1 Thư Đường là một thiếu phụ bị ruồng bỏ, có người nói đây là quả báo, chính bản thân nàng cũng nghĩ như vậy. Lúc Thư Đường còn rất nhỏ, đã từng gây ra chuyện bội tình bạc nghĩa.
2 Sau này, khi Thư Đường nhớ lại đoạn tình giữa mình và Vân Trầm Nhã, vẫn hết sức bình tĩnh. Khi thì nàng cho rằng mình như một chiếc ghe nhỏ vượt qua sóng ngầm, đại đa số thời điểm nàng cho rằng mình như một cọng lông gà bay lên chín tầng mây, mà Vân Trầm Nhã là một đóa hoa lài tươi, còn nàng là một bãi phân trâu.
3 Thư Đường lần đầu được đề thân, tay không mà về, không khỏi chán chường suy sụp nhiều ngày. Ngoài phòng hoa đỗ quyên mới nở, trong nắng xuân, cánh hoa đỏ rực như tươm máu.
4 Lại nói chuyện lần này Vân vĩ lang đến Nam Tuấn quốc là vì có hai mục đích, thứ nhất là phải tìm được ba người, thứ hai là phải tìm được một vật. Mấy ngày gần đây, Đường nhị thiếu gia bỏ trốn, Phương công tử đào hôn, Đại tiểu thư Thu Đa Hỉ của phủ Tướng quân lại nóng nảy, mất bình tĩnh.
5 Giữa mùa hạ, cỏ mọc, cây lớn. Vân Trầm Nhã đang ở khu vực săn bắn với tiểu thế tử của Nam Tuấn quốc, bắn liền năm phát trúng năm con gà bông, dẫn tới một tràng tiếng trầm trồ khen ngợi.
6 Vân vĩ lang thích bắn tên sau lưng người khác, nhưng trên mặt thì hoàn toàn bày ra vẻ Bồ Tát hiền hòa. Hắn kéo Thư tiểu Đường chạy trốn, nhưng lại dùng những viên đá nhỏ làm ám khí bắn cho bọn lâu la rượt theo phía sau bọn họ đến sứt đầu mẻ trán, còn hắn thì mặt mày vẫn ra vẻ kinh hoàng, dẫn Thư Đường chạy vào một con hẻm nhỏ.
7 Sau đó vài ngày, Kinh Hoa thành truyền ra vài tin đồn không lớn không nhỏ. Căn biệt uyển tại ngoại ô của Tiểu ác bá Hồ Thông bị người ta đốt mất. Hoa cỏ sau hậu viện tại Phù Sinh đường của Lan Nghi cô nương bị người ta dội nước ngập úng cả.
8 Tiết Mang Chủng qua rồi đến Hạ Chí, hết Hạ Chí rồi đến Tiểu Thử. Mùa hè năm nay hết sức nóng bức, vầng thái dương đỏ rực trên bầu trời tỏa ánh nắng chói chang xuống khắp nơi, như sắp sửa có đại hạn xảy ra trong năm nay.
9 Vân vĩ lang dẫn đầu trong việc đào đất móc hột đào, tất nhiên là hạ nhân trong Vân phủ cũng không dám chậm trễ, đều nhào vào làm theo gia. Dưới trời nắng nóng, hậu viện Vân phủ bị đảo lộn tùng phèo như cái nồi bánh chẻo, hơn mười người chen chúc nhau, ai nấy xắn ống quần, khom lưng lục lội tìm kiếm.
10 Ít ngày sau, Vân vĩ lang cho người gửi tặng Thư Đường một quyển thi thư, nhưng lại không thấy bóng dáng hắn đâu cả. Tiết Đại Thử năm nay nóng bức kinh người, mặt trời tỏa ánh nắng chói chang mấy ngày liền, lòng có nhiệt tình đi mấy chăng nữa cũng bị khí hậu như thế này bức lui.
