1
Editor: Thơ Thơ
“Không có hương hoa, không có cây cao, tôi là một cọng cỏ không người nào biết nhỏ, nhỏ, nhỏ, nhỏ ……”
Trên hành lang khách sạn, Tuyết Vi mặc một bộ âu phục hát tiểu khúc, lảo đảo lắc lư đi trước.
2
“anh biết không?
Từ nhỏ đến lớn, người khác khinh thường tôi, cười nhạo tôi, tôi chưa bao giờ đáp lại bọn họ một câu. Bởi vì tôi tin tưởng, chỉ có người mềm yếu
mới dựa vào miệng lưỡi chứng minh thực lực của chính mình!”
“Nhưng mà…… Bọn họ đã thấy một mặt tôi lóa mắt nhất.
3 Người đàn ông đã đến đỉnh điểm dục vọng quả thực gần như sôi trào, đây là cảm giác anh chưa bao giờ từng có. Còn tưởng rằng yêu chỉ là một loại phát tiết sinh lý, chính là hôm nay, anh lại đánh tâm nhãn muốn chiếm hữu người phụ nữ này.
4
Triết…… Triết Hạo đang nói cái gì?!!
hôm nay anh có việc không thể tới sao??? Người vừa mới…… Vừa mới rồi là ai ở cùng với cô?!!
“Vi vi? Vi vi? Sao em không nói? Em tức giận sao? anh thật sự có việc!”
giọng Diệp Triết Hạo mạnh mẽ kéo thần trí Tuyết Vi trở lại, tay cô gắt gao
nắm thành nắm tay: “Triết Hạo, em không có tức giận, anh có việc, kỳ
thật em cũng không có chuyện gì quan trọng tìm anh.
5
Thân thể cứng đờ dần dần di chuyển về phía giọng nói.
Chỉ thấy, ở cửa một gian cao cấp khách sạn một nam một nữ tay nắm tay vừa nói vừa cười từ bên trong đi ra……
Hình ảnh này quả thực như một lưỡi dao sắc bén đâm vào đôi mắt Tuyết Vi, tim cô cũng giống như có thứ gì cắt đau như vậy ……
Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn!!
Cô kết giao bạn trai Diệp Triết Hạo 2 năm vậy mà cô với chị cùng cha khác mẹ Tuyết Phỉ Nhi có một chân???
A……
ở trong điện thoại không phải Diệp Triết Hạo nói anh đang vội sao? Hoá ra là vội vàng cùng Tuyết Phỉ Nhi lên giường sao?
Cảm tình, anh đã sớm muốn cùng tôi chia tay, đúng không?!
Cô thật muốn nói cho Diệp Triết Hạo, đồ ngốc, cho dù anh cùng tôi chia
tay, anh cho rằng Tuyết Phỉ Nhi sẽ cùng anh ở bên nhau sao?!!
“hả…… Triết Hạo?” Đang đi xuống thang lầu, trong lúc vô tình Tuyết Phỉ Nhi
thấy được Tuyết Vi đứng ở cách đó không xa, đột nhiên dừng bước lại.
6
"Nói cho chị cái gì?!"
"Ai, này khó trách. " khẩu khí Tuyết Vi
than nhỏ, êm tai nói: "Chị hai, là thế này, cha quyết định cùng Hoàng
Phủ gia liên hôn, lại không biết kêu chị hay em, ai gả qua đó.
7 "Hoàng Phủ Quân Trường, mạch điện phòng đã sửa chữa xong, thật sự xin lỗi, thực xin lỗi. . . " Đổng Sự Trưởng khách sạn một đường chạy tới bên cạnh Hoàng Phủ Minh, áy náy run rẩy không ngừng.
8
“Cho tôi!!” Người đàn ông lạnh lùng nói hai tiếng, cho người ta một loại cảm giác không dung thứ chống lại mệnh lệnh ……
Nhưng vấn đề……
Cho tôi??
Anh ta nghĩ muốn cái gì?? Vẫn là lần đầu tiên Tuyết Vi nhìn thấy có người đến gần dùng loại lời không thể hiểu được mở đầu.
9
‘ phốc ’ Hoàng Phủ Minh thấp giọng cười: “Cho rằng tôi muốn hôn cô sao?”
Ngôn ngữ người đàn ông hài hước gây tổn thương thần kinh Tuyết Vi, lửa giận
trong lòng cô ‘ đằng ’ lập tức liền bùng phát, vừa muốn chửi ầm lên……
Bàn tay to của người đàn ông duỗi đi vào theo cổ áo cô!!
“này!! Anh làm…… Làm gì!!?”
Bàn tay ấm áp ở trên thân thể của cô dạo chơi không nhanh không chậm, giống như mỗi một điểm mẫn cảm đều bị anh chạm vào.
10 Rốt cuộc, trong hoàng thành này chính là thiên hạ của Hoàng Phủ Minh, lá gan của Tuyết Phỉ Nhi cũng lớn, dám trắng trợn táo bạo phạm tội ở phía dưới mí mắt của Hoàng Phủ Minh như thế.
11
Tuyết Phỉ Nhi đang xem TV vừa nghe được, lập tức lộ ra nụ cười vũ mị: “Lạc quản gia. ”
“Nhị tiểu thư, đã lâu không thấy. Nhớ rõ lần trước gặp mặt, chính là lúc đại thiếu phu nhân cùng đại thiếu gia nhà tôi kết hôn đi?”
