1 Thành phố hiện đại về đêm thật nhộn nhịp, ồn ào khác với sự yên tĩnh vốn có của
bóng đêm. . .
Phải chăng đây là điềm báo về chuyện gì đó ?
Trong một con hẻm nhỏ âm u, thiếu vắng bóng người qua lại, chỉ có đèn điện sáng
lờ mờ lại xuất hiện bóng dáng một người đàn ông.
2 Theo hướng chỉ của sợi dây màu đỏ anh tức tốc chạy thiệt nhanh, ánh
mắt xưa nay trầm ổn nay lại rối loạn lên nhìn chầm chầm sợi dây đang bám vào
tay anh như sợ nó biến mất…
Hộc hộc…chạy suốt một quãng đường dài làm anh thở không ra hơi…
Hừ! Gia thật quá đáng tại sao khi đến nhân giới bắt buộc phải duy trì hình dáng
con người chứ…thật chí phải sinh hoạt giống họ… Thật phiền phức, cơ thể con
người vốn yếu đuối khó sử dụng…
Anh nhắm mắt đứng tại chỗ, hít ra thở vào đều đều để bình ổn lại hơi thở và trái
tim vốn đã hơn ngàn năm không đập nay…lại đập thật mạnh mẽ.
3 Chuyện kể rằng…
Vào thời xưa xưa ới ời ơi là xưa…Lúc bấy giờ trong Kim Tây Hành cung, xuất hiện một bóng dáng hoàng kim đang đi qua đi lại không biết mệt mỏi trên hành lang.
4 Thoát khỏi dòng suy nghĩ về chuyện khi xưa…
Chu công công lo lắng nhìn về nơi cánh cửa to lớn màu đỏ tươi được đống kín, trên cánh cửa là người đàn ông mặc long bào bám dính lấy, ánh mắt vương dã nay chỉ ẩn lại sự lo lắng của trượng phu cho nương tử của mình …
“ Cố lên nương nương…đã thấy đầu đứa trẻ…nương nương…nương nương….
5 Khuôn mặt tuyệt sắc vô song như là món quà điêu khắc tuyệt mỹ vạn năm, vẻ đẹp làm người khác phải đui mù, mắt phượng tử đào hoa mị hoặc luôn ánh lên khí phách vương giả ẩn sâu trong đó là sát khí, cuối đuôi mắt là nốt son duyên làm cho ánh mắt đã mị nay còn mị thêm , sóng mũi cao cương nghị, bạc môi luôn mãi một nụ cười nhếch diễu kiêu ngạo, tóc bạc 3000 sợi như tơ lụa thượng hạng luôn thả hoặc buộc lỏng bằng dây lụa mang đầy vẻ phong tình…và người làm được điều đó không ai khác là Lục nương nương… Y bào luôn là màu trắng tinh khiết sạch sẽ không nhiễm hạt bụi như tính cách của chủ nhân nó…đương nhiên khi lên chiều là phải mặc hoàng bào thêu rồng bay biểu tượng cho địa vị đế tôn.
6 “ Ngọc Hoàng đại đế đến!” tiếng hô của Chu công công éo éo cao cao nghe rất buồn cười nhưng lại làm bá quan trong chỗ thiết triều lục đục sắp xếp theo thứ tự, bên quan văn bên quan võ ngay ngắn chờ diện kiến Ngọc hoàng.
7 Đội hộ giá cùng Ngọc hoàng chậm rãi di chuyển đến Kim Tây Hành cung…
“ Ngọc hoàng đại đế giá lâm” tiếng éo éo của Chu công công vang vọng khắp hành cung chính của Kim Tây Hành cung.
8 Y bào xinh xắn màu đỏ máu có thêu lấm tấm cánh hoa rơi màu trắng làm nổi bật vẻ đáng yêu sinh động của Lưu Hải Phi Vân, thân hình nhỏ nhắn tròn mủm thơm mùi sữa, cái miệng nho nhỏ đỏ âu mấp máy liên tục, vẻ mặt hồn nhiên ngay thơ, đôi mắt to tròn màu tím long lanh nhìn với vẻ đáng thương ẩn sâu trong đáy mắt hiện lên vẻ ranh mãnh, mái tóc đen mượt được bọc thành hai cục tròn vo trên đỉnh đầu bên ngoài có thắt nơ bướm màu trắng, hai tay béo nắm chặt lấy vạt áo cha nàng, tay còn lại cầm một khối hoa mai ăn ngon lành, đặt mông ngồi trên người cha nàng, hai chân ngắn củn đung đưa qua lại…
Hai cha con đang cha cha Tiểu Phi Tiểu Phi rất ngọt ngào, mặt của Lưu Hải Đông Phương đã sớm mất vẻ u ám, mọi bất mãn buổi sáng trôi đi như mây bay chỉ còn giữ lại gió xuân vời vợi, hả miệng cười toe toétchờcon gái nhỏ đưa miếng hoa mai hắn thích,…
Lục Hiểu Uyển ngồi kế bên hưởng trà sớm hiện lên vẻ mặt khinh bỉ, thật ra mỗi ngày không cầnlãocôngkể nàng cũng biết ngày đó trên triều xảy ra vụ việc gì, nàng là Thiên hậu …nên nàng biết nhóc quỷ kia đã gây nên tội lớn làmlãocôngnàng mất mặt trên điện…nhưngnhóc con xấu xa cũng cao tay thiệt, chỉ dụ nói ngọt vài câu màlãocôngcủa nàng đã sớm tươi cười như cúc hoa, đồ luyến con gái nặng, chả bù cho nàng mỗi lần hắn giận là phải bồi hắn…khụ khụ…đau nhức cả lưng, hai chân mềm nhủn không chống đỡ nổi nằm hơn cả tuần trên giường…hừ!
Nô nhân đã sớm ngẩng mặt nhìn ra bên ngoài hoặc nhìn lên bầu trời xanh…chúng ta không thấy gì hết.
9 Ngấp một ngụm nước trà cuối cùng, Thiên hậu ngẩn đầu lên nhìn hai cha con dỗ dành nhau đến đâu rồi thì thấy chuyện hết sức buồn cười!
Lão công của nàng không biết có phải được con gái hầu hạ cho miếng hoa mai mà vui vẻ đến phát điên không sao mà cứ cười hoài…còn con gái thì lại lộ ra vẻ gian manh miệng cười âm trầm tính kế nhìn như thế nào cũng thấy kinh khủng với vẻ mặt non nớt.
10 Lục Hiểu Uyển mỉm cười chiến thắng, nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu nhỏ, hôn nhẹ vào hai má phún phính của Tiểu Phi, nàng thật rất chú trọng đến sự trưởng thành đến các con của nàng, vì là một tiểu thư quý tộc nên nàng biết những đứa trẻ quý tộc chúng lớn lên như thế nào…nàng không muốn con mình như chúng, nàng ra sức dạy dỗ cho các con mình hiểu lễ nghĩa, cách sống để không bị người khác ăn hiếp,…nhưng không đến nỗi hiền lành, ngu xuẩn để mặc người khác xoay mình như chong chóng.
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50