21 Bởi vì âm mưu quỷ kế của nam phụ Bạch Trí, công ty nam chính Tống Mạch rơi vào tình trạng nguy hiểm trước nay chưa từng có, lúc mẹ hắn lấy cái chết ép hắn cũng là lúc hắn rơi vào đường cùng thì hắn cuối cùng cũng nhớ bản thân còn có một vị hôn thê xuất thân là con của nhà tài phiệt.
22 Phong Quang cố ý quay đầu đi, làm như không thèm để ý tới hắn.
Bạch Trí cười cười, ngồi ở đầu bên kia xích đu, hắn cầm lấy tay cô, “Xin lỗi, hôm nay anh đến muộn.
23 Khi công ty lớn Trát Nam từng xưng bá thương trường đột nhiên rơi đài trong một đêm, thì xí nghiệm Hạ thị lấy thế công không già cản được quyết đoán trở thành người thừa kế trở thành trung tâm thương mại mới, hơn nữa có xu hướng còn mạnh mẽ hơn so với Trát Nam, nghe nói đây là do tổng giám đốc mới mà Hạ thị mới tuyển vào, thật ra nói là tổng giám đốc nhưng lại tương đương với người nắm quyền hành với toàn bộ Hạ thị, bởi vì chủ tịch Hạ Triều càng ngày ngày càng mặc kệ mọi chuyện.
24 Trong thế giới “rỗng”, ngoại trừ màu trắng thì không còn bất kỳ thứ gì khác.
Phong Quang nhìn tấm bảng xuất hiện trước mặt biến số điểm trở thành sáu mươi sáu mà cười hài lòng.
25 Phong Quang đi đến cửa liền gặp được thừa tướng Hạ Triều cùng phu nhân Vương Từ của ông, đối với vẻ ngoài của Phong Quang hai người đều vừa lòng gật gật đầu.
26 Tiêu Phần ha ha cười nói: “Nếu không ngại quân sư cứ việc nói một câu, ngươi muốn ta ban thưởng cho ngươi cái gì?”
“Bệ hạ, thần cũng không cầu cái gì, nhưng có một chuyện thỉnh bệ hạ có thể cho binh sĩ chiến thắng hồi triều lần này có thể nghỉ ba ngày, cũng có thể cho phép bọn họ về nhà gặp mặt người thân thì thật tốt.
27 Canh phòng của Đế đô nhanh chóng trở nêm nghiêm ngặt hơn bởi vì Quỷ vương hạ lệnh, trong thành có gian tế của Quảng Lưu quốc, phải tróc nã truy án, cho dù là xe ngựa của hoàng thân quốc thích đều phải dừng lại kiểm tra.
28 “Ta không có nói chuyện nhiều với Quỷ vương điện hạ, nhưng mà mọi chuyện về hắn ta đều biết rất rõ ràng. ” Phong Quang tự nhiên mà trấn định, từ chỗ hệ thống nàng đã biết rõ tư liệu của nam chính, nhưng sẽ không có người hoài nghi chuyện thiếu nữ sẽ làm sao mà chủ động tìm hiểu vị hôn phu của mình.
29 Hắn là một nam nhân thương hương tiếc ngọc sao? Đương nhiên không phải, chỉ là hắn bị thương, nhiệt độ cơ thể dần dần tăng lên cảnh cáo hắn cần tìm một chỗ nghỉ ngơi mà thôi, đáng tiếc đại tiểu thư này cũng không biết, tất nhiên nàng không biết là may mắn của nàng, mắc công nàng sinh ra tâm tư chạy trốn thì trên cổ liền lưu lại một vết kiếm.
30 Tất nhiên không phải chỉ cải trang đơn giản như vậy. Nam nhân mang Phong Quang dẫn vào một tiệm may, trực tiếp đem một thỏi vàng đặt lên bàn lại đích thân chọn cho nàng một bộ nam trang, đợi Phong Quang thay xong y phục đi ra thì nàng đã biến thành một chàng trai có thân hình gầy yếu, mà hắn cũng thay áo đen thành một bộ trang phục màu xám, gọn gàng sạch sẽ.
