1 “Tổng giám đốc hồ sơ người cần đây” mở cửa bước vào một cô gái ăn mặc động phục của công ty khóe môi tràn ngập ý cười, bê hồ sơ đến bàn tổng giám đốc.
2 Trong một khu rừng: ‘cực kỳ’ hoang vu, ‘cực kỳ’ tĩnh lặng, và ‘cực kỳ’ quỷ dị, tiếng chim hót liên miên, bất chợt một tiếng gầm lên “Con mẹ nó, đi hết năm ngày, cũng không có một bóng người, cái tổ tiên ngu xuẩn kia, quăng đâu không quăng liền quăng một ‘thục nữ’ xinh đẹp mỹ miều như ta vào rừng, ngay cả thức ăn cũng chẳng có” một nữ tử tóc tai rối xù, mặt mày đen đúa( vì nhiều ngày không tắm không trải tóc) quần áo có thể so sánh với 1 tên khất cái, à không bọn mọi rợn ‘ăn lông ở lỗ’ mới chuẩn xác.
3 Như thế nào mà vừa gặp nhau đều hiểu nhau? Ta vẫn còn nhớ khi ở hiện đại so với nữ nhân ta gần gũi nam nhân nhiều hơn nhưng mà ta lại không chọn ai trong họ cả, chỉ chuyên tâm đến tiền đồ của ta.
4 Lưu lạc khắp đầu đường xó chợ cuối cùng ta cũng tìm được rồi, mừng rớt cả nước mắt!Quá hoành tráng, quá xa xỉ, cổng chính 2 bên đều đề thơ tuy không thông thuộc thơ pháp nhưng có thể nói nét bút như rồng bay phượng múa vậy, thật đẹp mắt.
5 Mặt trời ca ca xuống núi để nhường lại phần công việc ặt trăng muội muội, tại một con phố của kinh thành, nhiều cỗ ngựa xa xỉ , bước xuống đều là những thượng khách xa xỉ vận quần áo xa xỉ, đi qua một cánh cổng xa xỉ, để bước vào một tòa nhà xa xỉ, tiếng ồn ào bát nháo, tiếng giày của nhiều thượng khách…v.
6 Một đêm trôi qua êm đềm như vậy, cổ đại quả thực hảo nhiều soái ca nha, nhưng bất quá không soái ca nào là của ta!Aiz…. . không nhắc nhở mình không được buồn, không được động tâm, trằn trọc cả đêm không ngủ được kết quả là ta mang đôi mắt gấu mèo đến thỉnh an Phụ thân và phụ mẫu ta.
7 Từ sau vụ của tên Cẩu Bạch kia, kéo được tình huynh muội của ta và đại ca càng gần thêm, đại ca ca càng thương ta hơn thi thoảng rãnh liền đưa ta đi dạo, phụ thân mẫu thân cũng vậy, ta có thể cảm thấy gia đình này thật sự quá ấm ấp ta nên cảm ơn ‘Tiểu tổ tiên’ mới đúng quả thật không hề gạt ta.
8 Một buổi sáng quá mức im ắng và tĩnh lặng, thấy thế Huyền Vũ Dạ Nguyệt vội vàng xuống gường vệ sinh thân thể, hóa trang…. , bước ra ngoài cửa (lý do không có nha hoàn hầu hạ là vì cô đã năn nĩ phụ thân đại nhân nguyên cả buổi mới được ông đồng ý)Nhắm mắt lại ta tham lam hít thở không khí trong lành, uốn uốn cái eo, lắc lắc thắt lưng.
9 Một tiếng > của binh khí pha chạm vào nhau thật lớn đã phá vỡ giấc ngủ của nàng, khiến cho sắc mặt của nàng giờ đây phi thường thối “Thật là con mẹ nó mà, để lão nương biết ai phá giấc ngủ của ta, bà bằm nó ra 100 khúc cho chó ăn”Dừng hết lại động tác đánh nhau, các nam nhân liền hướng tới kẻ ‘khẩu khí’ lớn hơn trời mà nhìn.
10 Kinh thành lại xôn xao nhốn nháo lên một trận, nào là là chỉ xuất hiện sau một đêm liền mai danh ẩn tích, khiến cho không ít các đại gia, thương buôn nhớ nhung giọng hát thánh thót của nàng ta, nếu mời được nàng ta xuất hiện thì bỏ bao nhiêu tiền cũng không nuối tiếc.
11 Phải, hôm qua nàng đã suy nghĩ rằng nếu ăn không ngồi rồi chi bằng làm việc mình thích mà vẫn có tiền vào túi. Vì thế nàng không mảy may gì mà bước vào tiến thẳng tới phòng của Hồng tỷ tỷ.
12 Nàng chạy như cơn lốc ra đi, không ai nhìn thấy nàng cứ tưởng nàng là cuồng phong vũ bão đi ngang qua họ thôi, cho tới khi nàng cảm thấy xung quanh an toàn không có ai, nàng mới ngồi xấp xuống đất cát, từ lúc nào mặt nàng đẫm lệ giọt ngắn giọt dài trong cực thảm thương.
