21 Alex hiểu được Sở Lăng muốn dùng phương pháp này để chống cự, điều này khiến anh vô cùng tức giận nhưng lại bó tay không có biện pháp, nhưng chắc chắn anh sẽ không vì chuyện này mà thả cậu đi, nhưng nếu cậu lại tiếp tục tuyệt thực thì phải làm sao đây? Đáng chết thật, anh chưa bao giờ gặp phải vấn đề nan giải thế này, Sở Lăng là người đầu tiên khiến anh có cảm giác yêu thương, hơn nữa còn là người đầu tiên khiến anh không biết đối phó như thế nào, tâm tình lãnh khốc cùng cuộc sống của anh đã bị rối loạn bởi đôi mắt đẹp như viên bảo thạch kia —— không, chính xác hơn là đã bị quấy đảo nát bét.
22 Alex thấy Ray có bộ dáng hoảng hốt ngoài ý muốn, chân mày không khỏi nhíu lại, tức giận nói: “Ray. ”Ray nhanh chóng lấy lại tinh thần: “A? Ách…có lẽ thế, tôi cũng không rõ lắm.
23 Sở Lăng gọi cô sau đó lại do dự không nói gì, Nina có chút nghi hoặc nhẹ nhàng lên tiếng: “Ngài Jason?” Mỗi khi không có Alex bên cạnh, phần lớn thời gian Sở Lăng đều ngồi trầm mặc phía trước cửa sổ, mỗi lần cô xuất hiện luôn có vẻ mặt lạnh lùng, cho tới tận bây giờ chưa bao giờ liếc mắt nhìn cô hay nói một câu nào, cô quả thật không nghĩ người này có chuyện gì tìm mình? Bất quá chủ nhân cũng đã căn dặn phải đáp ứng tất cả yêu cầu người này đưa ra, mặc kệ người này muốn gì, chính mình cứ làm theo là được.
24 Ngón tay Sở Lăng đang lướt trên bàn phím nhất thời cứng đờ, cậu không nghĩ Alex lên đây nhanh như vậy, anh ta không phải đang họp sao? Đương nhiên cậu sẽ không bao giờ đoán được Alex vì cậu mà vất bỏ cả phòng hội nghị cùng nhóm thuộc hạ sang một bên để chạy lên.
25 Alex cười cười: “Được rồi, Lăng, chúng ta không nói đến chuyện này, đó cũng không phải vấn đề khiến tôi lo lắng, tôi hiện giờ chỉ quan tâm đến một việc, đến bao giờ em mới chịu ăn cơm?” Anh vừa nói, vừa vươn tay về phía Sở Lăng.
26 Sở Lăng nhìn thấy Ray trong phòng ăn, ngơ ngác một chút, lập tức dừng bước. Alex bèn quay đầu lại hỏi: “Lăng, sao vậy?”Sở Lăng lạnh lùng nâng mắt nhìn về phía Alex, đôi mắt kia rõ ràng như đang chất vấn anh: “Anh chưa từng nói qua sẽ có người khác.
27 Sau bữa tối, nhóm người hầu nhanh nhẹn đem loại trà mà Alex đặt biệt căn dặn đi mua ra, còn có chuối tiêu và quả thơm đặc sản của Đài Loan. Ray hiếu kỳ cầm ly trà lên hớp một ngụm, vị chát đắng lan trong miệng hoàn toàn bất đồng với cafe làm anh lập tức nhăn mặt, ngậm trong miệng không biết nên phun ra hay nuốt vào, giương mắt nhìn Sở Lăng thong thả nhấp nháp ly trà nóng, Alex cũng bưng chén lên thong thả uống, thỉnh thoảng lén nhìn sang dò xét biểu tình của Sở Lăng.
28 Đám vệ sĩ đối mặt với tình huống này cũng cứng họng không biết làm sao, đang do dự không biết có nên bước tới ngăn cản cuộc chiến đang diễn ra hay không thì bỗng nhiên nghe được một âm thanh lãnh khốc như truyền từ địa ngục: “Eve, Emma hai người các cô muốn chết sao?”Ngoại trừ Sở Lăng, tất cả mọi người đều giật mình ngẩng đầu lên, nhìn thấy Alex đang đứng trong đại sảnh, đúng lúc này Ray và Arthur cũng vừa vặn từ bên ngoài quay trở lại.
29 Alex tức giận quét ánh mắt về phía đám vệ sĩ, đám người kia vừa nhìn thấy ánh mắt khiếp người của anh lập tức cúi đầu trong lòng nơm nớp lo sợ. Trước đây bọn họ từng nghe nói Boss bị Sở Lăng tát một cái, nhưng cũng không dám tin là sự thật, tuy không hiểu được đoạn nói chuyện bằng tiếng Trung kia nhưng tất cả mọi người đều nhận ra vị Boss lãnh khốc mặc dù lần đầu tiên bị đánh nhưng không hề có nửa điểm trách cứ, xem ra cơn giận này mún dập tắt chỉ có thể trút sang kẻ khác, mà dĩ nhiên kẻ xui xẻo đó không ai khác ngoài bọn họ.
