61 Alex đắc ý mỉm cười nhìn Andy: “Thế nào? Lăng, suy nghĩ xong chưa?”Andy nhào tới bên song sắt, vội vàng nói: “Không, Jason, cậu không được đồng ý. ”Sở Lăng theo thói quen siết chặt hai nắm tay, nhẹ nhàng khép lại con ngươi đen: “Bao giờ anh thả người?”Alex áp sát bên tai cậu, hai tay ôm chặt cậu vào lòng, mày kiếm khẽ nhướng lên: “Chỉ cần tôi có được thứ tôi muốn, sáng sớm mai sẽ thả bọn họ.
62 Andy nắm chặt tay Sở Lăng, lo lắng nói: “Jason, nếu đi thì cùng nhau đi. ”Sở Lăng lưu luyến nhìn lại bốn người bạn cùng mình vào sinh ra tử: “Tình huống bây giờ không cho phép, tôi sẽ tìm cơ hội khác.
63 Alex nói: “Lăng, tôi muốn nghe chính em nói, em không phải thật lòng tự nguyện?”Sở Lăng nhắm chặt mắt, lạnh nhạt thấp giọng nói: “Tôi đã đồng ý rồi, anh còn muốn hỏi chuyện này làm gì?”Alex nâng cằm cậu lên: “Tôi muốn biết trong lòng em nghĩ thế nào.
64 Sở Lăng ngẩn ngơ, không hờn giận nói: “Andy với tôi chỉ là bạn bè thôi, anh không cần nói hưu nói vượn được không? Hai người trước đây căn bản không hề quen biết, anh dựa vào cái gì nói vậy?”Alex nói: “Bằng trực giác, bản năng trong tôi tự cảm nhận được tình địch.
65 Alex từ môi Sở Lăng chậm rãi ngẩng đầu, dục vọng mãnh liệt dâng lên trong đôi lam mâu như lửa lan tràn trên đồng cỏ, hô hấp ngày càng dồn dập cũng đủ chứng minh anh có bao nhiêu muốn cậu, chỉ hận không thể lập tức bổ nhào lên người cậu mà chiếm giữ.
66 Trong lòng Sở Lăng không thể khống chế bắt đầu phình lên một loại cảm giác ấm áp nhưng vô cùng chua xót, nhẹ nhàng mở mắt: “Tôi đâu có tốt như vậy, nghề nghiệp của tôi cũng vô cùng tàn khốc luôn tanh tưởi mùi máu tanh, anh chỉ nhìn thấy ảo giác mà thôi, tôi căn bản không phải là thiên sứ.
67 Một dòng nước nóng rực lặng lẽ chảy vào đáy lòng lạnh băng của Sở Lăng, khuấy động nỗi buồn cất giấu trong trái tim yếu ớt của cậu, cậu gối đầu lên cánh tay mạnh mẽ của Alex, rúc vào trong lồng ngực ấm áp, hơi thở ấm áp không hề xa lạ thân thiết vây quanh, khiến cậu cảm thấy vô cùng an tâm.
68 Sở Lăng xuống lầu đi vào phòng ăn, Alex đã ngồi sẳn ở bàn chờ cậu, thấy cậu vào liền nói: “Lăng, mau ngồi xuống, là cháo em thích nhất. ”Sở Lăng không có lập tức ngồi xuống: “Bọn Andy đâu? Anh thả bọn họ chưa?”Alex nhìn hắn khẽ thở dài: “Em vẫn không chịu tin tưởng tôi hoàn toàn sao? Tôi đã kêu Ray đi thả người, em đừng lo lắng nữa được không?”Sở Lăng nhếch môi một chút: “Tôi…tôi muốn ra ngoài xem một chút.
69 Alex rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, nhìn Sở Lăng trong lòng mình, con ngươi đen mơ màng như những chấm nhỏ đang chớp sáng trên bầu trời đêm ngoài cửa sổ, xinh đẹp, thần bí, lại mang theo một loại ưu thương không thể giải thích, ưu thương khiến cậu khổ sở.