31 Trong gian phòng u ám, Phong Quang hít phải mê hương đầu óc hỗn loạn, nàng vốn ngủ được rất ngon giấc, hơn nữa hít phải mê hương đáng ra vẫn chưa thể tỉnh dậy mới đúng.
32 Nửa đêm gió thổi lạnh lẽo, tuy là có ánh sáng nhưng ánh trăng lại không có độ ấm.
Phong Quang nắm cổ áo thật chặt, trên đường không như ban ngày đông đúc nhộn nhịp mà một bóng người cũng không có, nàng an tĩnh đi sau lưng hắn, không khí lạnh lẽo làm cho nàng tự tưởng tượng không biết có khi nào sẽ có một con ma đột nhiên bay ra không.
33 Phía trên bàn cờ, không đến mười bước quân đen sẽ thua, Thiên Thiên Vạn lại một lần nữa bị ngược thương tích đầy mình, hắn tin bản thân đã hoàn toàn bị người ta diệt sạch, run run rẩy rẩy nhìn về nam nhân đối diện, hắn vô cùng đau đớn nghĩ chủ tử hắn nhàm chán làm gì không làm, tại sao lại đi tìm hắn chơi cờ hả!? Vì thế khi nhìn đến Phong Quang chậm chạp đi đến, hắn như là nhìn thấy cứu tinh, không chỉ vậy, sau khi nhìn rõ dung mạo của nàng ánh mắt hắn liền sáng ngời.
34 Ngồi ở quán trà nửa canh giờ, Tuyết Ám dường như đã có được tin tức mà mình muốn, hắn mang theo Phong Quang đứng dậy rời đi, bọn họ vẫn duy trì vị trí một trước một sau y như lúc đến, nếu hắn không mở miệng thì nàng cũng không nhiều lời.
35 Phong Quang bị cảm, còn là cảm mạo rất nghiêm trọng phải nằm trên giường hai ngày, hơi thở cũng theo nhiệt độ cơ thể mà nóng lên.
“Công tử, thể chất của nàng suy yếu, cho nên lần phong hàn này rất nghiêm trọng.
36 Thời gian ba ngày, mỗi nàng đều phải một lần trải qua Tuyết Ám châm chọc khiêu khích còn đe dọa, Phong Quang nếu cơ thể còn không khỏi thì chính nàng cũng buộc bản thân đúng hạn uống thuốc đem bệnh tật đánh bay, nếu không nàng không phải bị bệnh chết, mà trước tiên bị hắn dọa đến suy tim mà chết.
37 “Vậy Lạc Mai bọn họ…”
“Yên tâm đi, bọn họ có năng lực phi phàm, trừ khi Quỷ vương tự thân xuất mã, không thì khó mà bắt được bọn họ.
38 “Hạ tiểu thư, không có người nào nói cho ngươi biết là không nên hỏi những vấn đề liên quan đến vết thương của người khác sao?” Giọng Tuyết Ám trở nên lạnh lẽo, ánh mắt hắn cũng nhiễm sương lạnh giá.
39 Tuyết Ám khoanh tay, lưu manh mười phần nói: “Nếu ta không trả người thì sao?”
“Vậy chỉ có thể cướp. ” Lạc Ưng cười hớ hớ nói: “Tiểu thư xinh đẹp như vậy ngoan ngoãn đứng cạnh huynh đệ, nghĩ đến việc cướp được nàng vào tay liền cảm thấy hưng phấn.
40 Nhiệt độ hạ xuống cùng gió lớn thổi tới, cát trên bề mặt bắt đầu bay lẫn trong không khí.
Lạc Ưng hàng năm sinh hoạt tại sa mạc lập tức phát hiện thời tiết thay đổi, “Bão cát sắp tới, này, nhanh chạy vào trong phòng!”
Bạch Dung không nhúc nhích, cho nên Tiêu Nhược cũng không động.
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Phụ, Xuyên Không
Số chương: 19
Thể loại: Truyện Teen, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 30
Thể loại: Xuyên Không, Nữ Phụ, Truyện Teen
Số chương: 15
Thể loại: Truyện Teen, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 39