30 Alex giữ chặt tay Sở Lăng ép cậu xoay người lại đối mặt với mình, giận dữ nói: “Lăng, đừng nói như vậy, em không phải tù binh cũng không phải đồ chơi, em là người tôi yêu nhất, nghe rõ rồi chứ? Là người tôi yêu nhất.
31 Alex đã tiến đến sát Sở Lăng, khoảng cách thân mật đến mức có thể nghe thấy tiếng hô hấp của đối phương, Alex chậm rãi nâng cằm cậu lên, chăm chú nhìn vẻ mặt cậu vô cùng căng thẳng, nghiêng đầu hôn lên đôi môi anh đào hồng nhạt, nhẹ nhàng mút vào, thân thể càng tiến sát hơn dán vào người cậu.
32 Sở Lăng khẽ cắn môi, con ngươi đen cuối cùng cũng để lộ ra vẻ do dự yếu ớt, cậu dĩ nhiên không quên cảm giác thống khổ khi bị Alex cường bạo, quả thật cũng vì vậy mà hận anh, nhưng sau đó, mỗi khi ở cùng một chỗ với mình Alex luôn cố gắng áp chế dục vọng, cùng là nam nhân, cậu có thể cảm nhận được Alex có bao nhiêu nỗ lực, mỗi khi bị anh ôm vào ngực có thể nhạy bén cảm nhận được anh đang dùng toàn lực để khống chế bản thân, mà nguyên nhân khiến Alex phải kiềm nén như vậy chỉ có một, chính là anh thật sự yêu thương cậu nên luôn quan tâm đến suy nghĩ cùng thân thể của cậu mà không hề dùng sức mạnh ép buộc, cho dù biết rõ sức lực cậu không thể phản kháng cũng tình nguyện hết lần này đến lần khác buông tha.
33 Ray lập tức phản đối: “Hai người bất quá chỉ vừa gặp nhau có hai ngày mà thôi, tôi cũng không đoán được anh yêu cậu ta đến mức nào, nguyên nhân có khả năng nhất là anh đang bực bội nên đầu óc suy nghĩ lung tung mà thôi.
34 Ray đứng trên bậc thang, kinh ngạc nói: “Alex, sao lại không để tôi đi theo đàm phán?”Một chiếc xe xa hoa dừng sát bậc thang cuối, một gã vệ sĩ mở sẵn cửa xe đứng bên cạnh chờ đợi, Alex vừa đi xuống bậc cấp vừa bâng quơ nói: “Bởi vì có việc quan trọng hơn cần anh lưu lại.
35 Ray đứng trong phòng im lặng suy nghĩ, Sở Lăng rốt cuộc có thể trốn ở đâu, chính mình vẫn luôn canh giữ dưới lầu, tuyệt đối không thể có thứ gì qua mắt được mình mà bay mất, có phải cậu ta đi qua phòng khác không? Tỷ như đến thư phòng sát bên xem sách? Dù sao Alex cùng không có nói nhốt cậu ta trong phòng không cho ra ngoài.
36 Lúc này trời đã bắt đầu mưa lất phất, lại không ngừng nặng hạt, Ray lớn tiếng kêu: “Jason, mau leo xuống đi. ”Sở Lăng vẫn duy trì tư thế bất động kia.
37 Alex cúi đầu chăm chú Sở Lăng, con người khiến anh yêu như điên cuồng lại vừa khiến anh đau đầu đến nghiến răng nghiến lợi, thật không biết nên bóp chết cậu hay dứt khoát hôn đến chết? Cuối cùng cũng không có cách nào chỉ khẽ thở dài, ôm cậu ngâm mình trong nước ấm, chỉ hi vọng nhanh chóng đẩy hết khí lạnh trên người để cậu ấm lên một chút.
38 Bác sĩ Gore ngồi trên mép giường vẫy thanh nhiệt kế vừa đánh giá người con trai phương đông xinh đẹp đang nằm trên giường của Alex, ôn hòa cười hỏi:“Cậu tên gì?”Sở Lăng bởi vì sốt à, hơi thở có chút nặng nề, nửa tỉnh nửa mộng mở đôi mắt nhìn ông lão tóc trắng trước mặt, theo bản năng nói:“Jason…”Gore nói:“Tốt, Jason, tôi là bác sĩ Gore, bây giờ tôi muốn đo nhiệt độ cơ thể cậu.
39 Sở Lăng sau khi uống thuốc xong liền mệt mỏi chìm vào giấc ngủ. Bác sĩ Gore thu thập hộp khám bệnh, ngồi trên ghế đặt trước giường, mang biểu tình mười phần tò mò hưng phấn mở miệng nói:“Alex, hiện tại có thể nói cho tôi biết đến cuối cùng đã xảy ra chuyện gì đi? Jason này là ai?”Alex vẫn như trước ngồi trước giường nhìn Sở Lăng dần dần say ngủ, nhàn nhạt nói:“Em ấy là người tôi yêu.
40 Đến chập tối thì Sở Lăng tỉnh dậy, sốt cao đã dần hạ bớt, cảm giác nhẹ nhàng khoang khoái hơn rất nhiều, chính là rất khát nước. Cậu chậm rãi mở to mắt, khẽ cử động một chút, trên người vẫn còn chút mệt mỏi.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 15