101 Sở Lăng dừng xe ở bên ven đường, cách trang viên cậu vừa rời khỏi cách đây ba ngày không xa lắm, chăm chú nhìn thật lâu. Qua hơn nữa ngày, Sở Lăng cuối cùng cũng khởi động xe, chạy về phía đại môn trang viên Boston, vừa ngừng trước cửa, đại môn đã chậm chạp mở ra, đám vệ sĩ mặt tây trang đen đứng hai bên cổng gật đầu chào cậu, không ai hỏi gì liền cho vào, chắc hẳn Ray đã căn dặn trước.
102 Sở Lăng nhìn thấy Alex đang chìm trong hôn mê nhưng cũng khẽ nhíu mày, kiềm không được nhẹ nhàng ngồi xuống bên giường, một hồi lâu sau mới dùng âm thanh cực nhỏ nói:“Dù chúng ta có yêu nhau đi nữa, nhưng mà… điều đó không nên….
103 Sở Lăng đang vô cùng đau lòng thì nhận được sự an ủi rất ôn nhu, nhẹ nhàng hôn lên mắt cậu như đang nâng niu một bảo vật, môi của Alex vẫn luôn mềm mại như vậy, giọng nói vẫn luôn tràn ngập yêu thương quan tâm như vậy….
104 Alex xoa ngực đứng thẳng dậy, cười khổ nói:“Lăng, sao em lại trở nên nhẫn tâm như vậy?”Sở Lăng lập tức nỗi giận đùng đùng:“Đó còn không phải do anh tàn nhẫn lừa người ta xoay tới xoay lui hay sao.
105 Sở Lăng rốt cuộc cũng lên phi cơ cùng Alex trở về Paris. Ray thấy kết quả này cũng không bất ngờ gì, nhưng có một việc khác làm anh thấy khó hiểu——từ khi lên phi cơ vẻ mặt Alex luôn có vẻ như đang giận dỗi, còn Sở Lăng thì ngược lại rất vui vẻ, hơn nữa một chút biểu tình bị ép buộc cũng không có, trên gương mặt hoàn mỹ luôn toát ra tiếu ý.
106 Ray không khỏi cười kháng nghị:“Này, anh không cần không phân phải trái như vậy đi? Cần phải ức hiếp cấp dưới kiêm bạn thân như vậy sao?”Alex miễn cưỡng nói:“Như vậy thì sao.
107 Trong bữa ăn sáng, Alex đề nghị Sở Lăng cùng anh tham dự một buổi tiệc của một nhân vật nổi tiếng. Sở Lăng cúi đầu ăn món cháo thịt nạc vịt muối yêu thích nhất, một bên không để ý nói:“Không, tôi không hứng thú với mấy chuyện xã giao như vậy.
108 Hai người đang dây dưa hôn sâu trong đại sảnh lập tức ngẩng đầu lên, Alex nhìn thấy Sở Lăng, biểu tình có chút không được tự nhiên, mỉm cười nói:“Lăng, trễ thế này sao còn chưa ngủ?”Ray đi ngang qua Sở Lăng bước xuống cầu thang, cười nói:“Sophia.
109 Ray nhàn nhã dựa cửa, nói:“Jason, trông cậu có vẻ rất tức giận?”Sở Lăng gần đây cũng đã bắt đầu quen thuộc với Ray, không chút khách khí nói:“Đương nhiên rất tức giận.
110 Sở Lăng đã đứng dậy, hơi do dự một chút:“Cái kia…. cái kia Sophia?”Alex nói:“Cô ấy tới phòng khách nghĩ ngơi rồi. ”Sở Lăng có chút do dự nói:“Anh…. anh muốn đi tìm cô ta sao?”Alex không khỏi khiêu nhẹ mày kiếm, thắc mắc nhìn cậu.
111 Alex dây dưa hôn Sở Lăng, hai tay trên cơ thể cậu nhẹ nhàng vuốt ve, đôi môi nhẹ nhàng di chuyển xuống dưới, hôn lên cằm, cổ, bả vai, trên xương quai xanh duyên dáng ngừng lại một lúc lâu, sau đó lại tiếp tục di chuyển, hôn lên hai điểm nho nhỏ trên bờ ngực kiện mỹ, hết hôn lại khẽ cắn.
112 Sở Lăng khép mắt lại, cảm giác ngón tay Alex đang hoạt động ra vào trong nơi ẩn mật nhất cơ thể mình, tiếp sau đó là hai ngón tay…. . Cậu cố gắng thả lỏng cơ thể phối hợp với Alex, tự nói với chính mình cậu yêu Alex, vì thế cậu nguyện ý đem cơ thể mình giao cho anh.
113 Sáng sớm, Alex thần khí sảng khoái xuất hiện ở nhà ăn, nhưng Sở Lăng không cùng xuống với anh. Ray vừa thấy bộ dạng đắc ý và nụ cười thỏa mãn của Alex, giống hệt như mèo con trộm được thịt, nhịn không được cười nói:“Alex, sao cười hệt như sắc lang thế? Tôi đoán Jason đáng thương nhất định bị anh tra tấn không thể xuống giường được.
114 Alex nhất thời cũng trầm mặc, một lát sau nói:“Lăng, chờ hai ngày nữa tôi sắp xếp công việc, chúng ta cùng nhau về Đài Loan một chuyến, được không?”Sở Lăng lập tức quay đầu lại, nhìn Alex nói:“Thật sao?”Tuy rằng hiện tại cậu hoàn toàn tự do, nhưng trong lòng cậu hiểu rõ Alex không hi vọng mình rời khỏi anh quá xa hay quá lâu, mà công việc của Alex lại quá bận rộn, cậu cũng không tiện mở miệng nói Alex để công việc lại cùng mình đi Đài Loan, bây giờ nghe anh nói như vậy, đương nhiên rất vui sướng.
115 Sở Lăng không nói thêm gì nữa, chỉ chăm chú nhìn Alex. Alex cũng chăm chú nhìn, nhưng ngoài vẻ bình tĩnh cũng không thấy cậu có biểu hiện gì nữa, đành xấu hổ nói:“Ách….
116 Sở Lăng chống tay ngồi dậy chăm chú nhìn Alex nằm dưới mình:“Nếu anh nói chưa từng bị nam nhân thượng qua, nhưng trước khi gặp anh, tôi cũng vậy. Bởi vì yêu anh nên tôi nguyện ý đem hết thảy giao cho anh, vậy sao anh lại không muốn? Nếu chúng ta ngang hàng với nhau, thì sao chỉ có anh có thể chiếm lấy tôi? Hoặc là….