21 Còn với tôi, trang giấy này lại có một ý nghĩa khác. Nó củng cố cho tôi niềm tin về việc chủ nhận của cuốn nhật ký màu nâu chính là Eric. Và quan trọng hơn, nó cho tôi biết anh ấy từng đem lòng yêu thích một cô gái tên là Vũ Hải Oanh.
22 Có một điều tôi không thể không thừa nhận. Đó là, nhờ tờ báo mà một người xấu xí như tôi trong phút chốc đã trở nên nổi tiếng. Bất kể đi đến đâu, người ta cũng nhìn tôi.
23 - Anh thích cô ấy thật rồi - Tôi thở dài đặt trang giấy xuống đất. Nhưng người mà Hải Oanh thích hình như không phải Eric mà là Võ Văn Kỳ. Chẳng lẽ vì bị cô ấy từ chối nên anh mới lấy em? Câu hỏi như lưỡi dao vô hình xoáy sâu vào tim tôi từng tấc một.
24 Như bị từng nốt nhạc lôi cuốn, tôi bắt đầu lẩm nhẩm hát theo từ lúc nào không hay:- Em vừa khóc vừa nói với anh rằng, truyện cổ tích đều là lừa gạt, anh không thể là hoàng tử của em.
25 Kết thúc công việc buổi chiều, tôi có cả buổi tối để ôn lại bài thi ngày mai. . . "Trang giấy chỉ mới viết được phân nửa đã bỏ trống. Ở nét chữ cuối cùng có một dấu quạch nhỏ.
26 Con đường đi về phòng ngủ của tôi bao giờ cũng phải băng qua căn phòng có cây đàn hôm nọ. Lần trước có cơ hội được nghe lại tiếng đàn xưa nhưng lần này lại là hỗn hợp những âm thanh rất gay gắt- Anh đừng làm thế! - Giọng Tú Nhi bất ngờ vang lên đầy khẩn thiết.
27 Ngôi nhà này được lắp máy quay ở khắp nơi và Eric là một trong bốn người biết gần hết những việc xảy ra trong ngày. Buổi trưa sẽ có người đến thay ca.
28 Chiều hôm nay có chút thời gian rảnh rỗi nên tôi tranh thủ đi dạo trong vườn. Những cây táo sai trĩu quả thật sự rất bắt mắt. Nhưng điều làm tôi thích thú lại là những bồn hoa xanh đỏ tím hồng được trồng dưới các giàn nho lủng lẳng từng chùm quả xanh tím.
29 - Những máy quay này bao lâu mới xóa một lần?- Khoảng hai tháng -Eric thản nhiên trả lời - Sau khi bọn anh đã chuyển hết thông tin vào đĩa. - Chắc phải tốn nhiều đĩa lắm?- Đương nhiên.
30 " Ngày 27/01/2011Lại một bữa tiệc linh đình khác của Võ Thế Anh. Phần đông mọi người đều đã về quê ăn Tết nên nhà bếp bị thiếu nhiều nhân lực. Tôi được gọi lên nấu ở gian trên.
31 Từng làn nước mát lạnh chảy xuống, cuốn theo tất cả thức ăn nhưng còn vẹn nguyên nỗi sỉ nhục. Gương mặt này đã mang đến ình bao nhiêu là bất hạnh. Đã đến lúc phải thay đổi tất cả.
32 "Ngày 30/01/2011Đã là 27 tết. Mình được nghỉ một tháng trước khi bắt đầu công việc mới. Vé máy bay thì đã mua rồi, tiền cũng rút ra hết. Không còn đường nào để lui nữa.
33 “Ngày 08/03/2011Hôm nay, lúc đứng dưới vườn nho, tôi thấy Ánh Tuyết đang nằm tắm nắng ngoài ban công. Chẳng cần biết cô ta có nhận ra mình không. Điều duy nhất tôi muốn làm là khiến cho con nhỏ tức điên lên.
34 Trang tiếp theo không có ghi ngày nhưng tôi đoán cũng xảy cùng thời điểm vì nó nhắc đến một món quà mà Hải Oanh nhận được từ…Eric. “…Cửa phòng còn chưa kịp mở ra đã nghe có tiếng cào nhè nhẹ.
35 Lại là một màn kịch để chọc tức ai đó hay Hải Oanh đã yêu Eric. Sinh nhật của cô ấy là ngày 8/3. Có phải vì lý do này nên năm nào Eric cũng muốn cùng tôi đi chơi thật nhộn nhịp.
36 “Ngày 10/03/2011Eric từ chối cho tôi xem cuốn băng quay lại sự việc đã xảy ra trong phòng nhưng vẫn có thể đoán được ai là thủ phạm Chính nó đã gây ra tất cả mọi chuyện.
37 - Tối nay em không khóa cửa nữa à? – Giọng nói làu bàu nghe mỗi lúc một rõ. Chết thật, chắc mình đã quên khóa cửa. Đang lo lắng bị phát hiện thì người ở ngoài kia lại tiếp tục rên rỉ, có vẻ như không được tỉnh táo- Em đang chờ nó à?Là Võ Thế Anh!- Nó không đến đâu.
38 Trời bắt đầu mưa, một cơn mưa ầm ĩ. Thế Anh rời khỏi phòng khoảng một tiếng sau đó. Sau khi nghe tiếng đóng cửa, tôi mới nhanh tay lấy khối vuông cứng cứng trong cái lỗ cho vào túi rồi bước khỏi tủ.
39 “Ngày 13/03/2011Đã một giờ sáng. Mình không ngủ được vì vẫn còn bị ám ảnh. Chiếc máy ghi âm mang về từ chỗ Tú Nhi không biết có nên gọi là hữu dụng không khi đem đến cho tôi những đoạn đối thoại khá rời rạc.
40 Sáu giờ sáng, tôi cố nán lại phòng mình thêm chút nữa trước khi qua chỗ Tú NhiHy vọng đã có ai đó “dọn dẹp” đống lộn xộn tối qua vì thật lòng tôi vẫn chưa biết nên đối mặt với nó như thế nào.