11 Vân vĩ lang rảnh rỗi dạo bước đến nơi chôn hạt đào sau hậu viện. Trong vườn hoa, khắp bốn bề đều xanh tươi um tùm những hoa hoa cỏ cỏ, chỉ có nắm đất nơi bị xếp đá cuội xung quanh là không một ngọn cỏ.
12 Sáng sớm hôm sau, Vân vĩ lang về phủ chợp mắt được một canh giờ. Dùng bữa sáng xong, hắn đến thiện phòng tìm thức ăn cho gà. Khi lão quản gia gặp Vân Trầm Nhã đã thấy hắn thay ra một bộ trang phục sạch sẽ, đang phe phẩy quạt, bộ dáng như muốn đi ra ngoài.
13 Chuyện đến nước này, không biết phải bắt đầu nói từ đâu. Chuyện về Liên Binh phù? Mục đích chân chính hắn đến Nam Tuấn quốc? Hay là nói xa hơn một chút, thân phận chân thật của hắn? Nói Oa Khoát quốc ở phía bắc đã chỉnh đốn quân ngũ chuẩn bị xâm nhập Bắc Hoang, vùng biên giới Anh Triêu quốc đang lâm vào rối loạn? Mới vừa rồi vì quá xúc động mà quay trở lại, nhưng giờ Vân vĩ lang lại không biết phải làm sao.
14 Sáng sớm trong con hẻm nhỏ Đường Hoa, từng đợt gió vi vu thổi qua. Nhưng nếu cẩn thận lắng nghe, sẽ có thể nhận ra trong tiếng gió có tiếng quần áo ma sát lẫn thanh âm giao đấu, hoặc có thân ảnh hắc y nhân thoáng xẹt qua giữa không trung, sau đó lại nhanh chóng lẩn khuất vào góc tối.
15 Ở khúc quanh nhỏ hẹp nơi con hẻm nhỏ có bốn người đang đứng, trên mái hiên, trong góc tối thì vô số người đang ẩn núp. Trước tiên là nói về bốn người ở khúc quanh ngõ nhỏ này.
16 Vân vĩ lang xưa nay không kiêng kỵ điều gì cả. Từ sáng giao đấu một hồi xong, hắn tóm lấy Đường Ngọc rời khỏi khách điếm Thư gia, hai canh giờ sau, lại đi dạo dọc theo bờ hồ U Hà ở phía Đông Kinh Hoa thành.
17 Trong Kinh Hoa thành ở Nam Tuấn quốc, đương thời nếu nói về hàng ngũ công tử thảnh thơi nhất, Đường nhị thiếu gia tất sẽ là sự lựa chọn hàng đầu. Phương Diệc Phi phú quý thì có phú quý thật, tao nhã thì có tao nhã thật, nhưng trọng trách trên vai gánh vác quá lớn, quá nặng.
18 Hôm nay trời âm u, vầng thái dương ẩn mình sau cụm mây. Thời tiết ấm áp dễ chịu, thỉnh thoảng vài cơn gió thổi qua vô cùng mát mẻ. Không khí ẩm ướt khiến người ta cảm thấy phiền muộn, Vân vĩ lang ngồi trong thư phòng, sai người đổi trầm hương thành đàn hương.
19 Vân vĩ lang xấu xa thì xấu xa, nhưng làm người vô cùng chịu khó. Nếu hắn bận việc thì ngủ trễ dậy sớm, nếu không có việc gì thì ngủ sớm dậy sớm. Lúc nào công việc ngập đầu, hắn sẽ tập trung vào công việc, còn khi nhàn rỗi, sẽ đi làm chút chuyện xấu chơi.
20 Từ lâu, Chiêu Hòa đế của Anh Triêu quốc đã muốn tìm nhi tức phụ (con dâu), thẩm định chọn lựa mãi mới được hơn mười vị tiểu thư khuê các, tất cả đều để dành cho Đại hoàng tử xem mắt.