52
53 Thời điểm vào lúc nửa đêm khi Lãnh Dao đi tiểu, vô ý phát hiện ra Bạch Nham đang một mình chạy tới doanh trại của quân địch, vì cảm thấy tò mò nên nàng mới đi theo.
54 "Ầm Rầm. . . . . . . . . . . . . . A. . . . . . " Trong lúc mọi người còn chưa phản ứng kịp thì từ trong miệng Tiểu Bạch đã thả ra một đạo ánh sáng, nhất thời làm cho đám nhân mã phía trước bị nổ tung dập nát.
55 Lúc này chỉ còn có gió thổi qua, trăm vạn nhân mã cùng vô số ma thú ở trên chiến trường đều yên tĩnh một cách thần kỳ. Bọn chúng không biết phải an ủi bằng cách nào, chỉ biết im lặng ngu ngốc nhìn nàng, cùng nàng chia sẻ nỗi đau.