1 Bắc Minh đại lục. Đế quốc Bạch Long, trên núi Thanh Vân. Một trận ‘khàn khàn’ thanh âm từ trong bụi cỏ rậm rạp truyền đến, giữa màn mưa bụi, chiếu theo ánh trăng, dần dần lộ ra một bóng hình nữ tử xinh đẹp, mười năm tuổi, trên người vạt áo dài màu xám dính đầy bùn đất cùng cỏ nghiền nát, cánh tay đã bị hoa thảo diệp làm tổn thương, quần áo rách nát, nguyên lai khuôn mặt bị đất làm bẩn thấy không rõ dung mạo, chỉ thấy đôi mắt kia tỏa ra ánh sáng trong suốt, trí tuệ sắc bén.
2 Mộc Lưu Nguyệt nghiêng tai nghe động tĩnh, rất nhanh, chỉ thấy tiếng đàn xảy ra biến hóa cực lớn, vừa cuồng dã lại có tính công kích. Rất nhanh, hồng y nam tử kia phát ra tiêng kêu thống khổ, ôm đầu ngồi xỏm xuống, giai điệu chói tai giống như lưỡi dao sắc bén xẹt qua da thịt, thẳng tới trái tim, cảm giác toàn bộ trời đất giống như sụp đổ.
3 Mộc Lưu Nguyệt sau khi xuyên qua đến quốc gia này, đại khái cũng hiểu được một chút, trong trí nhớ hiện tại không thấy có người như vậy xuất hiện, nam tử này không hẳn là người dân ở đây.
4 Mở mắt ra, toàn thân nàng dường như được tắm rửa một tầng bạch quang, sáng rực chói mắt, Minh Tôn cũng không khỏi thất thần vài giây, lẳng lặng mà nhìn nàng.
5 Lúc này đang là buổi chiều, trên bầu trời trong xanh không một gợn mây, những tia nắng chiếu trong đình viện, làm tăng thêm sức sống cho những đóa hoa.
6 Mộc Yên trong miệng hung ác thét lên một tiếng, chính là còn chưa tiến gần được, toàn thân liền cứng ngắc không động đậy, dường như có một tia nước mỏng như sợi tơ tằm chiếu trên người nàng, xâm nhập vào trong da thịt nàng, làm xương cốt nàng nhập chung hết lại!Nghĩ tới đây, Mộc Yên cũng có chút sợ, vì sao nàng cảm giác Mộc Lưu Nguyệt cùng quỷ ám thật giống nhau, trở nên thực quỷ dị.
7 Edit + Beta: LanhThienNhi255. “ Nhị tiểu thư, điều này sao có thể, các nàng làm sao có thể cho người một bữa thịnh soạn như vậy!”“ Ăn đi, về sau đồ ăn ngươi liền trực tiếp đi đến phòng bếp lấy, các nàng sẽ không giám gây khó khăn cho ngươi.
8 Beta : LanhThienNhi255. Edit: Dạ Nguyệt. Bởi vì đây là lần đầu tiên Mộc Lưu Nguyệt tu luyện, có rất nhiều vấn đề không được rõ ràng, bất tri bất giác đã trôi qua mấy canh giờ, tia sáng hoàng hôn cuối cùng cũng biến mất, ánh trăng sáng treo ở phía chân trời, khắp nơi tỏa ra ánh sáng màu bạc.
9 Edit + Beta : LanhThienNhi255. Ống tay áo vung lên, hắn nhẹ nhàng từ bờ bên kia lại đây, Mộc Lưu Nguyệt cắn môi dưới, nàng quay lưng lại vội vã chạy đến chỗ để y phục trên bờ mặc vào, mới mặc được một nửa, đã thấy hắn nhích lại gần đây.
10 Beta: LanhThienNhi255. Edit: Dạ Nguyệt. Một vầng trăng tròn đang dần dần lên cao, hơi thở của hắn có chút hỗn độn, trên trán hắn đúng lúc lại có làn sương đen tràn ra, nhưng cũng không ngăn được toàn thân tản mát ra hơi thở yêu nghiệt.
11 Giọt nước trên khuôn mặt Mộc Lưu Nguyệt giống như tia bạch quang càng làm tôn lên vẻ khuynh quốc khuynh thành. Mười năm tuổi đã ẩn hiện dung nhan khuynh quốc, này làn da trắng mịn như tuyết, tựa hồ bản thân nàng là nữ nhân cũng phải ghen tị, thân thể này vốn che dấu dung mạo để có thể sống trong Mộc phủ.
12 Hơn nữa, dựa vào sự tôn quý của bản thân, đối với thân phận hiện nay là thái tử phi, một điểm tự tin ấy tất nhiên phải có. Tâm tình Mộc Lan Tuyết thật tốt.
13 “ Chỉ bằng ngươi, ngươi có bản lĩnh này sao?” “ Cứu mạng, cứu mạng, người tới a!” Âm thanh không lớn nhưng mang theo sự rét run khi bị ngấm lạnh, ngay sau đó liền có hai thị vệ cùng vài nha hoàn hướng về bên này chạy tới.
14 Mộc Hải Minh á khẩu không trả lời được. Không ngờ rằng phế vật này bỗng chốc đã trở thành đấu giả bốn sao rồi. Tại thế giới cường giả vi tôn này, chỉ chú trọng thực lực.
15 Gằn từng tiếng, tất cả đều là vô tình. ‘ Ngươi vì sao muốn đẩy tỷ ngươi xuống nước’ trong đầu chỉ hiện lại câu nói kia, bên bờ, âm thanh Nam Cung Mặc tàn nhẫn.
16 "Minh Tôn các hạ, ở trước mặt mọi người ngang nhiên ôm một nữ nhân, hơn nữa nam nữ thụ thụ bất thân, như vậy là muốn phá hủy danh tiết của Nhị tiểu thư sao?Thía tử Nam Cung Mặc nhìn chằm chằm Bắc Đình Hoàng, có thể tưởng tượng được dưới lớp mặt nạ kia là một nam tử có khuôn mặt tuấn mỹ vô cùng.
17 Bắc Đình Hoàng thừa nhận, tốc độ của nàng gần như làm cho hắn khó lòng phòng bị, bất quá còn kém hắn một chút. Đầu ngón tay Mộc Lưu Nguyệt hơi khẽ chạm vào mặt lạ bạc, khóe môi vẽ ra nụ cười sâu xa, bước tiếp theo Mộc Lưu Nguyệt liền dừng tay.
18 "Ngươi nói thật sự?" Mộc Lưu Nguyệt hơi chớp lông mi dày đặc, quái dị mà liếc mắt nhìn hắn. Cũng im lặng không lên tiếng. Tâm của Lưu Nguyệt giống như nước biển sôi trào, bất quá trên mặt lại giả vờ trấn định.
19 “ Truyền nàng đi vào!” Tô Mai khóc đỏ mắt đi vào , quỳ trên mặt đất , đã khóc không ra tiếng. “ Các ngươi tất cả đi xuống , không có mệnh lệnh của ta ai cũng không được tiến vào ” các cung nữ nghe vậy toàn bộ lui ra khỏi phòng , đem cửa lặng lẽ khép lại.
20 “ Tại sao mặt mũi Mộc nhị tiểu thư cùng cổ có chút bất đồng , ta đoán Mộc nhị tiểu thư mặc dù xấu xí một chút , cái lớp da dưới cổ trắng như tuyết thêm vào mùi vị thân thể chắc chắn tư vị tất nhiên sẽ không tệ.