1 “Jason, tất cả tư liệu đều có trong đây, còn có hộ chiếu với vé máy bay của cậu. ”“Nhiệm vụ rất khẩn cấp sao?”“Đúng vậy. Theo tin tức chính xác mà chúng ta nhận được, đã có vài người mua hàng ở đông khu cảm thấy hứng thú với món hàng trong tay anh ta, chúng ta phải ngăn chặn lại trước khi món hàng đó được bán ra, bằng không hậu quả sẽ không thế tưởng tượng được.
2 Bóng đen đột nhiên cảnh giác ngẩng đầu lên, nhưng lại quay đầu về hướng cửa, đồng thời nhanh chóng đem các con chip đã hủy nhét vào túi áo cài cẩn thận, sau đó vươn tay chống lên bàn dùng lực một chút, thân thể liền xoay tròn nhảy xuống phía bên kia bàn, tránh khỏi loạt đạn thủ vệ vừa xông vào bắn ra.
3 Sở Lăng đang ẩn thân trên sườn núi để kính viễn vọng xuống, mày kiếm khẽ nhíu lại, suy nghĩ trong chốc lát, móc năm mảnh chip hướng dẫn trong túi ra nhìn một chút sau đó thuận tay ném xuống mặt đất, cuối cùng rút lưỡi kiếm Thụy Sĩ luôn mang bên người ra phá hủy từng mảnh.
4 Ray nhanh chóng nhặt lên khẩu súng ngắn, khẽ lắc cánh tay đau nhức do bị cửa xe va vào, tức giận lạnh lùng nói: “Mày nghĩ có thể chạy thoát sao? Còn không mau buông súng xuống!”Sở Lăng đột ngột xoay người, hướng họng súng về phía Ray, Ray lập tức nhanh chóng nhảy sang một bên, tiếng súng vang lên, một tên vệ sĩ phía sau Ray lúc nãy trúng đạn ngã xuống.
5 Trước sau đều bị ngăn chặn, Sở Lăng bị vây chặt e rằng hôm nay rất khó đào thoát. Cậu khẽ hít một hơi thật sâu, quên đi, chết thì chết, dù thế nào đi nữa cậu cũng tuyệt đối không khoanh tay chịu chết.
6 Sở Lăng xoay người nửa quỳ trên mặt đất, ánh mắt lóe sáng, lưỡi kiếm trong tay nhanh như chớp phóng về phía Alex. Ray cùng đám vệ sĩ còn chưa kịp kinh động, Alex nhẹ nhàng tránh sang một bên, lưỡi kiếm lướt qua ống tay áo của anh đâm vào cửa xe phía sau, cùng lúc đó hơn mười họng súng đồng loạt chỉa trên đầu Sở Lăng.
7 Alex dường như không muốn tiếp tục nói nữa: “Bọn em đi ra ngoài trước. ”Hai cô gái ngoan ngoãn nghe lời y đi ra cửa, một cô nàng quay đầu lại mỉm cười: “Alex, đêm nay anh có đến tìm em không?”Alex không muốn hứa hẹn nhíu mày, cũng không lên tiếng trả lời, hai cô nàng cũng quen với tính tình lạnh lùng của anh, mỉm cười duyên dáng rời đi.
8 Alex cười mỉm: “Tôi có nói muốn tim của em, nhưng tôi cũng không nói là phải moi ra, tôi muốn tim của một người đã chết làm gì? Nó đáng để tôi dùng một triệu đôla cùng tính mạng hơn mười thuộc hạ đổi lấy sao?”Sở Lăng càng thêm khiếp sợ nói: “Vậy anh…”Alex hạ thấp người dừng ngay trước mặt cậu: “Tôi muốn em yêu tôi, bởi vì trái tim tôi đã sớm rơi vào tay em.
