1 Trường Tín cung. -“Ngươi nói gì? Hoàng thượng hôm qua lại chọn bài tử (1) của Chiêu phi sao?” –Thái hậu Độc Cô Phượng Viện đập tay lên bàn, mạnh đến nỗi dường như móng tay đều bị bẻ gãy.
2 Quý phi rời cung đã 3 năm lại đột ngột hồi cung. Đây có thể xem là chuyện lớn ở hậu cung Cảnh Hiên Triều. Ngày 2 tháng 3 hôm đó, Đồng Huy cung của Quý phi đã được quét dọn sạch sẽ, chờ nghênh đón chủ nhân về.
3 Đồng Hề cẩn thận lật xem ghi chép của ba năm qua. Hai năm đầu thì không có gì thú vị, vẫn là mỗi người một ngày lần lượt thị tẩm. Nhưng sau khi Mộ Chiêu Văn tiến cung thì đúng có khác biệt.
4 Trường Tín cung-“Thái hậu vạn phúc. ” – Đồng Hề nhẹ nhàng hành lễ. Độc Cô Viện Phượng ngồi phía trên, rất lâu cũng không gọi bình thân. Đồng Hề nghĩ bụng không ổn rồi, cô ta lại xuất chiêu này, tuy rằng hơi cũ nhưng dùng để phạt người thì rất hữu hiệu.
5 Đồng Hề cũng không phải không thích Mộ Chiêu Văn, nhưng thấy cô ta và Thiên Chính đế thân mật vô cùng, khiến nàng cảm thấy bát nước trong hậu cung này đã bắt đầu lung lây rồi.
6 “Có chuyện gì?” Đồng Hề ngồi lên kiệu, Thúc Bạch theo sát bên cạnh nói:-“Hoàng thượng tới. ”Đây đúng là chuyện lớn. Mỗi tháng Đồng Hề chỉ thị tẩm có một ngày, lúc này hoàng đế lại đến.
7 Đoan Ngọ có thể xem là lễ lớn ở Cảnh Hiên triều, nội ngoại trong cung đều vội vàng chuẩn bị. Đồng Hề gần như bận tối mặt, bên dưới các châu các phủ ào ạt tiến cống phẩm đến.
8 Đồng Hề dẫn theo Quản Đào quỳ gối trước cửa cung nghênh đón Thiên Chính đế. Đồng Hề xưa nay thích ăn mặc lộng lẫy, nhất là vào các dịp lễ tết, cho nên quần lụa áo son, làn váy có nhiều chấm nhỏ, tráng lệ vô song.
9 Mười hai, mười hai bạc đối với Quý phi mà nói thì không tính là gì. Bổng lộc hàng năm của nàng rất nhiều, lương tháng cũng đã hơn vạn lượng. Đồng Hề chậm rãi quỳ xuống:-“Thần thiếp nhất thời ham vui, xin Thái hậu trách phạt.
10 Buổi chiều, thủ lĩnh thái giám của Hoàng thượng và Thái hậu đều mang theo lễ vật thăm hỏi đến Đồng Huy cung. Tề Vân nhìn thấy, vẻ mặt rất u ám. Đồng Hề trốn sau màn mây, không muốn người khác nhìn thấy bộ dạng buồn cười của mình.
11 Thời tiết càng lúc càng khô nóng, tâm Đồng Hề cũng càng lo lắng hơn. Chớp mắt mồng một tháng 6 đã đến, nàng vốn tham lạnh sợ nóng, đối với chuyện đó bèn lộ ra vẻ thống khổ, chỉ vừa nghĩ đến đã nhức đầu hoa mắt.
12 Chiêu Dương cung. -“Nương nương, người nghĩ xem tại sao Quý phi lại đem trường mệnh tỏa tặng cho người? Nghe nói đó là do mẫu thân nàng ta đặc chế riêng cho nàng ta.
13 Tiểu thái giám thấy Quý phi đến vội vàng chạy vào trong bẩm báo. Giang Đắc Khải nhanh chóng bước ra mời Đồng Hề vào. Lẽ ra Huyền Huân cũng phải đi theo, lại bị Giang Đắc Khải ngăn ở bên ngoài.
14 -“Nương nương” – Huyền Huân kinh hoảng chạy đến buồng sưởi phía đông. Thúc Bạch đang giúp Đồng Hề tháo trang sức, thấy Huyền Huân như thế bèn kinh ngạc.
15 Nam Hàn hành cung nằm ở phía bắc chân núi Nam Hành, kiến trúc tựa vào núi, uốn lượn về phía trước. Tẩm cung cao nhất là Thanh Lương điện của Thiên Chính đế, gần đó là Vi Vũ đường của Mộ Chiêu Văn.
16 Lệnh Hồ Tiến vừa vào liền quỳ xuống đất thỉnh an, thấy trước mặt lộ ra nửa chiếc hài cung phi, cũng không vội hé môi, chỉ nói ra mục đích đến. Trước đó vài ngày, ông cùng Bình tuần phủ vừa tống quan Tổng đốc đường sông Trần Bình Nhân vào ngục vì tham ô công quỹ.
17 Lần trước bị hắn lấy đai lưng trói khiến Đồng Hề càng khẩn trương hơn. Nàng nhìn thấy sắc trời vẫn còn sớm, đây vốn không phải thời điểm nghỉ ngơi. Cũng chẳng biết sau đó Thiên Chính đế còn muốn làm gì.
18 Lúc Đồng Hề đến, Độc Cô Viện Phượng đã ở đó từ lúc nào. Đồng thời còn có vài cung phi mới mặc quần áo bát phẩm. Đồng Hề thận trọng nhìn. Những nữ tử này phần lớn đến từ dân gian, có ca nữ trong vương phủ, cũng có gia nô nuôi trong nhà, thân phận không cao cho nên vị phân cũng không cao.
19 Những ngày tiếp theo có thể xem như sóng yên gió lặng, Đồng Hề không cảm thấy Thiên Chính đế biến đổi khác thường gì. Thực ra chủ yếu là do nàng co đầu rụt cổ không dám chường mặt ra, cũng không biết phải đối mặt hắn như thế nào.
20 Thiên Chính đế đã bước xuống thềm đá, để lại Đồng Hề ngẩn ngơ đứng một mình trong Lan Diễm Thang. Nàng vội vàng mặc lại quần áo. Không ngờ khi nàng trở lại tẩm phòng ở Thâu Hương hiên hắn vẫn còn ngồi đó.