“vâng, vâng ……”
Đại tiểu thư Tuyết gia Tuyết Khả Duy gả vào Nhà họ Hoàng Phủ ba năm trước
đây.
12
Lập tức ‘ hưu ’, khuôn mặt nhỏ của cô tức khắc trở nên đỏ bừng, đỏ bừng, vội vàng cúi thấp đầu xuống……
Nhìn bộ dáng Tuyết Phỉ Nhi ngượng ngùng, cùng với ngón út bị nhẫn siết chặt
phát tím, khóe miệng Hoàng Phủ Minh khơi mào một nụ cười khinh thường,
a, xem ra lại là một người phụ nữ không thú vị!
“Tháo nhẫn ra.
13
“Ninh Ninh, sáng sớm em mắng ai vậy?”
“Tiểu thư, chẳng lẽ cô
không nghe được đối thoại của nhị tiểu thư và Tiểu Hề sao? Cô nói xem,
một cô gái chưa qua cửa cùng một người đàn ông ngây người cả đêm, còn
dám nói lớn tiếng như vậy, có phải không biết xấu hổ hay không? Dường
như chỉ sợ người khác không biết!”
“em thật ngu ngốc.
14
Sau lưng truyền đến tiếng quan quân sắc bén ra lệnh, Tuyết Vi hít sâu một hơi, quay đầu cười nói: “Ngài kêu tôi sao?”
“Đúng! Chính là cô! Cô chạy cái gì?”
“Quan quân, tôi nghĩ ngài hiểu lầm, tôi đâu có chạy.
15
Đánh rắm!
Phân báo cáo chữa trị kia không phải của cô được không? Tuy rằng…… bây giờ cô cũng không phải là xử nữ, thật buồn bực!
Tuyết Vi thật sự không có lòng dạ lý luận cùng người đàn ông này, hung tợn
liếc mắt nhìn anh, vừa muốn kéo cửa buồng vệ sinh ra, chỉ nghe……
Một trận tiếng bước chân rõ ràng tới gần vị trí toilet.
16
Bụng nhỏ trở nên có chút căng chặt.
Rõ ràng Tuyết Vi đã nhận ra người đàn ông này biến hóa, oán hận cắn răng: “anh, đồ lưu manh, vậy mà ở ngay lúc này……?”
“Rốt cuộc hai ta ai là lưu manh? Người phụ nữ, nếu cô nói lộn xộn, tôi liền một chân đá cô đi ra!!!”
Nghe giọng người đàn ông kia âm lãnh, thân mình Tuyết Vi ngẩn ra, quả nhiên không dám cử động một chút.
17
Tuyết Vi hoàn toàn không nghĩ tới người đàn ông này sẽ đáp ứng sảng
khoái như thế, anh sẽ không có cái âm mưu gì chứ? “anh nói xem, anh có
biện pháp nào có thể đưa tôi rời khỏi nơi này?”
“cô không cần biết, chỉ cần phối hợp với tôi là được.
18
Nghe Mộ Thần Hiên nghi vấn, Hoàng Phủ Minh nghiêng đầu, sắc mặt dần dần
trầm xuống: “Thần hiên, cậu cũng biết, tôi là…… Không có khả năng cưới
Con gái của Tuyết gia làm vợ!!”
Hiểu rõ! Hiểu rõ……
Mộ Thần Hiên hiểu ý gật đầu, hai mắt hẹp dài vừa chuyển: “Nếu như vậy, sao anh
không nhân cơ hội này, định cho con gái của Tuyết gia một cái tội danh
trà trộn vào hội sở, hủy hôn đi?”
“A, hủy một người, còn có một người khác, nếu đều lưu lại cả hai, kiềm chế nhau ……”
Như vậy, việc hôn sự này có thể kéo dài vô chừng mực, cho đến khi Hoàng Phủ Minh tìm được người phụ nữ đêm hôm đó mới thôi!!
Mộ Thần Hiên cơ bản đã hiểu biết tâm ý của Hoàng Phủ Minh, anh liền nghĩ,
lấy tính cách Hoàng Phủ Minh làm sao sẽ hảo tâm trợ giúp Con gái của
Tuyết gia thoát khỏi nơi này như vậy sao? Quả nhiên, anh có ngụ ý khác!
“Thần hiên, nói tới người phụ nữ buổi tối ngày đó, cậu giúp tôi tìm thế nào?”
“Tôi đã phân phó người của tập đoàn trinh thám zero đi tra xét, bất quá, tôi nghĩ không nhanh như vậy đi.
19
“xin hỏi, khoảng tám giờ tối ngày hôm đó cô có đi qua gian phòng số 1606 hay không?”
A, ai biết trinh thám này hỏi ký lục khai phòng là tính toán truy tra sự tình đêm đó!
Đáng chết, người đàn ông ở phòng số 1606 rốt cuộc là nhân vật nào? Vậy mà có thể khởi động tập đoàn trinh thám zero tới truy tra chuyện này?
Phải biết rằng, bây giờ cô đã tiến vào Nhà họ Hoàng Phủ, nếu chuyện này theo đuổi tới đối với vị trí hoàn cảnh cô bây giờ không có bất luận chỗ gì
tốt!
Âm thầm nheo đôi mắt lại, Tuyết Vi ra vẻ nghi hoặc nghiêng
nghiêng đầu: “phòng số 1606 sao? Làm sao vậy? Ngày đó phát sinh chuyện
lớn gì sao? Nên sẽ không …… Là đã chết người sao?!”
“Xin lỗi,
Tiểu thư Tuyết Vi, quấy rầy rồi.
20