13 Sau khi rời khỏi Mộ Dung sơn trang ta mau chóng thay đổi hình dạng, kiếm một khách điếm nghỉ ngơi vì ta cảm nhận cảm phong hàn của ta vẫn chưa khỏi, trong lúc muốn nhắm mắt đi ngủ thì phòng ta một lần bị đá ra “Rầm”“A”, ta liền giả vờ xỉu khi thấy được khuôn mặt ‘băng giá’ hung tợn hơn dã thú của đại ca “Khiên tiểu thơ về”“Ân”, dứt lời thì rất nhiều gia nô liền mau chóng phối hợp khiên ta lên kiệu, còn ta, chỉ biết ‘thảm’“Sao giả vờ đủ chưa” khi về tới nhà, hắn hướng tới bóng dáng đang vờ ngất đi thì lạnh lùng nói, vươn người lên, ta nũng nịu gọi “Đại ca”“Còn nhớ tới người đại ca này, hử”, hằng giọng hắn nói, ta cúi đầu cười chột dạ, lúc này đại ca mới vươn tay đặt lên trán ta “Như thế nào mà muội nóng như thế, sắc mặt còn hảo tệ?”“Muội….
14 Hàng châu, nơi được mệnh danh thiên đường của kinh thành, nhưng tâm tư của ai đó không hề ở trên thiên đường mà rớt tận mười tám tầng địa ngụcTại một trạch viện to lớn, đi qua từng hành lang, quẹo qua từng khúc cua, có hai nam nhân đang tiến tớiTrong một căn phòng chỉ tồn tại mùi rượu, nơi có một tên ăn mặc lôi thôi, bộ dạng so với tên khuất cái không hơn không kém, râu ria mọc lợm thượm ra che mất khuôn mặt anh tuấn của hắn, đôi mắt nhập nhèm thiếu ngủ do uống rượu lâu ngày sản sinh ra, cả người hắn đều hôi mùi rượu, tay hắn đang ôm lấy từng vò rượu điên cuồng mà uống, cứ như uống nước lãMột bóng đen từ cửa sổ phi thân tới, khẽ gọi “Chủ tử”“Cút”, càu nhàu lên, hắn thô lỗ quát, hắn không còn là Hoàng Bá Thuần –chủ tử, oai phong lẫm liệt, khí thế bất phàm nữa, hắn bây giờ lôi thôi lê lếch không khác gì ‘tửu quỷ’Hắc y nhân muốn tiến lại gần khuyên can thì nghe được có người đang đi tới liền phi thân ra đi, cánh cửa phòng tức khắc được bật ra, Lương quản sự -tổng quản nơi này hướng tới Hoàng Bá Thuật nói “Đại thiếu gia nhiều ngày liền không ăn cơm chỉ uống rượu qua ngày, lão phu e rằng….
15 Thấy tỷ tỷ buồn, thân làm muội muội không thể giúp ích gì cho nàng ta, lại là nguyên nhân của mọi tội lỗi, ta liền dẫn tỷ tỷ lên núi cho khoay khoải tâm trạng, trong lúc ta đi tìm nước cho tỷ tỷ giải khát thì nghe thấy tỷ tỷ hét lén “bớ người ta, dâm tặc”Sợ hãi ta phi thân như vũ bão giết hết hai tên dâm tặc muốn làm nhục tỷ tỷ “Ô…ô…ô…muội muội….
16 Khóc hết nước mắt ta vẫn phải ngẩng đầu làm người, ta đang nghĩ làm sao mới có thể quên đi tình ái và giảm bớt tội nghiệt của mình đây?Ta bình thường không trang điểm hôm nay là ngoại lệ, vì ta không muốn ai biết ta đau khổ đến đau lòng, tự nhìn mình trong gương “Hoàn hảo”, che hết mắt thâm quầng, nhưng giọng nói có chút khàn, vội đeo khăn bịch mặt lên “Cốc, cốc”“Ân, vào đi”“Chi nha”, “Thiên, giọng của muội….
17 Bên này cả hai huynh muội đang cùng nhau xem các dân tộc trình diễn màn phun lửa, múa tạp kỹ, không khí chung quanh thật vui nhộn, cho đến khi họ kết thúc màn biểu diễn “Đa tạ”Tiện tay ta ném cho họ một nén bạc, rồi cùng nghĩa huynh ra đi, ta nói “Trăm nghe không bằng tận mắt thấy”“Ân”, hắn gật gù cùng phụ họa với nàng, nàng lại kéo hắn đi qua bên đang ca múa tiếp theo, cả hai cùng chen lấn vào, một giọng hát đang cất lên:…….
18 Dang tay ra, ta tùy tiện ngáp một cái, rồi lau đi mồ hôi, vui vẻ tung tăng đi trên con đường rộng lớn của ta, ta chán ghét Âu thần kinh kia nên ta cực không muốn cùng nàng giáp mặt, mắc công ta liền lộ ra nguyên hình thì không tốt, 36 kế, tẩu là thượng sách.
19 Thấy ta đi vội vàng, Mộ Dung Vô Nhai liền níu kéo tay ta hỏi “Nhiêu Nhiêu cô nương, chẳng hay nàng cư ngự tại nơi nào, để tại hạ tiễn một đoạn”Dẫu sao hắn cũng là ân nhân của ta, ta cảm kích hắn không hết, ta liền bịa ra một chuyện “Thật ra tiểu nữ vừa mới mất phụ thân, lưu lạc tại trốn kinh thành không nhà cửa, may mắn được chấp nhận, nên ở đây kiếm vài đồng lẻ để làm lộ phí về nhà”Dù rằng ta nói dối nhưng ta vẫn còn tôn trọng hắn, nếu gặp người khác, ta thưởng hắn một chưởng rồi xoay lưng bỏ chạy, vì hôm nay là ngày cuối ta phá lệ hiện thân.
20 Ngôi sao hạ xuống, bình mình lên, nhưng trên núi vẫn còn rất nhiều người đang lục xoát từng ngọn cỏ, từng góc cây, từng tấc đất hy vọng tìm được thứ gì đó để an ủi mọi người.
Thể loại: Xuyên Không, Khoa Huyễn, Nữ Phụ, Ngôn Tình
Số chương: 50