21 “Ngươi còn mặt mũi nào để tới đây” dựa người vào tường Huyền Vũ Dạ Mạc lạnh nhạt nói với kẻ lén lén lút lút tự ý phi thân vào. Mới không gặp Hoàng Bá Thuần một ngày, mặt hắn hốc hách hẳn, cả người phảng phất chút bất cần đời, cười lạnh hắn nói “Tới để giải quyết hậu quả đã để lại”.
22 Ta được đại sư Am Tĩnh chấp nhận ở lại tịnh tu, nhưng thân là nữ nhi ta phải cách xa thiện đường một chút, chuyển xuống căn nhà nhỏ phía sau núi, một ngày ba bữa cơm chay đạm bạc…nói thế thôi, vào tối ta thường xuyên lén ăn tạp.
23 “Á…………” nàng la lên trong thực đau khổ, khi đầu nàng bị nữ tử yếu ớt trên gường nắm giữ, cảm giác đỉnh đầu nàng có một luồn khí thật là nóng, khiến nàng muốn nổ tung ra, cứ như thể đang bị chiên trên trảo dầu.
24 Sau khi chữa trị cho tỷ tỷ xong ta liền tức tốc đi tới nơi phụ mẫu ta cư ngụ, vì trong thư có viết phụ thân của ta bị Hoa Tuyệt Tình còn được gọi là Hoa Qúy phu nhân Di Hoa Cung đả thương.
25 “Đại thiếu gia, đại thiếu gia” một thanh âm già nua ở đằng sau vang lên, ngăn cản bước đi của cả ba người, Huyền Vũ Dạ Mạc xoay đầu lại hỏi “Ân, Hoa quản sự, có chuyện gì?”Hoa quản sự thở phì phò một hồi mới hồi phục sắc mặt hồng hào rồi nói “Lão gia cho gọi”“Cái này….
26 Hôm nay thật là một ngày trời đẹp, vì thế ta phi thân lên ngọn núi giả, nằm ngổn ngang trên đó một cách thật tiêu dao tự tại, nhắm mắt lại khẽ nghĩ: Mấy ngày nay mặc dù tỷ tỷ đã ổn nhưng nàng lại không dám đối mặt với tỷ tỷ quá lâu…Từ khi tỷ tỷ tỉnh dậy liền khác ngườ,i tối ngày tự nhốt mình trong phòng, sắc mặt cũng không còn nhuận hồng như xưa, mà còn hốc hách hẳn ra, trong đôi mắt chứa nổi buồn man mác khiến kẻ khác nhìn thấy cũng phải xót xa.
27 Từ cổ chí kim có câu: Phòng bệnh hơn chữa bệnh, vốn dĩ bình thường ta ăn mặc giản dị, 3 lớp áo ta cũng than lên than xuống, thật không nghĩ tới nay liền khoác thật nhiều lớp áo như vậy, aiz, để tự bảo vệ bản thân mình ta buộc phải làm thế.
28 Đôi chân không tự giác đi tới hậu viên Bạch phủ, quả thật người Bạch gia rất biết hưởng thụ nha, hậu viên của họ phong thủy hữu tình, hoa rơi nước chảy, hiện lên trong mắt ta chính là một thế ngoại đào nguyênMột cây cầu nhỏ tinh xảo thật bắt mắt liền xuất hiện trước mặt ta, khẽ đặt chân lên cây cầu kia, không tự giác ta nhoẻn môi cười nhẹ, phía dưới là một hồ sen thơm mát đang nở rộ, những đóa hoa sen màu hồng thật đẹp, chầm chậm xuống cầu, bắt qua hoa viên đối diện, nơi này có một mái đình hiện hữu, những hòn non bộ xung quanh thật bắt mắt dần được hé lộ, rải rác dưới chân là các non bộ nho nhỏ có màu sắc tuyệt đẹp.
29 Càng nghĩ thì nỗi nhục hôm nay thì nàng quyết phải thanh toán một thể với tên cẩu kia, cắn chặt môi, trong đêm tối một đôi mắt lóe sáng lên, hiện lên một tia quỷ dị khó đóan.
30 Tại Âu Nhã phủ, tiếng khóc thê lương của một nữ nhân trung niên vang vọng khắp phủ, khiến nam nhân trung niên đứng ngồi không yên, kế bên cạnh là một nữ tử thật xinh đẹp cùng hai nam tử tuấn tú.
31 Bất chợt sắc mặt Âu Nhã Vỹ trầm lại nói “Vậy ngươi có ý gì với Hoàng Bá đại công tử?”Bất kỳ nữ nhân nào khi chạm mặt Hoàng Bá Thuần đều bị trúng thuật mê hồn của hắn, tâm cũng sẽ từ từ bị hắn dụ dỗ lừa gạt lấy mất đi lúc nào cũng không hay, hắn chính là một mị người nam nhân.
32 Tự dọn dẹp lại phòng, tháo tấm ván dưới gầm gường ra, khẽ nhẹ nhàng vuốt như chuồn chuồn lướt nước, cây tỳ bà bạch ngọc này, ta yêu nó tựa trân bảo, khi ôm nó vào lòng thì mát cả da thịt, sảng khoái cả người, nhưng….
