1 Đây hẳn phải là trang đầu tiên trong cuốn nhật ký của cô ấy, người con gái dù chỉ mới biết tên nhưng gần gũi một cách kỳ lạ. Tôi nhận ra điều đó nhờ vào những con số mà Hải Oanh để lại.
2 Chiều hôm đó, tôi chẳng làm được gì ngoài việc đứng chôn chân bên chiếc bàn gỗ, bần thần ngắm nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương. Đã 13 năm kể từ ngày hôm ấy.
3 - À, anh ta lại đến kìa - Hải Yến chạm nhẹ vào tay tôi, nhắc khẽ. Từ xa, một chàng trai mặc áo blouse trắng, mắt đeo kiếng vuông đang từ tốn tiến lại.
4 "Ngày 04/12/2010Tôi tranh thủ xếp hai cái khăn, cây quạt giấy và chai nước suối vào giỏ trong khi chờ chị hai lo thủ tục xuất viện. Tưởng rằng chị ấy chỉ đi mấy mươi phút.
5 Tôi thất thểu mở cửa và nhấc điện thoại. Nhưng mình không mang tiền. Làm sao gọi cho cô chú đây? Tôi lấy tay dụi mạnh khiến cặp mắt nhòe nước rồi rơi người xuống đất.
6 Một lúc nào đó, rất lâu sau khoảng thời gian dài ngồi như tượng, tôi cảm nhận được đôi bàn tay xa lạ vừa nhấc mình dậy. Bàn tay ấy muốn cướp đi cái giỏ nhưng tôi không chịu.
7 "Ngày 10/12/2010Sau lễ tang của chị, tôi buộc phải một mình quay về phòng trọ. Tiền cúng viếng của khách cô chú tôi giữ lại. Họ nói việc tiếp đãi và an táng làm tiêu tốn rất nhiều.
8 "Ngày 11/12/2010Tôi lẳng lặng cầm cây kéo bước về phía chiếc gương. Chẳng còn gì để mất. Chẳng còn ai thương yêu mình. Cuộc sống chẳng còn gì đáng để luyến tiếc.
9 "Ngày 19/12/2010Hôm nay là chủ nhật nên không phải đến giảng đường. Chị hai mất đã được hơn hai tuần mà cảnh sát vẫn chưa tìm ra kẻ đã hại chết chị. Họ chỉ vớt được chiếc xe tải gây tai nạn ở dưới sông.
10 Tôi đi bộ đến nơi xảy ra vụ tai nạn và hỏi thăm từng người một. Tất cả họ đều nói chị hai vừa dắt xe xuống đường thì chiếc xe bất ngờ từ trong hẻm phóng ra.
11 Vậy ra sự việc không phải là một tai nạn. Đã có người lập sẵn kế hoạch để giết Hải Yến. Nhưng làm sao hắn biết trước chị ấy sẽ qua đó? Đến tôi chị hai còn giữ bí mật.
12 Bức ảnh của Võ Văn Kỳ mà Thảo Nguyên tìm thấy liệu có phải là bức tranh vẽ chàng trai có nụ cười thân thiện tôi đang giữ? Nếu quả thật như vậy thì cô gái trong tấm mề đay hẳn là Hải Oanh rồi.
13 Chiều hôm đó, ba má Thảo Nguyên đến phòng trọ để thu dọn đồ của con gái. Tôi không dám lại gần mà chỉ ngồi bó gối trên giường và quan sát trong lặng lẽ.
14 "Ngày 26/12/2010Hai ngày sau đó, tôi dành dụm được ít tiền để đi xe ôm đến "lâu đài" của gia đình họ Võ. Trên mạng nói, hôm nay họ sẽ tuyển người phụ việc nhà bếp.
15 Suốt đêm hôm đó, tôi không thể nào chợp mắt. Mình có đang tự đẩy bản thân vào chỗ chết?Con đường tiếp cận gia đình họ đơn giản như thể có ai đó đang giăng bẫy đợi tôi bước vào.
16 Tôi muốn biết thái độ của anh chàng tài xế khi chứng kiến cuộc chia tay giữa Hải Oanh và Tina nên tiếp tục lục tung những tờ giấy trên mặt đất. Nhưng đáng tiếc thay, cô ấy hình như không ghi lại đoạn đó.
17 "Căn phòng mới của tôi còn rộng hơn chỗ hai chị em từng ở. Có một cửa sổ nhìn ra khu vườn phía sau, một cái giường, một cái tủ và một chiếc bàn bằng gỗ.
18 "Ngày 31/12/2010Hôm nay, cậu cả nhà họ Võ tổ chức tiệc tất niên. Bạn bè trong giới nghệ sĩ được mời đến khá đông. Họ ăn uống, tiệc tùng thâu đêm suốt sáng.
19 Có tất cả hai gian bếp. Một cho người làm và một cho gia đình chủ. Tôi được cô Hồng chỉ định sang phụ việc ở gian người làm. Cùng làm việc với tôi là hai phụ nữ đã đứng tuổi và một người đàn ông râu ria phúng phính.
20 Ngày 1/1/2011?Nghĩa là ngày tiếp theo của bữa tiệc. Còn cả trang ở trên. Trong đó chỉ có thể đề cập đến những điều xảy ra trong ngày 31/12 mà thôi. Tôi mừng rỡ cầm tờ giấy lên xem và tiếp tục bị cuốn vào câu chuyện:".
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 48
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 111