1 Editor: coki (Mèo)Đầu năm nay xuyên qua là chuyện bình thường như cơm bữa. Đi trên đường thứ chú ý nhất không phải là tai nạn giao thông, rơi xuống nước thứ đáng lo lắng nhất không phải là chết đuối, đụng vào tường thứ quan tâm nhất không phải là cục u trên trán mà phải cảnh giác chuyện xuyên qua, đặc biệt cảnh giác chuyện đột nhiên xuyên qua.
2 Editor: coki (Mèo)Ngày thành thân đó thời tiết rất đẹp, tháng năm xuân về, các loài hoa nở rộ ở khắp nơi, đua nhau khoe sắc. Đường phố trong thành Lâm Giang vô cùng náo nhiệt.
3 Editor: coki (Mèo)Hóa ra gã sai vặt tới đón dâu là người hầu thiếp thân của Tô tam thiếu gia tên là Thanh Phong. Thái độ của Thanh Phong lạnh nhạt dẫn Quân Nhược Thủy vào động phòng, lỗ mũi hướng lên trời hừ một tiếng, đóng cửa rời đi, lưu lại Quân Nhược Thủy cùng Tô Tử Bội mặc hỉ phục đỏ thẫm, đầu đội khăn voan màu đỏ đang ngồi yên lặng ở bên mép giường.
4 Editor: coki (Mèo)Quân Nhược Thủy theo đuôi Tô Tử Bội xuyên qua những rường cột được chạm trổ, qua một hàng lang dài gấp khúc, qua một hồ sen nhân tạo đang nở hoa hồng nhạt cuối cùng cũng đến chính sảnh.
5 Editor: coki (Mèo)Sài phòng cực kỳ đơn sơ giống như bị bỏ đi, khắp nơi đều phủ một lớp tro bụi thật dày, đẩy cửa đi vào liền thấy bụi đất bay lên, xông vào mũi là một mùi ẩm mốc mục rửa do đã lâu không có người quét dọn.
6 Editor: coki (Mèo)Tô Tử Bội quay đầu khẽ hừ một tiếng: “Quân Nhược Thủy, tốt nhất là ngươi nên an phận một chút. Trước kia ta cho rằng người là kẻ ngu dốt không biết gì hình như là đã quá xem thường ngươi rồi.
7 Editor: coki (Mèo)Quân Nhược Thủy bĩu môi. Bất quá cảnh tượng tiếp theo làm cho nàng sợ ngây người. Một nam tử trên mặt dày đặc son phấn vặn vẹo vòng eo quyến rũ cười tiến lên đón, hai tay choàng lên vai nàng: "Ai nha, đây là tiểu thư nhà nào lại xinh đẹp động lòng người như vậy, có cần ta theo cùng nàng không?" Vừa nói thân thể nồng nặc mùi son phấn của hắn ta liền dán chặt trên người nàng, cặp mắt xinh đẹp yêu mị nghi hoặc nhìn nàng.
8 Editor: coki (Mèo)Ánh trăng như nước, lặng lẳng chiếu vào trong thành Lâm Giang, phảng phất làm cho cả tòa thành được bao bọc trong một tầng lụa mộng ảo.
9 Editor: coki (Mèo)Chỉ chốc lát sau, Quân Nhược Thủy liền cùng Vương Hân đi ra ngoài. Ngày gần giữ trưa, ánh mặt trời gay gắt, trên đường cũng ít có người qua lại.
10 Editor: coki (Mèo)Khá lắm! Buôn bán thịnh vượng. Khóe miệng Quân Nhược Thủy giơ lên, thật sự là không gian dối thì không buôn bán. Lão bản bán quan tài thì mong người ta chết, còn lão bản y quán thì nói người ta bệnh, haha.
11 Editor: coki (Mèo)Trong xe yên lặng không một tiếng động, Quân Nhược Thủy và Tô Tử Bội đều nhìn ra ngoài cửa sổ. Nhược Thủy len lén liếc Tô Tử Bội mấy lần, chỉ thấy mặt hắn trầm như nước, giữa lông mày mơ hồ có một chút chờ đợi cũng có một chút buồn bã.
