41 Có gã sai vặt đến gõ cửa để đổi nước trà. Ấm trà mới này hơi bị đắng. Vân Trầm Nhã cúi đầu xuống nhấp một ngụm, hơi nước phả vào mặt. Giống như năm đó, dưới trời mưa tí tách, hắn lôi kéo Thư Đường ngây ngốc thật thà ngồi xổm dưới mái hiên đụt mưa.
42 Đầu đường có một tiệm chạp phô nhỏ, giờ Ngọ hai khắc, người bán hàng rong lắc lục lạc đồng đinh đinh đang đang inh ỏi. Thư Đường ngồi xổm bên đường xem Vân Trầm Nhã chơi đùa với thỏ, nghe được tiếng đinh đang, bèn vỗ ót một cái.
43 Thư Đường nghe được ba chữ "bị ruồng rẫy", nhất thời sửng sốt. Phóng mắt nhìn lại, mọi người trong phòng đều đang đánh giá nàng bằng ánh mắt khinh thường.
44 Người đến là Lương Hữu, cổ tay trái của hắn bị bó bột, dẫn theo mấy chục gia đinh bao vây toàn bộ Vân phủ. Theo sau bọn chúng là một chiếc xe ngựa quý phái, một người nhảy từ trên xe xuống, đó chính là Hồ Thông.
45 Thư Đường ngồi trên xe ngựa, cúi đầu ngẩn người nhìn đóa hải đường được thêu khéo léo trên váy. Hai con thỏ dường như bất an, chạy lại gần, cách song sắt liếm tay nàng.
46 Thấy hai con chó ngao nhào đến, Vân vĩ lang bước vài bước tránh sang một bên. Măng Tây Cải Trắng vồ hụt, đang tính chuẩn bị vồ lại, không ngờ bị bề trên đảo mắt một cái cảnh cáo bọn chúng.
47 Mưa rất nhẹ hạt, rơi xuống đất không gây ra tiếng động nào, rất giống như mưa bụi Giang Nam. Thư Đường đưa Vân Trầm Nhã ra tận cửa, vốn chỉ đến đây, nhưng Vân vĩ lang nói sau khi uống chút rượu người ấm hẳn lên, nên muốn vừa đi vừa đợi mưa tạnh, xem như có chút phong vị riêng.
48 Bước dưới ánh trăng trở về phủ, trên mặt Vân vĩ lang không còn vẻ vân đạm phong khinh thường ngày. Tâm tư trĩu nặng, lúc nhớ đến sắc hoa đào rực rỡ, lúc lại nhớ đến lời nói của Thư Đường.
49 Cuối xuân, đầu đường phố Lâm Giang tơ liễu bay lả tả phủ khắp mặt đất. Hôm nay trời sáng bừng hơn mọi ngày, tiệm trà thành Đông đã bị đóng cửa. Bạch Quý mơ hồ cảm thấy có gì đó không bình thường nên sáng sớm đã phái người ra ngoài thăm dò.
50 Tiểu Đường, ta đã trở về. Tiểu Đường, thực xin lỗi. Trong lòng Thư Đường như nổi lên từng cơn sóng. Gió trong vườn hoang mang theo dư vị cuối xuân. Thư Đường thầm hít sâu một hơi, bước đến phía trước hai bước.
51 Vài ngày nữa là đầu tháng Năm. Mặt trời gay gắt tỏa ánh nắng sáng bừng xuống gương mặt của sói. Vân Trầm Nhã nghỉ ngơi dưỡng sức hai ba ngày, lúc này đang đứng trước Vọng Quy lâu, giũ giũ chiếc áo choàng.
52 Buổi chiều, đã qua khỏi giờ Thân, trên đường người qua kẻ lại thưa thớt đi rất nhiều. Thư Đường đi một đoạn, quay đầu lại thấy Vân Trầm Nhã vẫn còn đi theo, không khỏi bực mình.
53 Mùa hè năm nay gió lớn nắng ấm hơn mọi năm. Dân chúng cũng hăng hái hơn, ngay cả tán gẫu cũng cực kỳ khí thế hơn. Đầu tháng Năm, Kinh Hoa thành Nam Tuấn quốc truyền ra mấy tin đồn, nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ.
54 Tại hạ họ Mục, không phải là quan nhân, cô nương gọi một tiếng công tử là được rồi. Thư Đường nghe được giọng của hắn, lại ngẩn ra. Thanh âm trầm ấm trong trẻo, bảy phần giống với thanh âm của Vân Trầm Nhã.
55 Cách Lục vương phủ không xa, có một tòa trang viên được xây tựa vào núi. Cạnh trang viên là một cái hồ xanh thẳm, đến giữa hè, bên bờ hồ dày đặc bóng cây xanh vô cùng mát mẻ dễ chịu.
56 Chiếc xe lừa lộc cộc dừng trước cửa Đường Tửu hiên, Vân vĩ lang bày ra vẻ mặt phúc hậu tiến lên chào đón: "Tiểu Đường muội đến giao rượu a?" Thư tiểu Đường thò đầu vào tiệm xem, thấy bên trong chỉ có mỗi một mình Vân Trầm Nhã, bèn hỏi: "Bạch lão tiên sinh bọn họ đâu?" Vân vĩ lang giắt quạt lên thắt lưng, nhiệt tình xắn tay áo: "Hôm nay chỉ có ta trông tiệm.
57 Giữa chính Ngọ, ánh mặt trời chiếu thẳng xuống đầu tường, chân tường khuất nắng sinh ẩm ướt ngột ngạt. Cảnh Phong nheo mắt lại nhìn người vừa đến. Người ấy dáng điệu vẫn như trước, vẻ mặt luôn nhàn hạ ung dung, cười rộ lên vô cùng phong hoa tuyệt đại.
58 Tòa phủ này tuy nhỏ, nhưng trong viện trống trải, bốn phía chỉ có một tàng liễu rũ, một cái giếng cổ và một gốc cây ngô đồng cao to, xem ra là một nơi luận võ khá tốt.
59 Vân vĩ lang đờ mặt ra, hắn cúi đầu nhìn nhìn vết thương trên vai phải rồi lại nhìn nhìn Thư Đường. Thư tiểu Đường cầm cái ấm sắc thuốc, chân tay luống cuống đứng trước mặt hắn.
60 Hôm nay Thất Tịch, hoa Hải Đường trong sân khách điếm Thư gia nở rộ. Sáng sớm, chim khách đã kêu chíu chít trên cành cây. Thư Đường mở cửa sổ ló đầu ra nhìn quanh, trông thấy Thư Tam Dịch mặc một bộ y phục bằng vải bố màu xanh, khoác áo choàng ngắn, chuẩn bị đâu đó xong xuôi, nàng hỏi: "Cha muốn ra ngoài sao?" Thư Tam Dịch thấy Thư Đường đã dậy, vẫy tay gọi nàng.