1 Cứ sau giữa trưa, từ trong Sơ Cư Liễu Viên của đệ nhất tài nữ Đồng thành Tả Thi Thi lại truyền ra tiếng đàn, âm điệu như mây trôi nước chảy, lưu lóat sinh động làm cho người đắm hồn mình vào tiếng nhạc mà mơ mộng…Đột nhiên tiếng đàn im bặt.
2 Tương truyền người trước khi chết sẽ nhớ lại những chuyện mà mình đã trải qua trước kia. Rất nhiều việc, rất nhiều chuyện rất nhanh lại rõ ràng hiện lên, bắt buộc Dõan Thủy Hử nhớ lại.
3 “Thi Thi, tin tức tốt!”Tả Viên Viên vừa la to, vừa chạy một mạch như điên đến thư phòng của muội muội. “Đã trở lại, Doãn thiếu đã trở lại!” Tả Viên Viên vội vàng tuyên bố, vỗ về ngực thở dốc.
4 Thượng San bị câu hỏi của hắn làm cho ngây người cũng chỉ là chuyện nhất thời, thực ra cũng không phải là vì bị mà hỏi mà vì chưa từng tù góc độ đó mà nghĩ nên mới nhất thời kinh ngạc.
5 Hoắc Tây Du phát giác từ sau khi thành thân, tu dưỡng của hắn ngày càng tốt, đây là chuyện không thể bàn cãi, bằng không từ nửa canh giờ trước hắn đã kêu Dõan Thủy Hử câm miệng, chứ làm gì có chuyện để cho hắn óan giận từ nãy đến giờ.
6 Ngâm thi đối câu, ngâm thi đối câu, ngâm thi lại đối câu. Nhìn tình cảnh trước mắt, Tả Thi Thi có chút hỏang hốt, không biết mình đang ở nơi nào. Trong biệt viện mà Dõan Thủy Hử hào phóng ượn, có cầu nhỏ bắt ngang dòng nước chảy uốn lượn, trong không khí lượn lờ hương rượu làm say lòng người, thỉnh thỏang còn vang lên tiếng các tài tử giai nhân nói cười, ở chỗ này là hành tửu lệnh, góc kia là mọi người đang nói chuyện….
7 Đông! Đông! Đông!Một tháng đi qua. Khấu! Khấu! Khấu!Hai tháng đi qua. Đông! Đông! Khấu! Khấu! Đông! Đông! Đông!Đã ba tháng trôi qua, Đồng Thành đã đổi mùa, mà Thượng San vẫn còn ở lại.
8 Cả buổi sáng tâm thần Dõan Thủy Hử đều không yên. Hắn không thích cái lọai cảm giác này, giống như là có chuyện gì đó sắp xảy ra, làm cho hắn không thể tập trung tinh thàn.
9 Ban đêm trời không trăng không sao, chính là thời cơ tốt nhất để thừa cơ bỏ trốn. Nói chung đi không từ biệt có điều không hay, lại thiếu chút quang minh lỗi lạc, cũng không phải là hành vi của chính phái nhưng sau khi suy nghĩ kỹ càng, Thượng San cảm thấy đây là phương thức tốt nhất.
10 gửa đầu, nhịn không được lại uống một ngụm rượu, đó là rượu nổi tiếng của Dõan gia, tên là Đông Tàng, dù là mùi hương, nồng độ…đều là lọai rượu mà Thượng San thích nhất, thích đến mức khi rời đi cũng phải mang theo hai bình, còn làm hại nàng bị lộ kế họach.