70 Sở Lăng chậm rãi đi trong trang viên, vệ sĩ cũng không nhiều lắm, ngẫu nhiên có người đi ngang qua cũng không hỏi đến cậu. Alex biết hắn không thích gặp gỡ nhiều người nên đã phân phó thuộc hạ không cần canh gác dày đặt khắp nơi, phần lớn vệ sĩ đều tập trung ở đại môn và vị trí công tác của mình.
71 Ray giật mình nói: “Alex…” Quy mô của tổ chức Hắc Diễm cực kỳ khổng lồ, không tính tổng bộ và số chi nhánh ở bên ngoài, vỏn vẹn ở Paris số người ở các phân bộ đã lên tới con số hàng vạn, nếu toàn bộ hành động, kia quả thực….
72 Đối phương vẫn tiếp tục cảnh cáo: “Xin lập tức hạ cánh, nếu không chúng tôi sẽ tiến hành công kích. ”Alex kéo cần điều khiển, phi cơ lập tức vụt lên cao, bay thẳng lên tầng trời cao vút, giữ độ cao ngang với phi cơ của không quân, nói: “Tôi lặp lại lần nữa, vui lòng cho gặp tướng Francois.
73 Alex bình tĩnh nói: “Thị trưởng Kent, cục trưởng Aino, các ông cứ an tâm, tôi tuyệt đối không nghĩ tới chuyện tiếp quản thành phố này, tôi chỉ đang vội tìm một người thôi.
74 Thị trưởng Kent và cục trưởng Aino ngồi chết lặng trên ghế, nữa ngày cũng không thể động đậy, nhân viên làm việc trong phòng cũng há hốc mồm nói không ra lời.
75 Ray nhìn qua cửa kính xe quan sát trước sau, nói: “Nhưng hiện tại trên quốc lộ chỉ có xe của tôi là BMW. ”Ray ngạc nhiên nói: “Nhưng tôi không thấy gì cả?”Alex chăm chú quan sát màn hình tín hiệu, kêu lên: “Ray, anh vừa vượt qua tín hiệu của Ray kinh ngạc nhìn ra cửa sổ xe, nói: “Tôi chỉ vừa vượt qua một chiếc xe tải lớn thôi.
76 Sở Lăng lái xe chạy như bay trên đường quốc lộ, trong bộ đàm không ngừng truyền ra âm thanh của Alex và Ray bảo hắn dừng xe, mà cậu đối với việc Alex bắt tay với cảnh sát ngăn chặn cậu cũng không cảm thấy giật mình, các tổ chức lớn mạnh luôn có sự gắn bó chặt chẽ với chính phủ, chuyện này trong bất cứ quốc gia nào cũng rất phổ biến.
77 Sở Lăng hạ quyết tâm, bất luận như thế nào cũng không thể rơi vào tay Alex một lần nữa, kết quả kia cậu cũng không dám nghĩ tới, cậu đã không còn đường lui.
78 Không biết qua bao lâu, giống như chỉ trôi qua vài phút ngắn ngủi, cửa xe bị người ta mở ra, âm thanh lạnh lùng của Alex vang lên: “Lăng, ra ngoài. ”Sở Lăng mở mắt, ngẩng đầu, là Ray mở cửa, Alex đang đứng bên cạnh, lạnh lùng nhìn cậu.
79 Đại sảnh hoa lệ dị thường trống trải, trừ bỏ Sở Lăng im lặng ngồi trên sô pha và Alex đứng trước cửa sổ, chỉ có Arthur canh gác ở cửa, còn đám vệ sĩ đều thức thời né ra ngoài.
80 Sở Lăng hoảng sợ ra sức vùng vẫy, run rẩy kêu lên: “Không! Buông ra!” Dùng hết toàn lực giãy ra khỏi tay Alex, vừa chạy ra một bước, Alex đã nhanh như chớp dùng sức vặn ra sau, hai tay Sở Lăng lập tức bị bắt chéo sau lưng, hét lên một tiếng kinh hãi, trước mắt tối đen, trong nháy mắt bị Alex kéo vào trong lòng.