9 Sở Lăng căn bản không dám nhìn về phía Alex, trong lòng cậu tràn ngập nỗi sợ hãi trước đây chưa bao giờ có, thân thể không kiềm chế được có chút run rẩy, chỉ có thể trơ mắt nhìn Alex áp lên thân mình.
10 Tình cảm mạnh liệt rốt cục chỉ dần dần lắng xuông khi Alex đạt được sự hưng phấn cực độ, anh thỏa mãn hôn nhẹ lên môi Sở Lăng, thì thầm gọi tên cậu: “Lăng, Lăng…”Sở Lăng nghiêng đầu nhíu chặt hai hàng chân mày, mệt mỏi nhắm mắt lại, đôi môi cũng mất đi màu phấn hồng mê người trở nên trắng bệch, trái ngược với vẻ mặt tràn đầy thỏa mãn của Alex, vẻ mặt cậu chỉ có tức giận cùng đau đớn.
11 Một lúc sau, Alex từ phòng tắm trở ra, dùng khăn mặt lau tóc, đi đến bên giường ngồi xuống, nhìn Sở Lăng đang nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, anh cầm lấy lưỡi kiếm đang đặt trên tủ nhỏ đầu giường cắt bỏ dây thừng trên cổ tay Sở Lăng, nhẹ nhàng kéo cánh tay đau nhức vì bị trói của cậu xuống, nhìn vết thương sưng đỏ ở cổ tay sau đó xốc chăn định ôm người cậu bế bổng lên.
12 Alex cũng sửng sốt, hai giây sau mới bắt đầu có phản ứng, ngọn lửa giận nhanh chóng bùng cháy bên trong đôi ngươi xanh biếc, nỗi giận điên cuồng cắn răng nói: “Em dám đánh tôi? Chưa có ai dám đối với tôi như vậy! Em muốn tìm chết sao?”Sở Lăng cố gắng chống đỡ thân thể lảo đảo muốn ngã, không chịu khuất phục hất cằm lên lạnh lùng nói: “Vậy sao anh không dứt khoát giết tôi đi?”Alex vô cùng tức giận bước tới trước, Sở Lăng lui về sau từng bước, mãi đến khi gần chạm vào giường, liếc mắt nhìn thấy lưỡi kiếm của mình đang nằm trên mặt tủ, không hê nghĩ ngợi liền cầm lấy đâm về phía Alex, tuy không hề phòng bị nhưng anh vẫn nhanh nhẹn lắc mình né được, nhưng thân thủ Sở Lăng cũng không phải loại bình thường, lưỡi kiếm sắc bén cắt đứt mảnh áo ang đang mặc trên người, để lại trên cánh tay trái một vệt máu.
13 Alex đang mạnh mẽ hôn Sở Lăng, dùng thân thể cường tráng vạm vỡ của mình áp phía trên khiến cho Sở Lăng không có cách nào thoát được, thế nhưng ngay lúc anh vừa xé được mảnh áo ngủ của Sở Lăng thì “phanh” một tiếng, cửa phòng bật mở, Ray lớn tiếng kêu tên anh sau đó cùng với một đám thủ hạ xông vào.
14 Alex liếc mắt nhìn Ray, xoay người ngồi xuống sô pha, thản nhiên nói: “Từ lúc nào anh bắt đầu quan tâm đến chuyện tôi lên giường với ai?”Lập tức trong đại sảnh vang lên một loạt tiếng hít sâu, cằm đám vệ sĩ vừa được nâng lên lại một lần nữa rớt phịch xuống đất, vị chủ nhân luôn thay đổi nữ nhân chóng mặt như thay quần áo sao lại đột ngột thay đổi khẩu vị a?Đôi ngươi xanh biếc của Alex lạnh lùng đảo một vòng đại sảnh, tất cả mọi người lập tức cúi đầu khép chặt miệng mình lại.
