1 Bài vở của học sinh cấp ba rất nhiều. Trương Tiêu Tiêu làm xong đề bài cuối cùng thì ôm vở bài tập đến phòng giáo viên. Thời tiết rất đẹp, có nắng nhưng không gắt, những vệt nắng hắt lên hành lang loang lổ.
2 Ở đâu cũng có người vừa hoạt bát vừa nhiều chuyện, Lý Du Ngọc chính là người như vậy.
Lý Du Ngọc: “Tiêu Tiêu, cậu nói xem, mấy người ở cùng phòng với La Nhất Hiên đều có thành tích tốt, tại sao cậu ta lại kém như vậy?”
Trương Tiêu Tiêu: “Vì người ta tình nguyện sa đọa! Giáo viên tốn không ít tâm tư với cậu ta nhưng cũng chẳng ăn thua.
3 Không phải khi không mà Trương Tiêu Tiêu đạt được thành tích tốt.
Hằng ngày, cô đi ngủ vào lúc mười hai giờ đêm, năm giờ sáng đã dậy, trong khi mọi người đang chơi đùa thì cô cắm đầu vào bài vở.
4 Ngoại hình quyết định địa vị, trên đời này có một định nghĩa như vậy.
Mặc dù thành tích học tập của La Nhất Hiên không tốt nhưng cậu rất có thiên phú nghệ thuật, biết chơi thể thao, khi cởi quần áo là có thể thấy một cơ thể hoàn mỹ.
5 Ngày 20 tháng 5, kết quả kỳ thi thử tốt nghiệp lần hai được công bố, Trương Tiêu Tiêu và Ngô Hạo xếp hạng nhất, Vương Tiểu Lực đứng thứ hai, Lý Du Ngọc đạt hạng ba, La Nhất Hiến xếp hạng hai mươi, mặc dù không cao nhưng so với thành tích trước kia của cậu thì không chỉ hơn một, hai hạng.
6 Kể từ hôm đó, La Nhất Hiên thức thâu đêm suốt sáng cắm đầu vào học, dĩ nhiên cũng sẽ mặt dày hỏi bài Trương Tiêu Tiêu. Người khác chế giễu cậu không bằng nữ sinh, cậu chỉ cười lưu manh một tiếng, thua bà xã nhà mình chẳng có gì đáng xấu hổ.
7 La Nhất Hiên chuyển lớp, cậu học ở tầng sáu, Trương Tiêu Tiêu học ở tầng hai. Mặc dù chỉ cách nhau trong gang tấc nhưng như xa tận chân trời.
Đối với Trương Tiêu Tiêu, La Nhất Hiên thật sự ảnh hưởng tới cô.
8 Giấc mộng của em quá rực rỡ, anh không thể với tới,
Chắp cánh bay qua biển mây lục lọi trí nhớ trống rỗng mới biết,
Anh chưa từng ngừng cố gắng.
Thay đổi hoàn cảnh khiến La Nhất Hiên rất phiền não, cậu không thích người khác xen vào chuyện của cậu, nhưng hết lần này tới lần khác đều bị người ta điều khiển.