41 - Anh Văn Kỳ nói chị đã biết bí mật của bọn em…Bí mật nào? Cô ta đang nói cái quái gì thế nhỉ?-…Và em cũng tin như vậy… - Tú Nhi nhẹ nhàng ngồi xuống ghế và gõ tay vào vị trí bên cạnh - …Chị ngồi đi… Tôi cẩn thận ngồi xuống cạnh cô ta, mắt vẫn dán chặt vào cái máy quay với vẻ đề phòng.
42 - Anh hẹn em lên đây để làm gì? - Vào đi – Eric lôi tuột tôi vào sau cánh cửa xa lạ. Đó là một căn phòng có bốn bức tường được làm bằng những cuốn băng, những cuốn băng ghi hình xếp tầng xếp lớp.
43 Ngày tồi tệ không kết thúc ở đó. Những việc đã xảy ra làm tôi không cách nào chợp mắt. Việc Eric tuyên bố sẽ không quan tâm đến tôi nữa không biết vì sao lại khó vượt qua như vậy.
44 Anh ấy đang cảm thấy tội lỗi. Eric nghĩ mình cũng có một phần trách nhiệm trong việc này. - Anh cho rằng nếu biết Thu Hương là thủ phạm thì Hải Oanh sẽ cứu Ánh Tuyết sao?Không đâu.
45 "- Nếu đột nhiên bị mù thì ai sẽ là người chị muốn nhớ mãi? – Tú Nhi bất ngờ nắm lấy tay tôi và hỏi bằng một giọng hết sức nhỏ nhẹ- Chẳng ai hết - Chiếc xe buýt rơi khỏi đường vào ngày em cùng ba má đi chơi nhân dịp sinh nhật.
46 "Cái hộp chứa thứ gì đó nhỏ mà nặng nên cứ chạy qua chạy lại theo mỗi nhịp bước. Cửa phòng quả thật không khóa. Đặt cái hộp lên bàn, tôi quyết định ngó tới ngó lui thật kỹ lưỡng trước khi mở nó ra xem.
47 “…- Tôi biết cô chính là người đã giết chết chị ấy – Thu Hương bất ngờ nhào tới, chộp lấy cổ áo tôi – Ai cũng thừa nhận cô là người thù chỉ tới tận xương.
48 “Ngày 19/03/2011Văn Kỳ muốn gặp tôi. Không biết anh ta định làm gì. Chắc là lại hỏi về việc lần cuối tôi gặp Tú Nhi diễn ra như thế nào. Và chắc chắn tôi sẽ lặp lại câu chuyện đó, câu chuyện mình đã kể đi kể lại hàng chục lần hôm qua.
49 Tôi chạy đi tìm Eric. Phòng của anh trống trơn. Những cuốn sách hay để trên bàn, quần áo vẫn móc trong tủ đều đã biến mất. Tôi rơi phịch xuống chiếc giường lạnh lẽo, nơi từng mang hơi ấm của anh ngày nàoĐêm qua, chính mình đã bảo anh ấy hãy biến đi, đi càng xa càng tốt.
50 "Lúc còn bé, mẹ thường dạy tôi phải có trách nhiệm với những việc mình đã làm. Sự chần chừ của tôi đã để Ánh Tuyết phải chết vì cơn suyễn. Lòng nghi ngờ nơi tôi khiến Eric bị tổn thươngNhững thù hận sai lầm làm Văn Kỳ phải uống thuốc tự vẫn.