1 Vườn hoa xinh đẹp bên trong biệt thư nhìn như rất hòa hợp, phía trong cũng đang tiến hành cuộc đấu tranh. -“ Ta nói, con gái à. Con cũng đã trưởng thành rồi, khi nào thì cha mới có thể hướng mẹ con mà giao phó nửa đời sau đây?” – Baba tổng giám đốc bắt đầu càu nhàu.
2 “Cho tôi mượn cái khăn trải giường này dùng tạm a. “ - Thiên Nhất Thuần đi đến đầu giường, nhìn ba người ctrên giường rồi nói, đồng thời dùng sức ckéo khăn từ dưới ba người 0họ kéo ra, bằng tốc độ nhanh nhất quấn quanh thân hình đangftrần truồng của cô.
3 Hai người đem nàng từ trên giá kéo xuống, đưa nàng vứt một phòng giam khác. “ Đi vào”- Chợt bị vứt xuống đất, khắp nơi toàn là cỏ dại, mặt đất ẩm ướt bốc ra mùi nấm mốc.
4 “ Để ta thử” – Lão lấy bộ kim châm trong người ra, đâm xuống đầu Nhất Thuần. “ A! Dì Lưu, Nhất Thuần đau quá!” – Nhất Thuần tỉnh lại, vừa khóc vừa nói giống như một đứa trẻ.
5 “ Muội muội, A, Nhất Thuần, là có ý gì?” – Chu Nguyệt xoay người lại hỏi nàng. “ Tự mình nghĩ đi. ” – Nhất Thuần tiêu sái, ném cho nàng ta một câu. “ Nhất Thuần cô nương đúng là học rộng hiểu sâu.
6 “ Phế vật, đều là một đám phế vật”- Long Tiêu trở nên nóng nảy“ Xin hoàng thượng thứ tội”- Đám tỳ nữ quỳ gối xuống đất“ Cút “- Long Tiêu nhìn thấy các nàng lại càng tức hơn, đem tất cả đuổi ra ngoài, chỉ còn lại Nhất Thuần không một tiếng nào mà nằm trên giường bồi hắn.
7 “ KHông phải vừa nói không chịu nổi sao?”- Long Tiêu quay đầu đối với bộ dạng quyến rũ của Linh Phi nói. “ Hoàng thượng thật là xấu. ”- Linh phi chột dạ không dám nhìn thẳng hắn.
8 Sáng sớmLong Tiêu tỉnh dậy, nheo mắt , liếc nhìn nữ nhân bên cạnh mình, hồi ức tối hôm qua lại hiện về, không nhịn được lại nghĩ đến nữ nhân lạnh nhạt , tính tình cố chấp, lời nói như có gai kia.
9 Nhất Thuần nhìn thấy hai người họ giằng co, không có hứng thú tham gia liền nằm xuống. tiếp tục đến chỗ Chu Công để trình diện. “ Người đâu! Mau kéo nô tỳ này lên cho bản nương nương.
10 “Nơi đó chơi rất hay sao? “- Thực nhi chớp to mắt, không che giấu được lòng hiếu kì. “ Ừ! Có lẽ là vậy”- Chỉ cần vui vẻ chơi đùa ở đó…Nhất Thuần suy nghĩ.
11 Tất cả thị nữ tất cả đều chạy trối chết, Nhất Thuần càng không có lý do gì để lưu lại, thân thể liền từ từ hướng ngoài cửa đi ra. Hắn tiến lên trước mấy bước hung hăng đem cửa đóng lại, mạnh mẽ nắm chặt cổ tay nàng.
12 "Nói!"Cặp mắt Long Tiêu tràn đầy tia máu, bởi vì không nghe được lời giải thích, liền ngửa mặt lên trời điên cuồng la hét. "A! Khụ! Khụ!" Bị hắn điên cuồng một đánh một quyền vào ngực, khiến cho nàng phun một ngụm máu.
13 "Ai!" Tôn công công tiếp tục đi đưa thuốc. Tối hôm qua bên trong ngự thư phòng ánh nến sáng suốt cả đêm. Ngày thứ hai, trời vừa rạng sáng toàn bộ nữ nhân trong cung đều biết, có thể là bởi vì nữ nhân bên cạnh quá nhiều , đàn ông cũng không còn bí mật nào.
14 "Người đâu! Đem nô phi đưa đến Thanh Hà Uyển!" - Long Tiêu nắm chặt quả tay, lạnh lùng sai khiến!"Dạ, hoàng thượng!" Thị nữ quỳ xuống nghe chỉ. Trong lúc mông lung, một tinh khiết khẽ nhíu mí mắt, liền ý thức được chút ánh sáng xuyên qua ngoài cửa sổ.
15 Bạt tai này tuyệt đối không có tác dụng gì đối với nàng. Cho tới bây giờ, từ khi đến nơi này cũng chưa có một ngày không bị bạt tai , nàng đã sớm miễn dịch với nó.
16 "Này ----!" khuôn mặt Tiểu Cửu có chút ngượng nghịu, nhưng vẫn là ngoan ngoãn từ trên mặt đất đứng dậy. "Ai! Tiểu Cửu bây giờ là giờ gì?" Nàng thở thật dài một cái, ở nơi này bên trong phòng phân không rõ đông nam tây bắc, đến chỉ có thể nhìn có ánh sáng bên ngoài.
17 “ Nô tỳ là được vị chủ tử trước kia đặt ạ!”- Hồng món ăn cũng chen vào nói"Vậy ta cũng giúp các ngươi chọn cái tên khác đi, dĩ nhiên nếu các ngươi không thích thì cũng không cần tiếp nhận!”Nhất Thuần đột nhiên nghĩ đến việc giúp các nàng ấy đặt tên, nhưng là cũng phải được người ta đồng ý mới được.
18 “ Điên rồ!” – Nghe nói như thế , Nhất Thuần là muốn té ngã. "Nương nương đàn một khúc chứ? Nô tỳ vì ngài đi lấy cầm !” Mộng phàm tựa như hài tử kêu lên.
19 Đến gần Xuân Hương Các, thanh âm dâm đãng từ bên trong truyền ra khiến cho Nhất Thuần ngừng bước, nàng không muốn bước về phía trước thêm một bước nào nữa.
20 "Không phải tha sao? Còn phải ở cắt chức?" - Nhất Thuần có cảm giác mình như bị lừa, liền liều mạng hỏi ngược lại. "Tội chết có thể miễn, còn những thứ khác ta cũng không có đáp ứng!" – Ánh mắt của Long Tiêu như muốn nói với nàng, nói nàng có chút lại được voi đòi tiên.