33 Dưới ánh trăng bạc, một bóng người chạy thoăng thoắt trong rừng, trên lưng còn bê một vật cồng kềnh, nhưng thân thủ nhanh nhẹ như chú sóc, nhẹ nhàng mà đi tới một căn nhà gỗ, vội vội vàng vàng đào một cái hố sau nắm mồ“Sư phụ, đồ nhi thật đáng khiển trách, đêm khuya còn bái phỏng làm phiền sư phụ, nhưng vì an toàn của đệ nhi, thỉnh sư phụ hãy giúp đồ nhi bảo quản cây đàn, và phù hộ đồ nhi sớm ngày qua khỏi nạn kiếp” nàng thành tâm chấp tay lại mà lẩm bẩm.
34 “A” bị vấp phải cục đá nàng liền té nhào xuống đất, trong rừng sâu đêm tối chỉ còn tiếng khóc của nàng ngự trị. Nàng cứ nằm ôm đất mà khóc, khóc không phải vì té đau, khóc là vì trái tim rất đau, muốn yêu nhưng không được, muốn chết cũng không xong.
35 Một trận mưa hôn cuồng nhiệt ập tới, cả hai cùng triền miên, bất chợt hắn thanh tỉnh, vội vươn người lên nhìn lấy nàng. Tự nhiên nàng cảm thấy trống rỗng, liền nhìn lấy hắn, hắn thở dài, vuốt tóc nàng “Nguyệt nhi, mau lớn lên nhé, ta sợ chờ không nổi”Khi nói Hoàng Bá Thuần mang theo vài phần ái ngại có, bối rối có, nàng dù có xấu hổ, nhưng vẫn không quên nở nụ cười, nhìn nàng cười ghẹo hắn thì hắn bực tức liền nhéo má nàng, nàng hướng tới hắn gật đầu “Ân”Ôm nàng ngồi dậy, nàng vội nói “Tỳ bà kia…có thể để ở chỗ chàng chứ?”“Nàng không thích?” hắn hơi bất ngờ hỏi nàng.
36 Ta cùng hắn di chuyển ra ngoài cửa lúc này theo thường lệ ta thường sờ sờ mặt nhận định ta trang bị ổn mới dám bước ra cửa, như thế nào mà hôm nay lại khác như vậy?Tới đây thì nàng xoay người lại, trừng mắt nhìn kẻ sau lưng, thấy nàng như vậy, hắn hỏi “Vì sao nàng lại nhìn ta bằng ánh mắt như thế?” hắn quả thật không hiểu nổi tính cách của nàng!Nhéo lấy má hắn, khóe môi ta có chút co giật, nhưng vẫn phải cố nặn ra nụ cười “Chàng làm hỏng mặt nạ của ta, thử hỏi sao ta không giận hờn chàng hả?”Nhún vai, hắn tỏ vẻ vô tội “Chỉ tại nàng che giấu thân phận của mình, vả lại là do nàng giấu giếm ta” đáy mắt hé lộ ra vài điểm chột dạ, rất nhanh liền được cất giấu kỹ càngPhồng môi “Chàng thật gian manh, hứ”Hắn không khách khí liền cười lên, ôm trầm lấy nàng “Ngoại trừ ta ra, cấm nàng dùng mặt thật đi gặp gỡ họ” nàng bình thường cũng đủ thu hút nhiều ong bướm rồi, nếu để các ong bướm kia phát hiện ra, hắn sợ nàng sẽ bay đi mất.
37 đặt ở một tửu lâu, đúng là không ai ngờ tới được, tuy nhiên tửu lâu này có chứa rất nhiều mật đạo nằm dưới đất. Chẳng trách người đời không bao giờ biết ở đâu, ngoại trừ người trong giáo phái, họ thường giả trang làm thực khách hay là tiểu nhị để liên lạc thông tin qua lại với nhau.
38 Hắn xuống xe, liền ẵm lấy nàng, đập vào mắt nàng là tòa lâu cao lớn dựng sững trước mặt, đây là một tửu lâu phi thường sang trọng, có nguyên một khuôn viên rộng lớn, trước khi khách nhân bước vào, đã có sẵn tiểu nhị ở ngoài chờ đợi “Vị này có phải là Phùng công tử?”Hắn gật đầu, nguyên lai trước khi đến hắn đã đặt sẵn tất cả mọi thứ và vạch ra ra kế hoạch thật tường tận.
39 Nghe được tin tức này, đương nhiên ba người kia liền phải ra mặt, đi một chuyến xem thử vị nữ nhân khiến cho chủ tử mê mẫn là dạng nữ nhân như thế nào!Trong một khu rừng, rậm rập, thỉnh thoảng gió thổi mang theo một mùi cỏ phi thường thơm mát, một lam y cô nương, dung nhan tầm thường, đang tùy hứng viết tranh chữ giữa cái nắng trưa hè.
40 Trên bầu trời một màu đên thống trị cả bầu trời, thỉnh thoảng có những ngôi sao sáng lấp lánh như ánh pha lê thỉnh thoảng phát sáng, ánh trăng khuyết treo trên bầu trời.