1 “Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô. ”
Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở của hắn như một loại chú ngữ của ác ma khiến cho người ta hoảng hốt.
2 Phong Quang ngồi ở trong quán cà phê đương nhiên không phải vì theo dõi nam nữ chính, nam nữ chính thế nào cũng không liên quan đến nhiệm vụ của cô.
3 Được, người đàn ông này không phải động vật ăn thịt, thì là ăn cỏ.
Phong Quang trong lòng như có một đàn cừu nhảy qua, giờ phút này cô không khỏi hoài nghi sức quyến rũ của bản thân, không có hào quang Mary Sure đúng là có vấn đề, câu một tên nam phụ cũng phí sức lớn như vậy.
4 Bạch Trí xoay người rời khỏi, một đôi tay ôm chặt lấy cánh tay hắn, hắn quay lại, gần như lấy giọng điệu lạnh nhạt nói: “Tiểu thư, đưa cô đến đây là đã hết lòng, tôi không có lý do gì phải phụ trách an toàn tính mạng của cô.
5 Lúc này Phong Quang thật sự rất yên tĩnh, sau khi bị Bạch Trí ôm lên xe, bả đầu cô liền hướng qua chỗ khác, không cho Bạch Trí nhìn đến biểu tình của cô, nhưng cô dường như quên mất là cửa kính thủy tinh sẽ phản chiếu gương mặt của cô.
6 Cho dù thế nào đi nữa, mỗi ngày mặt trời vẫn sẽ xuất hiện ở đằng Đông, mà sáng sớm hôm nay, có rất nhiều cô gái độc thân cảm thấy tức giận.
7 Phong Quang phớt lờ tất cả mọi người, cô lập tức đi tới trước mặt Bạch Trí, đoan trang tươi cười thanh lịch, “Chào mừng đến với buổi tiệc của tôi.
8 “Hạ tiểu thư, cô muốn gì thì cứ việc nói thẳng đi. ” Mỹ nhân trong ngực nhưng tâm Bạch Trí một chút cũng không loạn, cố ý tiếp cận như vậy cũng chỉ để che giấu mục đích cuối cùng mà thôi.
9 “Ah, sủi cảo chỗ này ngon ghê. ” Phong Quang một tay cầm muỗng ngẩng đầu ca ngợi, “Làm sao anh biết được chỗ ngon này vậy?”
“Đây là quán ăn trước đây tôi hay đến.
10 “Bạch Trí, sao lại không nói chuyện?” Phong Quang nghiêng đầu hỏi hắn, nhưng lập tức lại ngọt ngào cười nói: “Quên đi, anh không nói lời nào cũng tốt.
11 “Chỉ vì tôi không phải Tống Mạch. ” Sau khi yên lặng thật lâu sau, Bạch Trí mới phát ra một câu không mang theo bất kỳ cảm xúc nào.
Phong Quang nghiêm túc nói: “Thì bởi vì anh chính là anh, cho nên em mới thích anh.
12 Hạ Triều bình tĩnh nói: “Con cùng Tống Mạch chỉ cần kết hôn là được, con đã qua tuổi có thể ngây thơ rồi, chuyện tình cảm không nên muốn hoàn hảo, kết hôn trước, sau kết hôn con muốn tìm đàn ông chơi đều được, nhưng đừng có lên giọng phô trương mà làm.
13 Mỹ nhân cười, “Xin chào, cho hỏi cô là nhân viên công ty Trát Nam phải không?”
“Đúng vậy… tôi là. ” Thu Niệm Niệm yên lặng bồi thêm trong lòng một câu, tuy rằng cô chỉ là phụ tá trong văn phòng của Tống Mạch, “Tôi gọi là Thu Niệm Niệm, xin hỏi cô là?”
“Tên tôi là Hạ Phong Quang, tôi mới đến, cô có thể dẫn tôi đi tới phòng nhân sự để đưa tin không?”
“Tất nhiên là được!” Mỹ nhân yêu cầu luôn luôn làm người ta khó mà cự tuyệt, huống chi đây còn là một mỹ nhân bình dị gần gũi, “Hạ tiểu thư, mời đi bên này.
14 Nghe được tiếng mở cửa, cô gái nằm trên sofa dụi mắt ngồi dậy, cô mơ màng nói: “Anh đã về. ”
Là Phong Quang.
Bạch trí đi qua liếc mắt tư thế ngồi của cô lộ ra hai đùi trắng bóng, ánh mắt hắn dừng trện trên gương mặt còn mơ ngủ của cô: “Sao em lại ở đây?”
“Bởi vì em nhớ anh đó.
15 Ánh mắt Phong Quang ngơ ngác, “Hả, anh nói gì?”
“Em nghiên cứu điều tra chuyện của Thu Niệm Niệm sẽ làm anh nghĩ… em đem nhiệt tình đối với anh chia bớt đi rồi.
16 Phong Quang cái gì cũng không để ý đi đến thang tháng, nhưng còn chưa đi tới thang máy thì góc hành lang có một cô gái lao ra lập tức đụng vào cô, may mà cô kịp đỡ tường nên không bị ngã sấp xuống.
17 “Hạ, Phong, Quang! Cô muốn chết!” Tống Mạch không phải chỉ tức giận bình thường, hắn buôn tay đang nắm Thu Niệm Niệm, từng bước lại gần Phong Quang.
18 “Hừ, tôi biết cậu là ai, con nhóc nhỏ này mỗi này đều nhắc đến cậu, tôi không muốn biết cũng khó, tại sao Tống Mạch kêu cậu tới, hắn ở đâu?”
“Tổng tài hắn…”
Không đợi Bạch Trí nói xong Phong Quang đã lôi kéo hắn ngồi xuống, ngắt lời hắn: “Tống Mạch đi chơi trò hoàng tử và cô bé lọ lem với Thu Niệm Niệm của hắn rồi, cho nên hôm nay Bạch Trí nhà tôi bàn công việc với anh.
19 “Bạch tiên sinh, xem ra không chỉ tôi mà Phong Quang cũng biết thân phận của cậu, nói không chừng Phong Quang đã đoán được cậu ở bên cô ấy chẳng qua là muốn lợi dụng cô ấy thôi, như vậy bây giờ cậu tính làm sao ha?”
Tới tận lúc lái xe, trong đầy Bạch Trí không ngừng vang đi vang lại lời nói của Bạch Trí đến mức người bên cạnh nói gì hắn cũng không nghe thấy.
20 Phong Quang nhìn Bạch Trí ý muốn để hắn đưa ra quyết định.
Bạch Trí lại xem như không thấy Tống Mạch và Thu Niệm Niệm, như bình thường trực tiếp lái xe qua người bọn bọ, mà đôi tình nhân còn say mê liếc mắt đưa tình nhau cũng không chú ý đây là xe của người quen.
Thể loại: Xuyên Không, Nữ Phụ, Truyện Teen
Số chương: 15
Thể loại: Xuyên Không, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Khoa Huyễn, Nữ Phụ
Số chương: 50