15 Ray nhìn Alex, nhịn không được lộ ra một nụ cười nhạo: “Đây là nguyên nhân gây ra vết thương trên môi với tay anh à?”Alex trừng mắt liếc Ray, khóe miệng miễn cưỡng giơ lên một tia cười khổ: “Đây là tát tai đầu tiên của tôi trong suốt hai mươi tám năm, có lẽ cũng chỉ có mình em ấy dám làm vậy, có thể thấy em ấy đặc biệt khác với mọi người, bảo tôi làm sao không yêu thương em ấy?”Ray nhướng một bên chân mày, cười than thở: “Lời nói này từ miệng anh phát ra thật khiến cho người khác giật mình, tôi trước nay chưa bao giờ nghĩ đến có một ngày anh cũng biết yêu thương một ai đó, hơn nữa lại còn là con trai.
16 Sở Lăng khẽ giương lên hàng lông mi dày xinh đẹp, liếc nhìn vật trong tay Alex, bổng nhiên vẻ mặt có chút biến đổi, vật trong tay Alex chính là mảnh chip hướng dẫn cuối cùng, là thứ cậu tìm đủ mọi cách đề có được, cũng là nỗi lo lắng chưa hoàn thành nhiệm vụ của cậu khi bị bắt.
17 Một lúc sau, Alex mặc áo ngủ từ phòng tắm bước ra liền nhìn thấy Sở Lăng đang đứng cạnh cửa sổ, nhìn anh cảnh giác. Alex nhíu mày: “Lăng, em còn không mau đi ngủ, đứng đó làm gì?”Trái tim Sở Lăng có chút loạn đập khi nghe những lời nói quan tâm còn có chút cưng chìu kia, hòa lẫn trong phẫn nộ là một cảm giác quái dị vô cùng lúng túng —— tên chết tiệt kia sao lại dùng giọng điệu này nói chuyện với cậu? Anh ta nghĩ bọn họ chỉ vì làm chuyện đó mà trở thành tình nhân sao?Alex nhìn Sở Lăng đứng bất động, liền cầm lấy tấm mền lớn trên giường bước qua phía cậu, Sở Lăng lập tức lui về phía sau, nhưng mới bước một, hai bước đã chạm vào bức tường sau lưng, không còn đường trốn.
18 Sáng sớm hôm sau, Alex thức dậy trước, chậm rãi mở mắt liền thấy Sở Lăng đang rúc vào người mình ngủ mê mệt, anh không khỏi mỉm cười, cứ như vậy im lặng nằm ngắm cậu.
19 Ách…. ?Sở Lăng bất ngờ tỉnh táo lại, nhất thời gương mặt đỏ ửng lên, lần này quả thật làm cậu xấu hổ đến không nhấc đầu lên được, cậu vì sao lại nhìn chằm chằm một người nam nhân đến mức thất thần? Là cậu có suy nghĩ lung tung hay thần kinh có điểm nào bất thường? Cậu cũng không phải người đồng tính luyến ái biến thái như Alex, đều là nam nhân như nhau, kết cấu thân thể đều giống nhau, có cái gì đẹp đâu?Con ngươi đen có chút né tránh không dám đối mặt với ánh mắt của Alex, nhất thời chỉ có thể liên tục thối lui về phía sau, miễn cưỡng duy trì vẻ mặt điềm tĩnh nhưng vẫn lộ ra một chút bối rối xấu hổ.
20 Sở Lăng đứng trước cửa sổ trong phòng quan sát trang viên bên dưới, từ tầm nhìn này chỉ có thể nhìn được hậu viện, là một hoa viên thật lớn, phong cảnh quả thật không tồi, rất xa có thể nhìn thấy tường cao vây quanh, độ cao này không thành vấn đề, với thân thủ của cậu có thể dễ dàng thoát ra ngoài, nhưng cái khó chính là lực lượng vệ sĩ đông đúc, tay không tấc sắt sợ khó có thể đối chọi được đám người được trang bị đầy đủ vũ trang này.