12 Editor: coki (Mèo)“Bất quá là mèo mù đụng phải chuột chết thôi. ” Một giọng nữ bén nhọn, âm dương quái khí vang lên: “Đã sớm nghe nói Quân gia Tam tiểu thư từ nhỏ hèn yếu, tay không dính mực, không chừng bài thơ này là đồ ăn cắp của người nào đó đấy.
13 Editor: coki (Mèo)Quân Nhược Thủy đang nói chuyện thân thiết với Liễu Miên thì đột nhiên xa xa truyền tới tiếng cười giả dối thật không đúng lúc: “Yêu, muội muội, muội đã trở lại, tại sao không nói một tiếng để tỷ ra đón.
14 Editor: coki (Mèo)Trong đại sảnh Quân gia, Tô Tử Bội đang khom người cúi chào Quân Mẫn Đình, sau khi xong đại lễ lại mặt: “Tiểu tế bái kiến nhạc mẫu đại nhân, nhạc mẫu đại nhân khỏe.
15 Editor: coki (Mèo)Ngoài cửa Quân phủ, xe ngựa dành riêng cho Tô Tử Bội đang lẳng lặng chờ. Quân Nhược Thủy cùng Tử Trúc đi ra, Thanh Phong đang chờ đến chán muốn chết, gương mặt mất hứng, bất quá hắn vẫn còn biết lễ nghĩa vén màn xe giúp Quân Nhược Thủy, cung kính nói: “Thiếu phu nhân, mời lên xe.
16 Editor: coki (Mèo)Ánh hoàng hôn giống như muốn nấu chảy kim loại, mây chiều kết hợp với gió đêm lặng lẽ xẹt qua tán cây mang theo lạnh lẽo nhàn nhạt. Tô Mộ Bình lặng lẽ ngồi dưới bóng râm của cây ngô đồng xanh mát trong Di Tâm Cư, gió đêm thổi qua làm cặp mắt nàng ta khép lại như đang ngủ thiếp đi.
17 Editor: coki (Mèo)Nhẹ nhàng đóng lại cửa lớn màu đỏ thắm của cửa hàng, nghe thấy âm thanh ổ khóa vang lên thanh thúy, Quân Nhược Thủy sung sướng xoay người lại, giương mắt nhìn về chân trời xa xôi, mặt trời đã lặn về phía Tây.
18 Nhìn quanh tất cả Tô phủ đại khái chỉ có gian sài phòng vứt đi này là có khả năng làm chỗ trú cho nàng ta cho nên suy nghĩ một chút Quân Nhược Thủy tiện tay ôm nữ hài kia vào sài phòng nhẹ nhàng đặt nàng ta lên trên giường bằng ván gỗ đơn sơ sau đó vội vội vàng vàng chạy đến phòng để đồ vật ở Tố Tâm Cư tìm hòm thuốc mà nàng đã mang từ Quân gia khi tới đây ở rể, lấy ngân châm ra, cởi y phục của nữ hài, châm lên vài huyệt vị trên vai và lưng nàng ta.
19 Editor: coki (Mèo)Loại độc này Quân Nhược Thủy đã từng đọc qua trong quyển sách Thượng Cổ Độc Lý Thư của Lý Kiến Quá ở Cổ Vận Các, nó có tên là Mạc Ly.
20 Bảy ngày sau Quân Hiểu Phù đã có thể xuống giường chạy nhảy vui vẻ rồi. Từ phòng chứa củi đến Tố Tâm Cư, từ bần hàn đơn sơ đến quý khí thanh lịch đã làm cho nàng ta thất kinh, đợi đến sau độc còn tồn dư hoàn toàn biến mất thì nàng ta mới đi ra Tố Tâm Cư, nhìn thấy Tô phủ hùng vĩ, hoa lệ thì chậc chậc luôn miệng, cảm thấy nhìn như thế là đủ rồi.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 96